Nghe thấy anh ta nói như vậy, Lý Phong cũng mỉm cười nhìn về phía mọi người: "Ai muốn giết ta thì đứng ra luôn đi”
Hắn yên lặng đứng đó, ánh mắt đảo qua nhóm người.
Khi tiếp xúc với ánh mắt của Lý Phong, nhóm người Thiên Lan đều biến sắc.
“Lý Phong, chúng ta không có ý định giết ngươi, ngươi đừng hiểu lầm”
“Chúng ta lập tức rời đi”
Những người này nhanh chóng rời đi, căn bản không dám dừng lại.
Cho dù Lý Phong có được hai bông hoa Thiên Hồn thì bọn họ cũng không dám đối phó với hắn.
Vừa rồi Lý Phong có thể dùng thân thể thản nhiên đỡ đòn công kích của hẳn, hiển nhiên thực lực của hắn đã tiến bộ hơn trước rất nhiều. Biết rõ thực lực của Lý Phong như vậy mà vẫn còn ngây ngốc tiến lên thì chính là ngu xuẩn.
Mặc dù hoa Thiên Hồn trân quý, nhưng tính mạng càng trân quý hơn, bọn họ không dám đối phó với Lý Phong.
Chẳng mấy chốc đã có một nhóm người rời đi.
“Huyền Khuê, Hỏa Thanh Nhị, các ngươi có ra tay không?” Hàn Nguyên lại nhìn về phía hai người khác.
Huyền Khuê đứng ở một chỗ, sắc mặt lạnh nhạt, lắc đầu: “Hàn Nguyên, đây là chuyện của Thiên Vu cốc các ngươi và Lý Phong, không có quan hệ gì với ta cả”
Anh ta nói xong thì trực tiếp bay sang một bên.
Anh ta đã có được một bông hoa Thiên Hồn rồi, không có ý định chiến đấu với Lý Phong.
“Hỏa Thanh Nhi” Hàn Nguyên nhìn về phía cô gái tóc đỏ.
Hỏa Thanh Nhi liếc mất nhìn Huyền Khuê một cái Cô ta biết tính cách của Huyền Khuê, lúc trước Huyền Khuê trực tiếp lựa chọn không chung đường với Lý Phong, hai người hình như còn từng giao thủ, hình như Huyền Khuê đã chịu thiệt.
Cô ta đột nhiên dùng ý thức truyền âm cho Huyền Khuê, dò hỏi cái gì.
“Ta rời đi”
Hai giây sau, Hỏa Thanh Nhi nhìn về phía Lý Phong một cái, sau đó lắc đầu, không tham gia vào cuộc tranh chấp này.
Bọn họ rời đi thì số người ngăn cắn Lý Phong cũng giảm đi thêm mấy người
Trên thực tế, thực lực của Lý Phong cường đại như vậy, cho dù đánh bại Lý Phong thì hoa Thiên Hồn cũng sẽ bị Hàn Nguyên cướp mất, mất nhiều hơn được.
“Ha ha, Hàn Nguyên, vậy là chỉ có ngươi và Kim Lệ ra tay thôi à?" Lý Phong nhìn số người ngăn cản mình chớp mắt chỉ còn lại hai người thì cười nói
“Lý Phong, hôm nay cho dù chỉ có hai người chúng ta thì cũng sẽ giết chết được ngươi!" Kim Lệ gầm nhẹ: "Ngươi giết ca ca của ta, sau khi ta giết chết ngươi xong thì sẽ luyện chế ngươi thành cổ thi, bắt ngươi quỳ gối trước mộ của Kim Vũ ca ca ta, sám hối suốt đời”
Sắc mặt cô ta trở nên dữ tợn, trong mắt tràn đầy về oán độc.
“Người của Thiên Vu cốc các ngươi đã nói muốn giết ta rất nhiều lần rồi” Lý Phong cười lạnh, hẳn năm chặt tay phải, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.
Hắn nắm trường kiếm trong tay, nhẹ giọng nói: “Hôm nay ta sẽ giải quyết luôn một lượt”
“Nói thì dễ lắm!"
Hàn Nguyên nói vậy thì lạnh lùng nói: "Lý Phong, cho dù thực lực của ngươi có tiến bộ thì cũng không thể vận dụng Thuấn di ở đây, ngươi chiến đấu với ta thế nào đây? Cho dù thực lực của ngươi tăng đến cực hạn thì cùng lắm cũng chỉ có thể tương đương với ta mà thôi. Muốn giải quyết chúng ta? Nực cười!”
Thực lực của anh ta đã đạt tới hạn mức cao nhất trong thế giới này, ai có thể giết anh ta được chứ?
Đối phó với Lý Phong, cùng lắm chỉ là phân được thẳng bại mà thôi.
Lúc trước anh ta đã có hai cơ hội, nếu như không phải nhờ vào thủ đoạn Thuấn di kia thì Lý Phong đã bị anh ta đánh chết từ lâu rồi
“Nếu như đã vậy thì hãy nếm thử một nhát kiếm của ta đi” Lý Phong mỉm cười nói.
Hắn vung trường kiếm trong tay lên, kiểm quang phút chốc bay tới, chỉ trong một giây ngắn ngủi đã đi tới trước người Hàn Nguyên.
Nhìn thấy kiếm quang này, Hàn Nguyên lập tức cười lạnh: "Lý Phong, dựa vào công kích của ngươi thì có thể làm gì được ta chứ?”
Anh ta vung tay lên, muốn trực tiếp phá vỡ kiếm quang của Lý Phong.
Cẳng mấy chốc, công kích của hai người va chạm với nhau. Tại giây phút va chạm này, Hàn Nguyên đột nhiên biến sắc.
Anh ta chỉ cảm thấy có một dao động sắc bén từ nắm tay anh ta truyền đến, giống như những con dao nhỏ, điên cuồng cắt lên tay phải của anh ta.
Năm tay của anh ta vậy mà lại bị kiếm quang cắt qua, máu tươi chảy đầm đìa. Một lực lượng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, thân thể anh ta không thừa nhận được sức mạnh này, lập tức bay ngược ra ngoài.
“Chỉ Lan tỷ, Hàn Nguyên và Kim Lệ muốn đối phó với Lý Phong biểu ca, hiện giờ chúng ta phải làm thế nào đây?” Lúc này, gương mặt của Tăn Mộng tràn đầy nôn nóng, nhìn về phía Tần Chỉ Lan, vội vàng nói
Tần Chỉ Lan nhíu mày, nhưng thực lực của cô thấp kém, cho dù có đi lên thì cũng không giúp được gì cho Lý Phong.
Hai người đều nhìn về phía tình cảnh chiến đấu, bỗng nhiên ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Hàn Nguyên bị Lý Phong đánh lui rồi?"
“Sao có thể như thế được? Hàn Nguyên là một trong những người mạnh nhất trong số chúng ta, sao có thể bị đánh lui?”
“Chẳng lẽ công kích của Lý Phong vượt qua cả giới hạn cao nhất của thế giới này sao?"
Không chỉ có Tân Chỉ Lan, mà những người khác cũng nhìn thấy được cảnh Hàn Nguyên bay ngược ra ngoài, mọi người đều không tin được vào mắt mình.
“Không thể nào!! Hàn Nguyên cũng biến sắc.
Thực lực của anh ta hoàn toàn đạt tới hạn mức cao nhất ở vực thắm Ma Vực, thế mà lại bị Lý Phong đánh lui một cách dễ dàng? Chẳng lẽ thế giới này không có hạn chế với Lý Phong sao?
“Dừng lại cho ta!”
Anh ta gầm nhẹ một tiếng, cả người tản ra dao động khí thế khủng bố, dốc hết sức lực, nhưng vẫn phải lùi về sau một khoảng mới có thể dừng lại được.
Danh Sách Chương: