Hai năm trước lúc hắn còn ở Bắc Vực, ngoại trừ tứ đại điện chủ ra, Diệp Phong còn có một thuộc hạ cực kỳ đắc lực.
Đó là một thiếu nữ trẻ tuổi, tính cách rất giống Tô Khuynh Thành, dáng người cao gầy, cực kỳ xinh đẹp động lòng người.
Đồng thời ngoài lạnh trong nóng, ở trước mặt Diệp Phong vô cùng tinh nghịch đáng yêu,
Mặc dù còn trẻ nhưng thực lực của cô ấy lại không hề yếu, chỉ ở sau tứ đại điện chủ, nhưng chênh lệch rất nhỏ, có khi cô ấy có thể đánh bất phân thắng bại với Lãnh Huyết.
Cô ấy tên Dao Quang, quan hệ với Diệp Phong và tứ đại điện chủ vô cùng tốt, Diệp Phong thường gọi cô ấy là Lục muội.
Đứng hàng hai ba bốn năm, lần lượt là tứ đại điện chủ, còn lão đại là Diệp Phong.
So với tứ đại điện chủ, thời gian cô ấy gia nhập quân đoàn bí ẩn ở Bắc Vực
chậm hơn ít, nếu không phải vì nguyên nhân này, có khi cô ấy cũng là một trong tứ đại điện chủ.
Cũng vì vậy Lục muội thường xuyên đi theo Diệp Phong, muốn Diệp Phong xây cho mình một “điện Dao Quang”.
Diệp Phong cảm thấy tư lịch của cô còn thấp, vì thế không phê chuẩn.
Chỉ nói giỡn chờ ngày nào đó cô đánh thắng tứ đại điện chủ sẽ xây cho cô một “điện Dao Quang, làm cô trở thành điện chủ, Lục muội vui vẻ đồng ý.
Đáng tiếc, Diệp Phong không chờ được ngày này, ngược lại chờ đến tin người chết của cô...
Cô bị một đám sát thủ ám sát.
Khoảnh khắc nhìn thấy thi thể của Dao Quang, Diệp Phong đột nhiên hỏng mất.
Hắn không thể ngờ được một thiếu nữ trong sáng vô tư như vậy lại chết trong tay sát thủ.
Sau đó Diệp Phong thông qua đủ loại thủ đoạn tra được tung tích của đám sát thủ thần bí kia.
Đó là một tổ chức sát thủ chuyên nghiệp tên là Hoàng Tuyền, bên trong tổ chức, cao thủ nhiều như mây, toàn bộ đều là sát thủ chuyên nghiệp, thậm chí bọn họ còn từng ám sát tổng thống một quốc gia.
Sau khi tra được manh mối của tổ chức Hoàng Tuyền, Diệp Phong và tứ đại điện chủ cùng nhau tiêu diệt bọn họ.
Đến nay đã được hai năm
Mặc dù đã diệt Hoàng Tuyền nhưng Lục muội đã không còn nữa, chuyện này cũng trở thành một nỗi tiếc nuối trong lòng hắn.
Hiện tại nhớ lại, tối hôm đó lúc gặp được Tô Khuynh Thành ở quán bar, có lế bởi vì cô rất giống Dao Quang nên mới thu hút sự chú ý của chính mình.
Hai người mơ màng lăn khăn trải giường, sau đó trời xui đất khiến Diệp Phong lại phát hiện Tô Khuynh Thành là một trong những vị hôn thê của mình.
Nói đi nói lại cũng coi như là duyên phận.
Hơn nữa đám sát thủ Hoàng Tuyền kia cùng loại với năm tên sát thủ trước. mắt, nhiệm vụ của bọn họ cũng chỉ có phép thành công không cho phép thất bại, nếu không chỉ còn con đường chết.
“Diệp Phong? Anh sao vậy?”
Đột nhiên bên tai vang lên tiếng gọi của Trần Thiến, kéo Diệp Phong từ trong hồi ức về hiện thực.
“Hử?”
Diệp Phong giật mình, liếc nhìn Trân Thiến, nói: “Sao vậy?”
Trần Thiến nói: “Anh ngẩn người.”
Đồng thời Trần Thiến lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho Diệp Phong.
Diệp Phong nao nao, phản xạ có điều kiện bắt lấy cổ tay của Trần Thiến.
Thậm chí hắn cũng chưa nhận thấy được quần áo của mình đã bị ướt đẫm, giống như vừa gặp ác mộng.
“Diệp Phong, anh ổn chứ?”