• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Như Lâm ngẩn ra, vẻ mặt thập phần kì quái, hắn vừa nghe thấy cái gì? Luận bàn? Ly Nhi đây là có ý gì?

Thấy hắn một bộ dáng cái gì cũng không hiểu Mộ Dung Như Ly thở dài, day day huyệt thái dương:

“Rốt cuộc khi nãy huynh có nghe Phong ca nói hay không vậy? “

Mộ Dung Như Lâm nhíu mày như muốn nhớ lại xem Mạc Hàn Phong đã nói những gì. Hắn cứ đứng như vậy một hồi, cuối cùng ngại ngùng lắc đầu:

“Khi nãy ta có chút phân tâm, không nghe rõ lời Hàn Phong, thực xin lỗi. “ Ai ya hắn tại sao lại như vậy cơ chứ?

Biết ngay mà, Mộ Dung Như Ly trong lòng âm thầm khẳng định. Nàng thản nhiên ngồi xuống một chiếc ghế đá trong sân, nói:

“Hắn nói, độc kia chính là thứ khiến kinh mạch ta tắc nghẽn không thể tu luyện. Hiện tại độc cũng đã được giải, ta đương nhiên có thể tu luyện, muốn luận bàn với huynh một trận. “

Mộ Dung Như Lâm không thể tin vào tai mình, tâm tình kích động khiến khuôn mặt tuấn mỹ non nớt trở nên đỏ ửng. Hắn nắm chặt lấy hai vai nàng, kinh hỉ:

“Thật sự? “

“Đương nhiên, huynh không nên nghi ngờ khả năng của Phong ca. Độc đã được giải hơn 10 tháng rồi, ta cũng đã bắt đầu tu luyện từ khi đó, tu vi không thấp đâu nha! “

Mộ Dung Như Ly đắc ý vênh mặt, nàng chính là như vậy a!

“Muội có thể tu luyện, quả thật là chuyện tốt! Vậy muội tu luyện lĩnh vực nào? Đạt cấp bao nhiêu? “Mộ Dung Như Lâm đang vô cùng vô cùng vô vô cùng kích động. Hiện tại còn ai dám coi thường muội muội hắn nữa. Nàng không phải xấu nữ, càng không phải phế vật không thể tu luyện, ai dám bắt bẻ đây? Trong lòng hắn thoáng an tâm.

“Ừm, là Ma pháp sư. Còn cấp bậc, huynh tự mình nhìn đi. “Mặc dù trong lòng đã nhận định hắn là ca ca song nàng lại không có ý định tiết lộ hết thực lực của mình. Không thể đoán trước được tương lai, tốt nhất vẫn nên giữ lại một lá bài tẩy, một con át chủ bài cuối cùng.

Mạc Hàn Phong đứng bên cạnh ngầm hiểu ý định của nàng. Đây là thế giới cường giả vi tôn, kẻ có thực lực mới có thể đứng trên đỉnh cao. Bất quá thể hiện bản thân mình tài hoa cũng không phải ý tốt. Một khi bản thân bị lộ ra là kẻ có thiên phú nghịch thiên thì sẽ dẫn đến không ít rắc rối, nguy hiểm. Trong đại lục có rất nhiều thế lực muốn sở hữu thiên tài nhưng cũng có những thế lực lại rất kiêng kị những người tài giỏi. Một mặt là vì nếu các thế lực đối địch có được bọn họ thì sẽ đem đến không ít bất lợi cho họ, một mặt khác vì lo sợ bọn họ thực lực ngày một lớn mạnh đe dọa đến điạ vị cũng như thế lực của họ. Vì vậy không ít thế hệ thiên tài đã có kết cục không tốt.

Mộ Dung Như Ly hiện tại tuổi còn nhỏ, thực lực còn quá yếu mà hắn cũng không thể bảo hộ nàng suốt đời (Nguyệt: Cứ đợi mà xem) nên việc cần nhất bây giờ là phải biết thu liễm không để lộ ra quá nhiều điểm đáng ngờ.

Mộ Dung Như Ly vừa dứt lời dưới chân nàng lập tức xuất hiện một vòng tròn bạch sắc, bên trong hiển hiện 5 ngôi sao nhỏ đang không ngừng tỏa ra tinh quang lấp lánh.

Mộ Dung Như Lâm kinh hỉ, giơ ngón tay cái với nàng:

“10 tháng đột phá Huyền Sĩ ngũ cấp, thiên phú không tồi. “Nhớ lúc trước hắn phải mất hơn 1 năm mới đột phá được đến cấp bậc này, vậy mà nàng lại chỉ trong thời gian 10 tháng đã đột phá đến, có triển vọng a.

“Muội tu luyện nguyên tố nào? “Hắn lại hỏi.

Mộ Dung Như Ly không muốn nói nhiều liền đứng lên, ngoắc tay khiêu khích:

“Muốn biết? Luận bàn thôi! “

Mộ Dung Như Lâm thoáng do dự:

“Nhưng mà...ta hiện tại là Huyền Sĩ thất cấp, sẽ khiến muội bị thương. “

Ý của hắn hắn không nói nàng cũng hiểu. Sau khi được Mạc Hàn Phong hướng dẫn nàng đã ép thực lực xuống còn Huyền Sĩ ngũ cấp, mà Mộ Dung Như Lâm nếu chỉ nhìn thì hơn nàng hai cấp, hắn sợ nàng bị thương. Chậc, nàng là Huyền Vương nhị cấp còn không sợ, hắn sợ cái gì! (Nguyệt: Dạ vâng, độ mặt dày của tỷ nếu tính ra còn hơn cả vỏ Trái Đất, tỷ sợ làm sao được.)

Mộ Dung Như Ly mới chẳng thèm quản Mộ Dung Như Lâm nghĩ cái gì liền quay sang liếc Mạc Hàn Phong một cái, hắn hiểu ý liền phất tay một cái tạo kết giới bao bọc lấy Lâm Vân viện. Mà đã là kết giới của hắn thì đương nhiên sẽ không giống bình thường. Nó có thể tạo ra ảo cảnh,mọi người nhìn vào sẽ không thấy có chuyện gì xảy ra bên trong, mà khung cảnh cũng trông rất bình thường.

Ra hiệu cho Mạc Hàn Phong đưa Lan Nhi đến khu vực an toàn, Mộ Dung Như Ly híp mắt, tay nhỏ nhẹ phất. Lập tức xung quanh xuất hiện một tầng hơi nước mờ ảo. Liếc nhìn bốn phía, nàng bắt đầu đem mình ẩn vào hơi nước, khóe miệng cong lên hưng phấn. Nàng thật nóng lòng muốn nhìn thành quả luyện tập của mình 10 tháng qua a!

Phía bên kia Lãnh Trần đem Mộ Dung Như Lâm bảo hộ phía sau, ánh mắt cảnh giác đảo qua lại. Từ lúc tầng hơi nước xuất hiện hắn đã cảm thấy không ổn.

Mộ Dung Như Lâm bất đắc dĩ nhìn Lãnh Trần, vỗ nhẹ lưng hắn:

“Ngươi đừng lo, Ly Nhi sẽ không hại ta, muội ấy chỉ là muốn luận bàn thôi. “

Thân thể Lãnh Trần thoáng thả lỏng một chút, bất quá mắt vẫn cảnh giác nhìn xung quanh. Nhiệm vụ của hắn là đảm bảo an toàn cho chủ tử, cho dù là luận bàn cũng không thể để chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn.

Mộ Dung Như Lâm đang định mở miệng khuyên Lãnh Trần lần nữa, đột nhiên trong không gian vang lên một giọng nữ rất nhẹ:

“Thủy chi tên, đi! “

Tức khắc trên không trung xuất hiện hàng chục mũi tên trong suốt được kết thành từ nguyên tố thủy. Bằng tốc độ xé gió, mũi tên lập tức hướng phía hai người Mộ Dung Như Lâm lao tới.

Lãnh Trần khuôn mặt biến lạnh, nhanh chóng phất tay hô lớn:

“Thổ chi thuẫn, kết! “

Tức khắc xung quanh hai người xuất hiện một loạt tường đất cao gần 2m, đem hai người bảo vệ bên trong. Lãnh Trần quả nhiên tính toán chu đáo, còn đề phòng sợ nàng đánh lén.

Có cố gắng đấy, nhưng hắn cũng quá coi thường nàng rồi. Mộ Dung Như Ly cười lạnh, miệng khẽ mở:

“Ngưng tụ. “

Hai chữ nhẹ nhàng phun ra, lập tức những mũi tên nước ngưng tụ lại hóa thành những mũi tên băng sắc lạnh. Một chiêu này nàng dành cho Lãnh Trần, rót vào năm phần thực lực thật. Nàng có ý tách hắn ra khỏi Mộ Dung Như Lâm. Lần luận bàn này cũng là để khảo nghiệm năng lực thực chiến cũng như thực lực của Mộ Dung Như Lâm. Phải nắm rõ những điểm này nàng mới có cách giúp hắn tu luyện tốt hơn.

Một phần vì nàng rót vào năm phần thực lực thật, nhưng một phần cũng là do Lãnh Trần có tâm lý khinh địch nên mới dẫn đến kết quả như hiện tại: Lá chắn của hắn vừa va chạm với mũi tên liền lập tức bị đánh vỡ không chừa một mảnh, còn hắn thì bị mũi tên "tặng" cho vài vết thương, ngã văng ra xa.

Mộ Dung Như Lâm hoảng hốt, vội vàng định chạy đến chỗ hắn song hơi nước quá dày đặc khiến hắn (MDNLâm) không thể xác định được vị trí của Lãnh Trần.

Hắn trong lòng kinh hãi nhưng cũng nổi lên nghi ngờ. Lãnh Trần là Huyền Sư lục cấp mà lại dễ dàng bị đánh bại, Ly Nhi thực sự chỉ là Huyền Sĩ ngũ cấp sao? Nghĩ đến đây hắn không khỏi rùng mình, đưa ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Mộ Dung Như Ly lúc này đang nhẹ nhàng di chuyển đến phía Lãnh Trần. Các giác quan của nàng so với người thường linh hoạt hơn gấp nhiều lần sau khi rèn luyện. Đứng cách hắn (LT) không quá 2m, nàng phất tay, hô nhẹ:

“Cầu Băng, kết! “

Lãnh Trần đang dùng sức cố gắng gượng dậy đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh hắn bắt đầu xuống dốc không phanh. Nâng mắt nhìn lên hắn mới phát hiện quanh mình không biết từ khi nào đã xuất hiện một tầng băng dày đem hắn giam vào bên trong. Hắn nhanh chóng ngồi dậy, dùng sức phá lớp băng nhưng vô dụng. Nhiệt độ ước chừng đã giảm đến mức 0°C, Lãnh Trần mơ hồ cảm thấy toàn thân hắn run lên mãnh liệt, dần mất cảm giác. Cảnh vật trước mắt hắn đều bắt đầu trở nên mờ nhạt, không thể nắm bắt. Soái ca Lãnh Trần của chúng ta cứ như vậy hôn mê bất tỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK