Tô Hạo hiếm khi có lại cảm giác như thời La Triều Huy, giờ phút này toàn thân nhẹ nhõm, dường như tật cả áp lực cùng nguy hiểm trong lòng biến mất, không có bệnh tật, không có ai có thể mang lại nguy hiểm cho hắn. Đã không có nguy hiểm, không có phiền não, hắn có thể rong rơi ở trong đống sách vở, tự do hưởng thụ thế giới của bản thân. Loại cảm giác này, thật sự quá tuyệt vời! Như là trả xong toàn bộ khoản vay trên người, không lo về vấn đề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.