Tô Hạo lần nữa quay về trạm gác Trà Sơn. Lần này hắn trở về, coi như nói lời tự biệt với phụ thân Ngô Vân Thiên. Hắn không biết chuyến đi tiếp theo này của mình, sẽ mất bao lâu, cũng không biết tương lai phát sinh chuyện gì, còn có...cơ hội gặp mặt lần nữa hay không. Ngô Vân Thiên tựa hồ cũng cảm nhận được tâm tình trầm thấp của Tô Hạo, không nói gì. Phụ tử hai người cứ như vậy lẳng lặng ngồi trong sân, như đang nghĩ về điều gì, nhưng trên thực tế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.