(Chuyển Hóa Linh Lực) "Hỗn đản! Tạp chủng! Khốn nạn! Súc sinh!....A! ! ! Tức chết ta mất!" Phượng Cửu trở lại cung điện, phát hiện cả tòa cung điện của mình trống rỗng, ngay cả bảo khố tích lũy ngàn năm cũng không cánh mà bay, tâm cảnh hơn tám trăm năm không xao động, cuối cùng cũng bị phá hủy, lúc này Phượng Cửu tóc tai lộn xộn, đập phát cung điện để phát tiết! Mắt trừng muốn nứt ra, thoạt nhìn vô cùng khủng bố. Hận nhất chính là, hiện tại đến ngay cả một thứ cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.