Mục lục
Thiên Lục Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mâu thuẫn giữa ngươi và Vương Tuấn phát triển đến mức này cũng có liên quan một chút đến ta. Vừa rồi ta chỉ giúp ngươi nói một câu, chỉ một câu mà thôi” Linh Hân vẫy tay, tỏ về chẳng đáng.

Lý Phong cười cười, Linh Hân thoạt nhìn vô cùng. kiêu ngạo, lại còn hơi nhỏ nhen, nhưng làm người không tồi.

“Lý...Lý Phong sư huynh."

Hồng Anh ở bên cạnh Lý Phong, lí nhí gọi.

Ánh mắt cô ta nhìn Lý Phong bây giờ đã hoàn toàn thay đổi. Lúc trước cô ta rất khinh thường Lý Phong, nhưng không ngờ hiện giờ Lý Phong đã có địa vị hơn cả Vương Tuấn!

“Ừm” Lý Phong gật đầu với cô ta một cái, cũng không nói gì thêm.

“Lý Phong, ngươi lợi hại quá, thế mà còn vượt qua được cả Vương Tuấn!" Lôi Đình chạy tới, vô cùng hưng phấn nói.

Mấy người đệ tử mới nhập môn cũng chạy tới bên cạnh Lý Phong, trong mắt lộ rõ vẻ sùng bái.

Lý Phong mỉm cười, nói chuyện với anh ta vài câu.

“Lý Phong, ta có chuyện muốn nói với đệ” Đúng lúc này, Tân Chỉ Lan bỗng nhiên lên tiếng.


Lý Phong nhìn thoáng qua Tân Chỉ Lan, khẽ gật đầu. Hắn trực tiếp bay tới bên cạnh Tân Chỉ Lan, sau đó hai người nhanh chóng rời khỏi nơi này.

“Mối quan hệ của Lý Phong với Tần Chỉ Lan sư tỷ, Linh Hân sư tỷ hình như không bình thường.”

“Vừa rồi ngươi không nghe Đường trưởng lão nói à? Vừa rồi cả Tân Chỉ Lan sư tỷ và Linh Hân sư tỷ đều cầu xin cho Lý Phong”

Mọi người không nhịn được mà bàn tán về chuyện này.

Lúc trước bọn họ còn cảm thấy Lý Phong đúng là không biết trời cao đất dày, không xứng với Tần Chỉ Lan và Linh Hân. Nhưng hiện giờ bọn họ không còn suy nghĩ này nữa.

“Tiểu Hân, Lý Phong và Tân Chỉ Lan rời đi rồi, ngươi bây giờ... Cảm thấy như thế nào?"

Hồng Anh đứng bên cạnh Linh Hân, dò hỏi.

“Cảm thấy cái gì?" Linh Hân nghe vậy thì sửng sốt, sau đó mặt mũi đỏ bừng lên: "Ngươi nói bậy bạ gì đó? Ta với Lý Phong chẳng có quan hệ gì cả"

Linh Hân ngẩng đầu lên, nhìn về phía bóng dáng Lý Phong và Tân Chỉ Lan vừa rời đi.

Cô ta biết Lý Phong và Tân Chỉ Lan là quan hệ chị em, nên trong lòng tất nhiên sẽ không có cảm giác gì

"Cô tìm ta có chuyện gì?" nhìn Tân Chỉ Lan trời sinh băng lãnh đang đứng trước mắt, Lý Phong dò hỏi

“Lý Phong biểu đệ, chúc mừng đệ lĩnh ngộ được thần văn bia Thiên Phú, thiên phú Thần Văn sư đã được nâng lên sơ cấp màu đỏ.” Tân Chỉ Lan nhìn Lý Phong cười nói.

Cô ta thật sự vui mừng cho Lý Phong.

Thấy Lý Phong không nói gì, Tăn Chỉ Lan cũng đành chịu, cô cảm thấy tính cách bản thân cô đã rất lạnh lùng rồi, mà biểu đệ này của cô còn lạnh lùng hơn cô nữa.

“Lần trước ta đã nói với đệ rồi, đệ chỉ cần đột phá được Đan Nguyên cảnh trong độ tuổi ba mươi, là có thể quay về Tân phủ rồi”

Tân Chỉ Lan nói ra mục đích của cô: “Có điều bây giờ không cần nữa, cảnh giới của đệ hiện tại đã đạt

Tiên Thiên cảnh trung kỳ rồi, cộng thêm việc đệ đã lĩnh ngộ được thần văn bia Thiên Phú, đạt được thiên phú sơ cấp màu đỏ, nhà họ Tân tất nhiên sẽ hoan nghênh đệ gia nhập.”


Nghe Tần Chỉ Lan nói vậy, Lý Phong đột nhiên cau mày lại nói: "Lần trước ta đã nói rồi, ta không có hứng thú gì với Tân phủ cả”

“Lý Phong."

Tần Chỉ Lan cũng bất đắc dĩ nói: "Đệ lớn lên ở nhà họ Lý, nên có thế không có cảm giác gì với Tần phủ, nhưng mẹ của đệ đã trưởng thành ở trong Tần phủ, đệ không muốn quay về, nhưng cô của ta có thể sẽ mong được quay về. Đây là một cơ hội tuyệt vời.”

Lý Phong im lặng, không nói gì thêm.

“Mà lần này Tam trưởng lão đã rút ngắn thời gian đệ vào Xích Diên cốc xuống còn một năm, nếu như lần này bia Thiên Phú của đệ không bạo phát trước, vậy thì đệ sẽ vào Xích Diên cốc một năm. Mà trước kia thời gian vào Xích Diên cốc là sáu năm”

Thấy Lý Phong vẫn không nói gì, Tân Chỉ Lan lại nói: “Lần này bởi vì ta đã nói ra quan hệ giữa đệ và Tân phủ, đây chính là lợi ích của việc có chỗ dựa cường đại phía sau."

“Đệ trở về Tần phủ, cũng không cần đệ phải sống ở trong đấy, mẹ của đệ có thể quay về, đoàn tụ với anh trai, cha mẹ, đệ cũng có thể dựa vào Tân phủ mà có được nhiều lợi ích hơn, như vậy thì có gì không tốt chứ?" Tân Chỉ Lan đành nói.

“Bản thân đệ không cân nhắc, nhưng hy vọng đệ có thể hỏi ý kiến cô của ta.”

Cô nhìn Lý Phong, hi vọng hắn đồng ý.

Cha cô đã đặc biệt liên hệ với cô, sau khi khuyên Lý Phong có thể bảo Lý Phong khuyên mẹ của hẳn cùng quay về Tân phủ.

Nghe thấy Tần Chỉ Lan nói vậy, mà Lý Phong không chút do dự lắc đầu đáp: “Phía bên mẹ của ta, ta sẽ nói với bà ấy một tiếng, còn cá nhân ta sẽ không quay về Tần phủ”

“Được rồi, không còn chuyện gì nữa thì ta đi trước đây” Lý Phong nói xong liền quay người đi thắng.


"Ừ."

Nhìn Lý Phong rời đi, Tân Chỉ Lan thực sự cũng không còn cách nào khác.

“Đem tin tức truyền về gia tộc trước vậy, xem mọi người có ý kiến gì không” Cô thầm nghĩ trong lòng.

...

Lý Phong nói với Tần Chỉ Lan xong, liền đi đến một nơi

“Nhà họ Tần.." Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.

Đứng ở góc độ của hẳn và cha hẳn, Tần phủ đã hạ trừng phạt, thậm chí còn ảnh hưởng đến Tiểu Vũ, khiến Tiểu Vũ suýt mất mạng, nên tất nhiên hẳn căm. thù nhà họ Tần.

Có điều nếu đứng ở góc độ của mẹ hắn Vương Nhu, thì bà hy vọng bà có thể quay lại gia tộc, ở đó có rất nhiều người mà bà vương vấn.

“Thôi đi, không nghĩ nữa, bây giờ mình còn rất nhiều việc phải làm.”

Lý Phong hít sâu một hơi, gạt bỏ đi những suy nghĩ trong đầu, ánh mắt của hẳn hướng ra xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK