Nếu Lý Phong hoàn toàn che giấu, bọn họ cũng không nhìn ra được rốt cuộc Lý Phong ngưng tụ ra được mấy phách, nhưng mà vừa rồi Lý Phong mới vừa đột phá, trong nháy mắt đó hoàn toàn không thể che giấu được dao động, cho nên bị bọn họ phát hiện ra được.
Lời của bọn họ cũng không che giấu, nên bị Viêm Võ quận Vương và Quận chúa Thanh Lộ ở bên người nghe được.
"Cái gì? Hiện tại Lý Phong đã ngưng tụ phách thứ năm?”
Quận chúa Thanh Lộ nghe vậy, trên mặt lập tức dại ra.
Trước khi ra khỏi Vực thẳm Ma Vực, Lý Phong chắc chắn là chưa đột phá đến Thất Phách cảnh, hiện tại bọn họ rời khỏi Vực thắm Ma Vực mới không đến một tháng.
Trong một tháng này, cô ta tiến bộ không bao nhiêu, nhưng mà Lý Phong không chỉ đột phá tới Thất Phách cảnh, mà còn hoàn toàn ngưng tụ ra năm phách!
Vậy trung bình bao nhiêu ngày thì ngưng tụ ra một phách?
Trong suy nghĩ trước đây của cô ta, lúc trước Lý Phong có sức chiến đấu cường đại hẳn là dựa vào các loại át chủ bài cường đại.
Nhưng mà, trong thời gian ngần, chênh lệch giữa bọn họ lập tức trở nên giống như vực thẳm và bầu trời.
"Không thể tin được, mười bảy tuổi, ngưng tụ năm phách, Lý Phong này tuyệt đối là thiên tài chưa từng có của Đế quốc Thiên Vũ chúng ta, thậm chí cho dù là mấy chục triệu năm sau cũng sẽ không có người nào mạnh hơn so với hẳn.”
"Đúng, số mệnh nghịch thiên! Tương lai, Lý Phong chắc chắn có thể đột phá đến Tam Hồn cảnh, hoàn toàn có hỉ vọng vượt qua ta và ngươi, thậm chí có hi vọng đạt tới cấp bậc như Thiên Vũ vương!”
“Cho dù là Thiên Vũ vương, khi còn trẻ có biểu hiện vượt trội trong thế hệ trẻ, mười tám tuổi đột phá tới Thất Phách cảnh, cũng không thể so với Lý Phong”
"Bỗng nhiên ta hiểu được vì sao Thiên Vũ vương lại coi trọng hẳn như vậy”
Ba vị cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh Chu Hồn cảm thán.
Mặc dù là cảm thán, nhưng mà chỗ sâu trong đáy mắt Chu Hồn rõ ràng có một tia tiếc nuối.
Thiên tài bậc này, suýt chút nữa đã trở thành con rể của Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ.
Nếu là như thế, như vậy tương lai thực lực của Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ sẽ mạnh đến mức nào?
............
Vào lúc mấy người cảm thán, lúc này ở bên trong cung điện, trên mặt Lý Phong tràn đầy tươi cười.
"Ha ha, ngưng tụ thành công phách thứ năm!”
Hắn nắm nằm tay, cảm ứng được trên người có một lưỡng sức mạnh kh ủng bố.
Luồng sức mạnh này, mạnh hơn so với lúc trước rất nhiều.
Tụ luyện ở cấp bậc Thất Phách cảnh, mỗi một bước tiến đều cần hao phí rất nhiều thời gian, tinh lực, rất nhiều trưởng lão phủ Thần Văn bị mắc kẹt ở một cảnh giới trong thời gian dài, không thế đột phá.
Chín mươi phần trăm Thất Phách cảnh đều chỉ ngưng tụ được từ một đến hai phách, mãi cho đến khi kết thúc tuổi thọ.
Mà hiện tại hắn đã ngưng tụ năm phách, tuổi thọ đã gần chục ngàn năm, chỉ còn lại hai phách cuối cùng!
Nếu lại ngưng tụ được, hẳn liền có thể đạt tới Thất Phách cảnh đỉnh phong, đợi cho đạt tới cảnh giới kia, như vậy bước tiếp theo của hẳn chính là Tam Hồn cảnh!
Hồi tưởng lại thời gian sau khi rời khỏi Vực thảm Ma Vực, Lý Phong đều cảm thấy có chút khó có thể tin, thực lực của hắn đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc mới ra khỏi Vực thẳm Ma Vực!
"Thực lực của ta bây giờ đủ để xưng là mạnh nhất dưới Tam Hồn cảnh nhỉ?" Trong lòng Lý Phong vui sướng.
Thực lực cường đại, Lục Thần kiếm pháp sẽ càng mạnh hơn, mắt Thiên Hồn cũng càng mạnh!
Thực lực ngưng tụ bốn phách của hẳn là ở vào đỉnh cao nhất của Thất Phách cảnh, hiện tại thực lực tăng mạnh lần nữa, thực lực của hắn lại càng mạnh hơn ít nhất gấp mấy lần! Mà đối thú của hắn cũng sẽ càng bị hắn áp chế.
"Không chỉ là mạnh nhất, một tháng liền ngưng tụ ra năm phách, ta thấy nếu lại cho ngươi một tháng, có thể hai phách còn lại cũng có thể ngưng tụ” Huyền Long cảm thán nói: "Đến lúc đó nói không chừng Thất Phách cảnh đỉnh phong chân chính cũng không ngăn cản được một đòn công kích của ngươi."
Nghe vậy, Lý Phong mỉm cười nói: "Ta không có lòng tin lắm”
Hắn vừa động phá liền ngưng tụ ra ba phách, sau đó thông qua suối linh hồn, quả Thất Phách lại liên tiếp ngưng tụ thêm hai phách nữa, hai loại này đều là trân bảo hiếm có, cho dù là thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh cũng gần như không có.
Nếu không gặp được, hẳn muốn tiến một bước nhỏ, ít nhất cũng căn mất vài năm.
"Ngươi không có lòng tin, nhưng mà ta tin tưởng ngươi, có thể sắp tới lại có bảo vật gì đó chủ động đưa lên đó” Huyền Long cảm khái nói.
Nghe vậy, Lý Phong mỉm cười: "Hi vọng là như thế đi”
"Lý Phong, có thể ra ngoài gặp một chút không?” Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nói vang lên ở rong đầu hãn
"Là giọng của Chu Hồn?” Trong lòng hắn vừa động.
Hiển nhiên, Chu Hồn vẫn luôn chú ý đến hắn bên này, có thể cảnh giới thực tế của hắn cũng đã bị Chu Hồn hoàn toàn biết được.
Nhưng mà Lý Phong cũng không để ý đến việc này lắm. Hắn cũng không phải là không thế cho người khác xem cảnh giới chân chính của bản thân.
Đẩy cửa lớn cung điện ra, Lý Phong trực tiếp đi ra ngoài
"Lý Phong đi ra rồi!"
"Hắn đã ăn xong quả Thất Phách, thực lực nhất định là cao hơn một bậc.”
"Hiện tại rốt cuộc hẳn đã ngưng tụ được mấy phách?"
Danh Sách Chương: