Nhan Tuấn Vũ vung tay lên.
Ngoài sân vườn, một âm thanh kinh thiên động địa vang lên.
Vậy mà toàn là những người ở Bắc Giới cùng Nhan Tuấn Vũ đến.
Cả nhà họ Nhan đều không thể ngờ được rằng, Nhan Tuấn Vũ quay trở về lại là một điều tuyệt vời đến như vậy.
Khí thế mạnh mẽ như vậy, một Trần Hạo Hiên dùng mũi tên xuyên mây giả, một chiến thần Lục Thiên Huyền đều bị Nhan Tuấn Vũ gạt bỏ như rác, còn ai dám đến khiêu khích nữa chứ?
“Cũng không giấu gì, trong ba tháng nay sức lực của con được nâng cao nhiều như vậy, cũng có một mối liên hệ nhất định đến Nhan Viễn Lương! Nói với Phương Hy Văn và Trần Hạo Hiên rằng, bữa tiệc chào mừng của con ngày hôm đó nếu như bọn họ dám không đến, con sẽ phát lệnh truy nã Tây Giới! Cả thế giới sẽ không có đất cho bọn họ dung thân nữa!”
Lời này vừa dứt, hàng ngàn con sóng nổi lên ở thành phố Ninh Hạ, tất cả mọi người ở thành phố Ninh Hạ đều biết, nhà họ Nhan muốn mời Phương Hy Văn và Trần Hạo Hiên đến buổi tiệc mừng thành công ngày hôm đó.
Quá trình của cả câu chuyện, Hồng Thanh Vũ lần lượt báo cáo lại cho Trần Hạo Hiên, Hồng Thanh Vũ cũng rất bất ngờ: “Trần Hạo Nhiên, trong thời gian ba tháng, từ chiến vương đến chiến thần.
Nhan Tuấn Vũ này thật là người đầu tiên của Tây Giới làm được điều đó.
Nếu đã lã chiến thần, trước mặt người cũng không đáng để nhắc đến, nhưng mà tình báo mà mấy hôm nay tôi thu thập được là một cái khác, có rất nhiều người trong Tây Giới sức lực tăng lên gấp bội.
Tây Giới lúc trước mặc dù hùng mạnh phi thường, nhưng với thực lực của Bắc Giới, thì vẫn khác nhau một trời một vực.”
“Nhan Tuấn Vũ nếu đã đạt đến được cấp bậc chiến thần, thì anh ta càng nên biết rằng, một chiến thần ba tháng, không nên khiêu khích chiến thần mười năm Lục Thiên Huyền.
Nhưng Lục Thiên Huyền bây giờ sống chết chưa rõ, tôi nghe người ta nói thực lực bọn người Tây Giới tăng mạnh, bọn họ mới dám khiêu khích chiến thần Bắc Giới như vậy.”
Trần Hạo Hiên ngẩng đầu lên: “Vậy nên?”
Vậy nên, tiệc mừng thành công này của nhà họ Nhan, anh sẽ không đi sao? Không thể được.
Anh sẽ không bỏ qua cho nhà họ Nhan.
Một chiến thần thì đã là cái thá gì cơ chứ! Đánh bại Lục Thiên Huyền thì có là cái gì cơ chứ?
“Tôi và Lục Thiên Huyền vốn không hề có tình cảm gì cả, thậm chí là còn có chút hiềm khích nữa chứ.
Bây giờ cậu đi nói với Tây Vương, nói với người của Tây Giới, nói bọn họ chuẩn bị sẵn quan tài cho Nhan Tuấn Vũ đi.
Lục Thiên Huyền là người của Bắc Giới của tôi.
Cho dù chỉ đánh chết một con chó của Bắc Giới của tôi, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, đừng nói đến là đánh chiến thần của Bắc Giới của tôi!” Trần Hạo Hiên lại nói.
Hồng Thanh Vũ gật đầu, anh ta biết được tên chiến thần ba tháng này không thể sống tiếp được nữa rồi!
Hồng Thanh Vũ vẫn nói: “Dựa theo điều tra của tôi, vô số chiến thần Tây Giới đều quay trở về cùng Nhan Tuấn Vũ, còn có tới mấy người cấp bậc chiến vương.
Bọn họ hình như rất để tâm đến cái chết của Nhan Viễn Lương, tôi thật không hiểu, một Nhan Viễn Lương chỉ mới đi đến Tây Giới mấy lần, mỗi lần đều là dựa vào quan hệ với Nhan Tuấn Vũ mà miễn cưỡng đi.
Bọn người Tây Giới vì sao lại để ý tới con người này như vậy?”
Trần Hạo Hiên không thèm để ý, mà cũng không muốn để ý.
Bởi vì tiệc mừng thành công ngày hôm đó, thành phố Giang Châu sẽ không còn nhà họ Nhan nữa rồi.
Quay trở về nhà, Phương Hy Văn cũng nhận được thư mời của nhà họ Nhan.
Phương Hy Văn rất sợ hãi, trên thư mời không chỉ gọi một mình cô, còn muốn Trần Hạo Hiên và Hạt Tiêu đều phải đi.
“Ông xã, phải làm sao đây? Nếu như không đi, nhà họ Nhan sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.” Phương Hy Văn rất lo lắng.
Trần Hạo Hiên cầm lấy thư mời, nói: “Chuyện này có gì phải lo lắng cơ chứ, có người mời đến ăn uống miễn phí, còn muốn xin lỗi em, chúng ta đương nhiên là phải đi rồi!”
Phương Hy Văn hơi ngẩn người ra một chút, nói: “Chiến thần Nhan Tuấn Vũ quay trở về, để xin lỗi chúng ta sao?”
Trần Hạo Hiên gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, em cứ tin tưởng chồng của em đi! Hôm đó em và Hạt Tiêu, chỉ cần đi là được! Những người khác, không thể động được đến một sợi tóc của hai mẹ con em!”
Danh Sách Chương: