"Ta biết mà."
Lâm Dao ngắt lời Diệp Phong, trên mặt lộ ra nụ cười, trầm giọng nói: "Bởi vì sư đệ là Chiến Thần Bắc Vực phải không?"
"Sư tỷ biết hết rồi à?"
Diệp Phong hơi kinh ngạc, hắn không ngờ tứ sư tỷ lại biết thân phận thật sự của hẳn.
Dù sao lúc tứ sư tỷ xuống núi Diệp Phong còn chưa xuống núi, một năm sau hắn mới đến Bắc Vực.
"Đương nhiên, ta muốn điều tra thân phận của một người, không phải rất dễ dàng sao?" Lâm Dao cười nói.
"Đúng vậy! Tứ sư tỷ là con gái của tướng quốc." Lâm Dao xuất thân danh môn, cha là tướng quốc của Hoa Hạ, dưới một người trên vạn người, Diệp Phong cũng muốn tránh rắc rối nên quyết định không gặp
trực tiếp Tứ sư tỷ.
Lâm Dao mỉm cười: 'Sư đệ thật lợi hại. Sư đệ chính là Chiến thần Bắc Vực trẻ tuổi nhất!"
"Sư tỷ quá khen rồi."
"Tại một nơi nguy hiểm như vậy ở Bắc Vực, sư đệ những năm qua chắc chắn đã phải chịu đựng rất nhiều!"
Diệp Phong lắc đầu: "Không sao, ta quen rồi."
"Ân, sư đệ cũng diệt Kim Lăng Vương của Giang Nam, thật sự khiến sư tỷ phải nhìn bằng con mắt khác!"
Diệp Phong nhẹ nhàng cười nói: "Cái tên cặn bã đó phải nên chết từ sớm rồi."
"Nhân tiện, sư tỷ, ta có chuyện muốn hỏi tỷ."
"Sư đệ, nói cho ta biết."
Diệp Phong nói: "Tân Võ Bá, sư tỷ có biết nhiều về người này không?"
"Tân Võ Bá?"
Lâm Dao cau mày khi nghe điều này: “Hắn là chiến thần phía Đông, mặc dù bọn ta đều ở Đông Hải, nhưng nói thật thì ta cũng không hiểu người này lắm, chỉ có cha ta mới biết một chút, người này nổi tiếng lòng dạ hẹp hòi, Kim Lăng Vương là thuộc hạ của hắn ta, sư đệ giết Kim Lăng Vương, cẩn thận bị người này trả thù. "
"Đây là chyện nhỏ."
Diệp Phong lắc đầu, mặc dù đều là Chiến Thần, nhưng là Diệp Phong không đặt Tân Võ Bá vào mắt.
Ở phía Đông không có chiến tranh, từ ngày Tân Võ Bá lên nhậm chức đến giờ cũng chưa xảy ra chiến tranh, vì vậy chiến thần phía Đông cùng lắm chỉ là một cái danh xưng có tiếng không có miêng mà thôi.
Diệp Phong thậm chí còn hoài nghỉ người này thậm chí còn không bằng tứ điện chủ của tứ đại điện, thuộc hạ của hưans
"Vậy...?" Lâm Dao cau mày, nghỉ hoặc hỏi.
Diệp Phong trầm giọng nói: "Ta hoài nghi Tân Võ Bá cấu kết với người Nhật Bản!"
"Cái gì! Tân Võ Bá cấu kết với người Nhật?!" Lâm Dao đã bị sốc khi nghe điều này. Diệp Phong gật đầu: "Đúng vậy, nhưng ta không có chứng cứ xác thực."
Lâm Dao nói: “Ta hiểu rồi, không có lửa thì không có khói, ta cũng hoài nghi Tân Võ Bá này có ý phản nghịch!”
"Đúng vậy, mạng lưới tình báo của sư tỷ rất lớn, xin nhờ sư tỷ giúp ta một việc, để ý người này nhiều hơn một chút."
Lâm Dao đồng ý: “Sư đệ yên tâm, chuyện này sư tỷ sẽ lo liệu. Cấu kết với người Nhật là tội nặng. Nếu Tân Võ bá dám cấu kết với người Nhật, sư tỷ tuyệt đối sẽ không tha thứ! "
"Cám ơn sư tỷ." Diệp Phong cảm kích nói.
"Chúng ta có quan hệ gì chứ? Đệ chính là sư đệ của ta!" Lâm Dao ngẩng đầu nhìn Diệp Phong nói.
"Sư tỷ thật tốt bụng, hôn một cái đi." Diệp Phong tà ác cười một tiếng, đột nhiên cúi đầu hôn lên Lâm Dao gò má.
Lâm Dao đỏ mặt nói: "Tiểu sư đệ, còn dám lén lút hôn sư tỷ, không được, sư tỷ phải hôn lại!"
"Nào, sư tỷ, lại đây hôn ta đi." Diệp Phong chỉ vào môi, nói đùa. “Chỉ hôn thôi, đừng trốn, sư tỷ còn sợ đệ sao?”
“Ai trốn chính là chó con.” Diệp Phong tà ác cười, hắn đánh cược tứ sư tỷ sẽ không hôn hắn.