Thời điểm Hàn Nguyên ra tay thì Kim Lệ cũng trực tiếp động thủ. Cô ta vung chiếc roi dài lên, trên roi toàn là những chiếc gai ngược đầy bén nhọn, hung hăng đánh về phía Lý Phong.
Lý Phong lại vung kiếm lên.
“Phụt!”
Trúng phải kiếm quang của Lý Phong, Kim Lệ kêu thảm một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể cũng bay ngược ra ngoài.
Xét về thực lực thì Kim Lệ kém hơn Hàn Nguyên một chút.
Phải biết rằng trường kiếm trong vực thâm Ma Vực trong tay Lý Phong đủ để khiến cho lực công kích của hẳn tăng lên một cảnh giới nhỏ. Thi triển ở cảnh giới Đan Nguyên cảnh hậu kỳ thì có thể khiến cho công kích tăng lên gần tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!
Một đòn này khiến Kim Lệ bị thương không nhẹ.
“Hàn Nguyên, Kim Lệ, dựa vào thực lực của các ngươi có thể đánh chết ta sao?” Lý Phong lạnh lùng nói.
Hắn vung trường kiếm, lại một lăn nữa đánh về phía Hướng Nguyên.
“Lý Phong! Ngươi vậy mà không chịu phải hạn chế của thế giới này!" Sắc mặt Hàn Nguyên không ngừng biến hóa, giận dữ hét lên.
Thực lực của anh ta không chỉ như thế này, nhưng lại chỉ có thể phát huy ra thực lực Đan Nguyên cảnh, còn Lý Phong thì lại không như thế.
“Nếu chịu phải hạn chế thì ta làm sao giết ngươi được?” Lý Phong bật cười.
Vút!
Một luồng kiếm quang bay ra, đánh úp về phía Kim Lệ.
Hàn Nguyên có thể tránh được công kích, nhưng Kim Lệ thì không, lại tiếp tục bị kiếm quang đánh trúng,
Hai người bọn họ chiến đấu với một mình Lý. Phong, thế nhưng lúc này lại vô cùng chật
“Lý Phong chết tiệt!"
“Hôm nay không giết được ngươi, chờ sau này ta nhất định sẽ biến ngươi thành cổ thi!" Kim Lệ điên cuồng nói.
Cô ta biết hôm nay mình không thể nào giết chết được Lý Phong, chỉ có thể chờ rời khỏi thế giới vực thẳm Ma Vực.
“Ha ha, ngươi không có cơ hội đâu”
Nghe được Kim Lệ nói vậy, Lý Phong bình tĩnh nói. Trên người hẳn lóe lên một lưỡng lôi điện, trực tiếp đi tới trước người Kim Lệ.
Lôi điện biến thành một con tiểu thú, chính là Tiểu Lôi- con thú nhỏ lúc trước đã giúp Lý Phong đoạt được bông hoa Thiên Hồn thứ hai.
“Cút ngay cho ta!"
Kim Lệ nhìn thấy Tiểu Lôi thì giận dữ hét lên. Cô ta vung sợi roi dài lên, nhưng Tiểu Lôi có thể tránh né một cách dễ dàng. Thân hình nhỏ nhản của nó lập tức bay về phía tay Kim Lệ, cần một miếng.
Ngay lập tức, bàn tay của Kim Lệ bắt đầu chuyển thành màu đen, độc tố nhanh chóng tràn vào trong cơ. thể.
Vút!
Lại thêm một luồng kiếm quang đánh úp lại, Kim Lệ còn chưa kịp lấy linh dược ra thì đã kêu thảm một tiếng, thân ảnh bay ngược ra ngoài.
“Kim Lệ!"
Hàn Nguyên nhìn thấy thế thì sắc mặt vô cùng khó coi, nhanh chóng bay tới.
Đây là con gái của Nhị cốc chủ Thiên Vu cốc, nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì anh ta chắc chẩn sẽ phải chịu trừng phạt rất lớn.
“Chí!"
Đúng lúc này, một con cổ trùng trên người Kim Lệ xuất hiện. Con cổ trùng này màu đen, miệng rất lớn, gần như chiếm một nửa thân thể, trong miệng toàn là răng.
Sau khi cổ trùng xuất hiện thì kêu lên một tiếng, sau đó lao về phía Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi thấy thế thì vội vàng tránh né, nhưng vẫn không ngừng công kích Kim Lệ, độc tố không ngừng phóng thích ra.
Dao động khí thế trên người Kim Lệ không ngừng giảm đi.
“Kim Lệ sắp bị Lý Phong đánh chết rồi!”
“Con cổ trùng trên người cô ta là Lệ Xỉ thú đỉnh cấp, vô cùng hung tàn, tiểu thú của Lý Phong chắc chắn không phải đối thủ của nó.
“Nhưng cho dù là vậy thì cô ta cũng không phải đối thủ của Lý Phong”
“Mạnh quá, Lý Phong một mình chiến đấu với hai thiên tài mạnh nhất của Thiên Vu cốc, thế mà lại có thể hoàn toàn nghiền ép bọn họ!"
Mọi người ở phía xa đều đang nhìn tình hình chiến đấu, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
“Chít!”
Bỗng nhiên, một âm thanh vô cùng chói tai vang lên. Trên người Hàn Nguyên xuất hiện một cổ trùng trông giống như một con rắn nhỏ. Con cố trùng này dài có vô số chân, đông đảo móng vuốt đang huy động, khiến cho da đầu người ta tê dại. Dao động khí thế trên người nó tản ra còn khủng bố hơn Lệ Xỉ thú của Kim Lệ rất nhiều.
Hàn Nguyên bị Lý Phong áp đảo, lại nhìn thấy khí tức sinh mệnh của Kim Lệ không ngừng giảm đi thì rốt cuộc cũng đã phóng thích cổ Bản mệnh của mình.
“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi sao?”
Nhìn thấy con cổ trùng này, khóe miệng Lý Phong khẽ nhếch lên.
“Ngao!"
Tiểu Lôi đang tránh né ở phía trước cũng đang nhìn con cổ trùng này, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Tiểu Lôi nhìn về phía hướng công kích của Lệ Xỉ thú của Kim Lệ, bỗng nhiên lại xoay người, trực tiếp nghênh hướng về phía con cổ trùng đỉnh cấp này!
Nó há to miệng, cứ thế mà nuốt con cổ trùng vào trong bụng
"Cái gì? Cổ Bản mệnh của Kim Lệ bị tiểu thú của Lý Phong ăn mất rồi?”
“Sao có thể như thế được?”
“Công kích và phòng ngự của Lệ Xỉ thú là một thể, tiểu thú của Lý Phong tùy tiện nuốt nó vào bụng như thế, lục phú ngũ tạng chắc chắn sẽ bị hàm răng của Lệ Xỉ thú căn nát!"
Mọi người nhìn thấy thế thì vô cùng kinh hãi.
Nhưng mà sau khi nuốt Lệ Xí thú vào bụng thì Tiểu Lôi lại không có bất cứ phản ứng nào.
“Phụt”
Gương mặt tràn đầy điên cuồng của Kim Lệ đột nhiên tái nhợt, sau đó phun ra một ngụm máu tươi.
“Cổ Bản mệnh của ta bị ăn rồi?" Lúc này, trong mất Kim Lệ tràn đây vẻ hoảng sợ.
Đây là cổ trùng mà cha cô ta tự mình đào tạo ra cho cô ta. Có cổ trùng này ở đây thì những người có thực lực dưới Thất Phách cảnh không thể nào giết cô ta được.
Danh Sách Chương: