Nhìn sắc mặt mọi người không giống nhau, Lý Phong mỉm cười nói: "Học viện Thiên Vũ tiến vào, mỗi người cần trả 500 viên Tinh thạch Ma Vực, Kim Dương cốc, Vu Thể tông, Liệt Diễm tông, v.v... mỗi người cần trả 800 viên Tinh thạch Ma Vực, nhà họ Lâm, Vương phủ quận Viêm Võ, Ứng Lâm tông, Thần Đan môn, v.v... mỗi người cần trả giá 1000 viên Tinh thạch Ma Vực, về phần Thiên Vu cốc, muốn tiến vào, mỗi người cần trả 3000 viên Tỉnh thạch Ma Vực”
Giọng nói của hân không lớn, nhưng mà lại truyền vào trong tai mỗi người.
"Cái gì? Ít nhất là Học viện Thiên Vũ cũng phải trả 500 viên Tinh thạch Ma Vực? Thiên Vụ cốc lại cần trả 3000 viên?”
"Lần này thu thủ lao gấp mấy lần so với ở lối vào. dãy núi Thiên Khiển lúc trước!”
Nghe được lời của Lý Phong, rất nhiều thiên tài các thế lực đều biến sắc.
"Lý Phong, ngươi quá tham lam. Nhiều Tinh thạch Ma Vực như vậy, sao ngươi không đi cướp đi?"
Thiên Lan của Ứng Lâm tông tức giận nói.
Mỗi một viên Tinh thạch Ma Vực đều rất quý giá, bọn họ vất vả kiếm được, hiện tại lại phải giao ra hơn phân nửa.
Lý Phong liếc mắt nhìn anh ta, lạnh nhạt nói: "Nơi này là ta thông báo các ngươi tới, đến nơi này là ta cho các ngươi cơ hội có được hoa Thiên Hồn! Cơ hội này, vạn kim khó cầu, ta thu những Tinh thạch Ma Vực này cũng là hợp tình hợp lý”
Sau khi nói xong hẳn lại mỉm cười nói: "Hiện tại mỗi người của Ứng Lâm tông tiến vào cần giao ra 1200 viên Tính thạch Ma Vực”
"Cái gì”
“Ứng Lâm tông bị tăng thêm 200 viên Tinh thạch Ma Vực?”
“Còn có vụ tăng giá như vậy?”
Mọi người nghe được lời của Lý Phong, trong lòng phẫn nộ, nhưng mà cũng không dám nói thêm gì nữa.
“Ha hả, Thanh Lộ, Vương phủ quận Viêm Võ các ngươi cũng phải trả nhiều thủ lao như vậy à, thậm chí còn nhiều hơn so với phủ Thủy Hoài hầu chúng ta, ta thật là nghĩ không ra."
Sau một hồi yên lặng, lúc này một cô gái trong phủ Thủy Hoài hầu khẽ cười nói. Cô gái này thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, nhưng mà vẫn kém hơn một chút so với Quận chúa Thanh Lộ.
Tử Hân, thiên tài mỹ nữ nổi tiếng của đại lục Trung ương đế quốc Thiên Vũ, thế nhưng lại hơi lép vế so với quận chúa Thanh Lộ.
"Cô và Lý Phong có hôn ước, sao Lý Phong lại chẳng chịu thương hoa tiếc ngọc gì vậy?” Tử Hân cười nói.
Quận chúa Thanh Lộ nghe vậy thì lập tức nhíu mày, cô ta nhìn về phía Tử Hân, không nói gì.
Gương mặt Chu Hàn lộ ra vẻ tức giận, muốn nói gì đó, nhưng lại bị quận chúa Thanh Lộ kéo lại
“Quận chúa Thanh Lộ của vương phủ quận Viêm Võ và Lý Phong có hôn ước?”
“Sao lại thế được? Bọn họ nhìn qua giống như không quen biết”
“Lý Phong không hề khoan dung vương phủ quận Viêm Võ chút nào”
Nghe thấy cô gái nói như vậy, đông đảo thế lực đều nhìn về phía này. Lúc này, sắc mặt của Lâm Vụ cũng vô cùng âm trầm, anh ta biết chuyện này.
Chu Dao của học viện Thiên Vũ cũng ngẩn ra, Lý Phong và quận chúa Thanh Lộ có hôn ước?
Nhìn thấy quận chúa Thanh Lộ không thèm nhìn hẳn, Tử Hân của phủ Thủy Hoài hầu cũng không chút e ngại. Cô ta nhìn Lý Phong, trên mặt lộ ra ý cưới, nói: “Lý Phong, Tử Hân ta đã từng gặp rất nhiều thiên tài, ngươi là người đầu tiên ta phải lau mắt mà nhìn. Phủ Thủy Hoài hầu chúng ta đồng ý trả 1600 tỉnh thạch Ma Vực”
Gương mặt cô ta hoàn toàn không che giấu chút thưởng thức nào, vung tay phải lên, sau đó một chiếc nhẫn không gian bay ra, xuyên qua lá mỏng, trực tiếp xuất hiện trong tay Lý Phong.
"Ha ha, Lý Phong, tiểu nha đầu của phủ Thủy Hoài hầu này rõ ràng là coi trọng ngươi. Thế nào, nha đầu này trông cũng không tồi, có muốn suy xét một chút, chọn cô ta làm đạo lữ không?” Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực, cười ha ha.
Lý Phong không phản ứng lại ông ta, cũng chẳng có chút phản ứng nào với lời nói của Tử Hân cả. Hắn nấm chặt nhẫn không gian, kiểm tra một chút rồi gật đầu nói: "Phủ Thủy Hoài hầu có thể có hai người tiến vào.
Ngay lập tức, Tử Hân và một người khác của phủ Thủy Hoài hầu nhanh chóng tiến vào bên trong.
“Tử Hân và Trình Hổ của phủ Thủy Hoài hầu tiến. vào rồi?"
“Hừ! Cho dù bọn họ tiến vào thì nhân số vẫn quá ít, chúng ta không thỏa hiệp, Lý Phong không thể nào chờ đợi mãi”
Lúc này, nhóm người Thiên Lan của Ứng Lâm tông truyền âm nói chuyện với nhau, định liên hợp lại, căn bản không muốn giao ra tỉnh thạch Ma Vực.
Phải biết rằng trận pháp bao phủ dược viên hoa Thiên Hồn kia rất cường đại, nếu như không tập trung đủ cường giả thì Lý Phong căn bản cũng không chiếm được những hoa Thiên Hồn này.
“Thanh Lộ, nếu muốn tranh đoạt hoa Thiên Hồn thì thực lực ít nhất cũng phải đạt tới Đan Nguyên cảnh trung kỳ mới có hỉ vọng. Thế nên vương phủ quận Viêm Võ chúng ta cũng chỉ có một mình ta tiến vào”
"Lúc này, trong đội ngũ của vương phủ quận Viêm Võ, Chu Hàn nhìn về phía quận chúa Thanh Lộ, truyền âm nói.
Chỉ có trình tự như vậy thì cho dù Đan Nguyên cảnh đỉnh phong muốn giết bọn họ cũng tiêu tốn một khoảng thời gian nhất định, như vậy thì có thể đảm bảo an toàn hơn một chút.
“Vâng, Chu Hàn ca, nghe huynh” Nhóm người quận chúa Thanh Lộ gật đầu, gom đủ một ngàn viên tỉnh thạch Ma Vực, sau đó Chu Hàn cũng tiến vào bên trong.
Nháy mắt đã có hai thế lực giao ra tỉnh thạch Ma Vực, nhưng tiếp theo đó lại không có động tĩnh gì nữa. Học viện Thiên Vũ cũng là như thế, sắc mặt của Chu Liệt hơi trầm xuống, mặc dù bọn họ cần giao ra tinh thạch Ma Vực ít nhất, nhưng lại vẫn không có động tĩnh.
Danh Sách Chương: