CHƯƠNG 224: ĐẠI YẾT BÍ CỦA THÂN THẾ CỦA CÔ NÃI NÃI
Dịch giả: Luna Wong
Sau khi cùng Mục Thiên Trù nói xong, Hứa Vân Noãn vốn muốn đi gặp Mục Trần Tiêu, nghe Mục Thiên Trù nói hắn ra cửa đến nay chưa về, vì vậy liền đi đi xem mầm dưa của mình.
Mầm dưa lớn cực nhanh, hôm nay đã có thể dời ra bên ngoài rồi.
Hứa Vân Noãn cẩn thận nghiên cứu hồi lâu, mới quyết định nên chọn những mầm dưa nhỏ nào trồng trên những đất nào.
Vừa bận, liền bận đến quên mất thời gian, sau khi phục hồi lại tinh thần sắc trời đã đen hết, đơn giản liền không đi gặp Mục Trần Tiêu, trực tiếp trở về viện tử của mình.
Trong Minh Hối hiên, thần sắc của Mục Trần Tiêu nặng nề, lãnh ý quanh thân hồi lâu không có thấy bắt đầu mơ hồ hiện lên.
“Gia gia, cô nãi nãi thực sự muốn đi Thẩm gia?”
“Ân.”
“Cô nãi nãi và Thẩm gia mặc dù không chống đối ngay mặt, thế nhưng người Thẩm gia đều không đơn giản, mấy lần trước giao thủ bọn họ hẳn là đều có phát hiện, hôm nay lại chủ động mời cô nãi nãi vào, nhất định là ẩn chứa dã tâm.”
Trong lòng Mục Trần Tiêu hiện lên một loạt nôn nóng, hắn hận không thể lập tức vọt tới trước mặt Hứa Vân Noãn, chỉ có chân chính thấy được nàng an an ổn ổn, trong lòng mới có thể có được an bình chốc lát.
Thần sắc của Mục Thiên Trù ngưng trọng hệt như thế: “Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên mới tới tìm ngươi thương lượng, tính tình của Vân Noãn tuy rằng thông thấu, thế nhưng rốt cuộc vẫn chưa thấy qua thủ đoạn hiểm ác đáng sợ của những nữ tử này hậu trạch này, nhất là Vu thị, căn bản cũng không phải là người hiền lành.”
“Có thể để cho cô nãi nãi không đi không?”
“Tránh được mùng một, không tránh được mười lăm, nếu Thẩm gia chú ý tới Vân Noãn, nhất định sẽ nhiều lần xuất thủ thử, nếu vẫn cứ ẩn núp cũng không phải biện pháp.”
“Ta đây liền bồi cô nãi nãi đi.” Trong một sát na Mục Trần Tiêu quyết định chủ ý.
Hắn chắc chắn sẽ không thả Hứa Vân Noãn một mình đến cái nơi hổ lang như Thẩm gia ái kia đâu, huống chi Thẩm gia còn có một Thẩm Cửu Mạch nhìn chằm chằm.
“Trần Tiêu, có chuyện, trước ta vẫn không có nói với ngươi, hôm nay càng nghĩ, cảm thấy nên để ngươi biết.” Mục Thiên Trù hơi lộ ra chần chờ nói rằng.
“Gia gia là muốn nói quan hệ của cô nãi nãi và Thẩm gia?”
“Ngươi biết?”
“Ta không biết, thế nhưng cô nãi nãi cực kỳ cừu thị Thẩm gia, cho nên ít nhiều gì ta cũng đoán được một ít, ba vị lão gia tử nên cùng Thẩm gia có tình cố tri oán, cho nên cô nãi nãi mới có thể mang theo chán ghét và thành kiến với bọn họ.”
bookwaves.com
Mục Thiên Trù lắc đầu: “Nếu chỉ cần là sự tình như vậy, ngược lại dễ làm.”
“Không chỉ có như vậy? Vậy còn có nguyên nhân gì?”
“Tuy rằng ta một ngụm một ba vị lão gia tử, nhưng trên thực tế tuổi của bọn họ so với ta nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa ba vị lão gia tử suốt đời cũng không có thú thê, càng thêm không có con nối dòng.”
Đôi mắt của Mục Trần Tiêu nguyên bản hơi rũ, nghe nói như thế chợt ngẩng đầu lên: “Vậy cô nãi nãi. . .”
“Cô nãi nãi của ngươi, là được Triệu Thuần lão gia tử nhặt trở về, lúc nhặt được của nàng, nàng mới hai tuổi, trên người không chỉ có bị hạ độc, trên cánh tay còn bị người cố ý cắt nhiều vết thương, mùa đông sâu đậm, áo quần đơn bạc bị ném trong rừng cây, nếu như không phải Triệu lão gia tử phát hiện đúng lúc, tất nhiên không có khả năng còn sống.”
Nhãn thần của Mục Trần Tiêu kịch liệt run, một cổ lệ khí đáy lòng không thể ức chế dâng lên: “Hai tuổi liền bị người ném vào trong rừng cây, hạ độc là vì lấy tính mệnh của nàng, cắt chảy máu cánh tay của nàng, là vì lấy mùi máu tanh hấp dẫn dã thú quá đói trong rừng, hành vi như vậy, là nhất định muốn đưa nàng vào chỗ chết, là ai ngoan như vậy?”
“Thấy bộ dáng nàng bị người ném vào trong rừng như vậy, nhìn liền biết có vấn đề, cho nên ba vị lão gia tử liền âm thầm điều tra thân thế của Vân Noãn. Không phí bao nhiêu khí lực liền tra xét ra.”
“Chẳng lẽ nói. . . Là Thẩm gia?” Mục Trần Tiêu rất nhanh quyền tâm.
“Không sai.” Mục Thiên Trù nặng nề gật đầu.
“Nhưng chưa nghe nói qua Vu thị còn có nữ nhi khác?”
“Vu thị đâu xứng sinh dưỡng hài tử như Vân Noãn chứ?” Mục Thiên Trù tràn đầy khinh thường nói, “Sự tình qua nhiều năm, rất nhiều chuyện cũng không lại được người đề cập, nên ngươi không rõ ràng lắm, Thẩm Thanh đã từng có một vị phu nhân nguyên phối, tên là Sở Ngưng.”
“Họ Sở. . .”
Sở, chính là quốc tính của tiền triều.
“Ngươi đoán không sai, Sở Ngưng chính là công chúa tiền triều, phong hào Ngưng Ngọc, trước đây, cùng Thẩm Thanh khuynh tâm tương duyệt, cũng là tài tử giai nhân khó có được. Chỉ là tên tiểu nhân Thẩm Thanh kia, dĩ nhiên ở sau lưng Ngưng Ngọc công chúa nuôi ngoại thất ở bên ngoài, cũng chính là Vu thị bây giờ, chăm chú bàn lại, Vu thị còn phải xưng hô Thẩm Thanh một câu biểu ca.”
Mục Trần Tiêu chăm chú tự định giá chỉ chốc lát, mi tâm nhíu chặt hơn: “Cô nãi nãi hiện tại mới mười bốn tuổi, Thẩm Cửu Mạch và Thẩm Vân Sơ đều lớn tuổi hơn nàng, nói cách khác Thẩm Thanh cầu xin thú công chúa tiền triều đồng thời, cũng đã có đầu đuôi với Vu thị?”
“Không sai, nên ta mới nói Thẩm Thanh là một ngụy quân tử triệt đầu triệt đuôi, dáng dấp của hắn nho nhã ôn hòa, không biết đã lừa gạt bao nhiêu người.”
“Sau này Ngưng Ngọc công chúa gả qua, mấy năm đầu cũng có chút viên mãn, nhưng sau này thân thể lại càng ngày càng kém, thời gian mang bầu Vân Noãn hầu như không nhịn được, thái y kiểm tra thế nào đều tra không ra nguyên nhân, hơn nữa tiền triều loạn lên, các nơi khởi nghĩa không ngừng, hoàng thất cũng tràn ngập nguy cơ. Hoàng đế tần phi tiền triều căn bản không có lưu ý đến Ngưng Ngọc công chúa, mặc dù nàng sinh Vân Noãn ra, thân thể cũng hoàn toàn hủy rồi.”
“Là Vu thị đã hạ thủ?”
“Cụ thể làm sao ta cũng không phải rất rõ ràng, nhưng liên tưởng đến chuyện phát sinh phía sau, nên thoát không khỏi liên quan với Vu thị.”
bookwaves.com
“Phía sau còn có chuyện gì, thỉnh gia gia cụ thể báo cho biết.” Mục Trần Tiêu siết thật chặt lòng bàn tay, việc này, hắn thân là những người đứng xem, nghe một chút liền cảm giác trong lòng khó chịu, nếu cô nãi nãi biết được, nên khổ sở bực nào?
“Tiền triều rung chuyển bất an, Thẩm Thanh thân là Phò mã, lại không có vi tận trung với tiền triều, không ngăn cơn sóng dữ, mà là lựa chọn biết thời biết thế, nhổ tận gốc hoàng thất tiền triều. Hắn đầu phục thủ lĩnh nghĩa quân ngay lúc đó, thậm chí vì biểu trung tâm, liên thủ với Vu thị bức tử Ngưng Ngọc công chúa. Nếu như không phải lúc đó tuổi Vân Noãn còn nhỏ, chỉ sợ cũng sẽ không lưu lại tính mệnh.”
“Cô nãi nãi còn nhỏ, liền đã không có sinh mẫu. . .”
“Sau khi Vân Noãn ở Thẩm gia được nuôi mấy tháng, Thẩm gia đột nhiên đối ngoại tuyên bố nàng mất tích, nói là lúc cầu phúc ở ngoài lạc đường, làm sao tìm được đều tìm không được, lúc đó huyên sôi sùng sục, Thẩm gia tìm mấy tháng, cuối cùng không giải quyết được gì.”
“Lúc đó không có người hoài nghi Vu thị?”
“Tự nhiên là có, hơn nữa người hoài nghi còn không ít, ” Mục Thiên Trù trào phúng đầy mắt, “Chẳng qua là lúc đó ở sau khi Vân Noãn lạc đường, Vu thị khóc cực kỳ bi thống, thậm chí còn vì thế ngã bệnh còn kiên trì muốn tìm nàng, làm đủ tiết mục.”
“Nếu thật sự bi thống như thế, trước đây lúc đưa cô nãi nãi ra ngoài, nên trông nom kỹ, sẽ không cho nàng cơ hội lạc đường.”
“Chứ còn gì nữa? Tuy rằng trong lòng rất nhiều người đều có hoài nghi, nhưng rốt cuộc, xuất thân của Vân Noãn có chút vấn đề, ai cũng sẽ không xuất đầu cho nàng. Cũng may thượng thiên thương cảm nàng là một hài tử số khổ, để ba vị lão gia tử nhặt được nàng, sau đó tỉ mỉ nuôi nấng lớn lên.”
Mục Trần Tiêu hơi rũ đôi mắt xuống, chỉ cảm thấy trong lòng nhói nhói đau dữ dội: “Cô nãi nãi bị hạ độc, lại bị cắt cánh tay ném trong rừng, nên cực đau đi?”
“Còn gì nữa? Hứa Ích lão gia tử sử xuất thế võ cả người, dùng gần năm năm, mới giải sạch sẽ đọc trong người nàng, sau đó lại xóa hết xẹo vết thương trên cánh tay, lại ăn rất nhiều khổ. . .”
Thanh âm của Mục Thiên Trù nặng nề, thấy lãnh ý quanh thân Mục Trần Tiêu càng ngày càng đậm, không khỏi nặng nề mà thở dài.
“Ai, Trần Tiêu, cho nên ta nói cho ngươi biết thân thế của Vân Noãn, là muốn cho ngươi phòng bị Thẩm gia nhiều hơn, nhưng nàng vẫn như cũ là cô nãi nãi của ngươi, bối phận này loạn không được, hiểu chưa?”
Danh Sách Chương: