Nhị trưởng lão đứng dậy, đi tới một chỗ, sau đó lấy một quyển bí tịch ra đưa cho Lý Phong.
“Đây là bí tịch Khai Sơn quyền pháp hoàn chỉnh, ngươi mang về chép lại một lần, ba ngày sau mang bí tịch tới đây trả.” Nhị trưởng lão phân phó.
“Vâng.” Lý Phong nhận lấy bí tịch, cung kính nói.
Nhà họ Lý quản lý bí tịch cũng không quá nghiêm khắc, nếu là để học tập thì cứ trực tiếp mang về chép lại.
Lúc trước Lý Phong học tập Khai Sơn quyền cũng chính là như thế.
Hắn hành lễ xong thì rời khỏi nơi này.
“Ngũ đệ.” Sau khi rời khỏi Võ Học các, Lý Phong vừa đi được một đoạn thì lại có người gọi hắn.
Hắn nhanh chóng quay đầu lại, gương mặt lập tức lộ ra ý cười: “Đại ca.”
Cách đó không xa, có hai người đi tới.
Người đi đầu là một thanh niên mặc hắc bào, chính là thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất của nhà họ Lý- Lý Hạo.
Lý Hạo đã tu luyện được mười năm, đến năm mười bảy tuổi đã đột phá tới Luyện thể cảnh tầng thứ sáu.
Mấy tháng trước, Lý Hạo vừa mới tròn hai mươi tuổi thì đã lại đột phá tới Luyện thể cảnh tầng thứ bảy rồi.
Cứ theo tốc độ này thì chỉ cần khoảng mười mấy năm nữa là nhà họ Lý rất có thể sẽ có thêm một vị cường giả Tiên Thiên cảnh nữa!
Cha của Lý Hạo là đại bá của Lý Phong.
Mà Lý Phong, Lý Hạo, Lý Nham Thạch chung ông nội nên quan hệ của ba người bọn họ cũng rất tốt.
Lý Hạo là thiên tài trẻ tuổi nhất của nhà họ Lý nên địa vị ở trong nhà tất nhiên sẽ cao hơn hai người kia một chút.
Nhưng Lý Hạo lại không hề kiêu căng ngạo mạn, vô cùng hòa nhã với mọi người.
Bên cạnh Lý Hạo còn có một người thanh niên nữa, lúc này đang nhìn về Lý Phong, tò mò hỏi: “Ngũ ca, huynh mới từ Võ Học các đi ra à? Chẳng lẽ thực lực có tiến bộ rồi?”
“Thất đệ.”
Lý Hạo nghe thanh niên kia hỏi thế thì nhíu mày.
“A, Ngũ ca, không phải đệ có ý gì đâu...” Thanh niên kia nháy mắt phản ứng lại được, lập tức xin lỗi.
Bọn họ đều biết thiên phú của Lý Phong không mạnh, đã dừng ở Luyện thể cảnh tầng thứ ba không biết bao nhiêu lâu rồi.
“Đại ca, Thất đệ, ta đúng là đã tiến bộ hơn một chút rồi, hiện giờ đã đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ tư.” Lý Phong cười nói.
“Ồ?” Lý Hạo nghe vậy thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười: “Chúc mừng đệ, Ngũ đệ, Nhị thúc mà biết chuyện này chắc chắn sẽ vui lắm.”
Mọi người nói thêm vài câu, sau đó Lý Phong nhanh chóng trở về đình viện của mình.
Trên thực tế thì đối với gia tộc lớn như nhà họ Lý mà nói thì mười sáu tuổi mới đột phá đến Luyện thể cảnh tầng thứ tư hoàn toàn chẳng đáng nói đến, thế nên nhà họ Lý cũng không để tâm đ ến chuyện này.
“Bắt đầu học thôi!”
Lý Phong nhìn quyển bí tịch trong tay, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Hắn mở bí tịch Khai Sơn quyền pháp ra nhanh chóng lật đến thức thứ sáu, bên trong toàn là chữ.
Ngoại trừ phương pháp tu luyện Khai Sơn quyền của bản thân thì những chữ kia đều rất dễ hiểu.
Đây đều là được những thiên tài của nhà họ Lý ghi thêm vào.
Trên thực tế, bí tịch này có thể đọc thôi cũng được, nhưng nếu như chép lại thì trong quá trình chép có thể khiến cho bản thân càng thêm hiểu sâu hơn!
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc đã hai tiếng trôi qua.
Lúc này Lý Phong cũng đã chép xong thức thứ sáu của Khai Sơn quyền, cũng đã hiểu được không ít những chữ ghi trên đó.
“Thi triển một chút xem thế nào!”
Bước chân của Lý Phong vô cùng trầm ổn, thân hình ổn định, bắt đầu thi triển quyền pháp.
Mỗi một quyền của hắn đều giống như ẩn chứa một khí thế hùng hồn, thậm chí trong hư không thỉnh thoảng còn truyền đến những tiếng nổ vang.
Khai Sơn quyền chú trọng sự ổn định, luyện đến tầng thứ chín thì mỗi một quyền đánh ra đều có thực lực khủng khiếp, có thể phá hủy cả đá, uy lực vô cùng kh ủng bố.
“Hửm? Khai Sơn quyền thức thứ sáu đối với ta mà nói hình như cũng không khó khăn lắm!”
Lý Phong không ngừng thi triển, trong mắt bỗng lộ re vẻ kinh hỉ.
Song quyền huy động, toàn bộ sức lực dung nhập bên trong, giống như mãnh hổ tiến hành công kích, tạo ra một sức mạnh hỗn loạn vô cùng đáng sợ.
Chỉ mới luyện tập một giờ đồng hồ mà Lý Phong đã cảm giác như mình dường như nắm được một tia nhập môn của thức thứ sáu rồi.
Phải biết rằng trước kia, khi hắn luyện tập Khai Sơn quyền thức thứ năm thì phải mất hơn hai tháng mới có thể nhập môn!
Lý Phong vô cùng kinh hỉ, lại tiếp tục nhìn về quyển bí tịch.
“Sao chép hết thức thứ bảy, thức thứ tám và thức thứ chín của Khai Sơn quyền!”
Hắn cảm giác thức thứ sáu đối với mình mà nói không có bao nhiêu khó khăn, khả năng qua thêm một thời gian nữa là hắn phải học thức thứ bảy rồi, thế nên cứ chép lại từ bây giờ cho tiện.
Trong lòng Lý Phong vẫn cảm thấy tất cả mọi chuyện này là do điểm sáng thần bí trong cơ thể hắn tạo ra.
...
Thời gian cứ thế trôi đi, chờ đến khi Lý Phong chép xong thức thứ tám của Khai Sơn quyền thì Lý Thiên Dương cũng đã trở về.
Đi cùng ông còn có Vương Nhu và Tiểu Vũ nữa.
Sau khi trở về, Lý Thiên Dương liền tới tìm Lý Phong.
“Cha lại dẫn Tiểu Vũ đi trị liệu?”
Lý Phong nhìn em gái mình, trong lòng không nhịn được nghĩ đến.
“Tiểu Phong, con đột phá đến Luyện thể cảnh tầng thứ tư rồi à?” Lý Thiên Dương nhìn Lý Phong, lên tiếng dò hỏi.
Có thể nhìn thấy được ông rất quan tâm đ ến tình hình tu luyện của con trai mình.
Lý Phong gật đầu: “Vâng ạ.”
“Tốt lắm.”
Trên mặt Lý Thiên Dương tràn đầy vẻ vui sướng: “Thi triển Khai Sơn quyền cho cha xem nào.”
Lý Phong gật đầu, bắt đầu thi triển quyền pháp.
Bùm! Bùm!
Thực lực Luyện thể cảnh tầng thứ tư bùng nổ, Khai Sơn quyền tản ra một khí thế vô cùng cường đại.
“Ca ca lợi hại quá!”
Tiểu Vũ nằm trong lòng Vương Nhu nhìn thấy ca ca mình luyện quyền thì lập tức vỗ tay hoan hô.
“Không tồi!” Chờ Lý Phong thi triển quyền pháp xong, trong mắt Lý Thiên Dương cũng tràn đầy vẻ vui sướng.
Lý Phong ngừng lại, trên thực tế, vừa rồi hắn chỉ dùng thực lực Luyện thể cảnh tầng thứ tư sơ kỳ để khai triển Khai Sơn quyền mà thôi.
Nếu như vừa đột phá đã đạt tới Tầng thứ tư đỉnh phong thì sẽ khiến mọi người khó tin.
“Con đột phá đến tầng thứ tư thì cần củng cố lại thực lực một chút rồi mới có thể tiếp tục tăng lên, không được ham tốc độ.” Lý Thiên Dương dặn dò.
“Vâng cha, con biết rồi.” Lý Phong gật đầu.
Lý Thiên Dương nắm chặt tay phải lại, sau đó bên trong tay xuất hiện một loại thực vật vô cùng kỳ dị, nhìn giống như là nhân sâm, cả thân màu đỏ, ẩn chứa linh lực bồng đậm.
“Linh dược nhất phẩm sâm Hồng Linh.” Lý Phong nhìn thấy linh dược này thì sửng sốt.
Sâm Hồng Linh ẩn chứa linh lực nồng đậm, cần chín năm mới có thể trưởng thành, trân quý không kém gì linh dược nhị phẩm.
“Con dùng sâm Hồng Linh này để củng cố thực lực đi.” Lý Thiên Dương cười nói.
Lý Phong hơi do dự, một lát sau vẫn nhận lấy sâm Hồng Linh: “Vâng ạ.”
Trong lòng hắn vô cùng cảm động.
Cha hắn là một trong những thiên tài Tiên Thiên cảnh của nhà họ Lý, mỗi tháng đều được nhà họ Lý phân phát tài nguyên.
Nhưng mà hầu hết những tài nguyên này đều được ông chia cho hai anh em hắn sử dụng.
Danh Sách Chương: