Mục lục
Vợ Tôi Là Công Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 228: Cây sinh mệnh.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
“Sử ký Phạm Sư thái thạch liệt truyện” có ghi, Phạm sư vì bị tiểu nhân hãm hại, Ngụy Tề hoài nghi Phạm Sư mưu phản đã đánh Pham Sư một trận chết khiếp, nhận hết khuất nhục. Phạm Sư chịu nhục rời quê hương đi Tần quốc, đã được Tần vương coi trọng, sau đó Phạm Sư giết chết Ngụy Tề.
Ba mươi sáu năm chịu nhục theo Tần vương, lại thêm việc Tần Vương bốn mươi sáu năm mới báo thù rửa hận, điển cố này gọi là quân tử báo thù mười năm chưa muộn.
Còn một câu nữa, không phải không báo, thời điểm chưa tới.
Những lời này dùng cho Lý Lộ Từ và An Nam Tú thực ra rất thích hợp.
An Nam Tú mười bốn tuổi và cãi nhau Lý Lộ Từ, cuối cùng kết quả quá nửa là Lý Lộ Từ thảm bại, hiện tại An Nam Tú hai mươi bốn tuổi.
An Nam Tú thích nhất việc làm đơn giản chính là càn quấy làm nũng với Lý Lộ Từ, đây là việc xếp hạng trên việc xem con kiến, ăn kem cây, về phần con cua Tú Tú bởi vì đã liên tiếp đánh mất mặt mũi An Nam Tú, tạm thời sắp xếp không bằng.
Thừa dịp Lý Lộ Từ ngẩn người, An Nam Tú tiến vào lồng ngực Lý Lộ Từ, nhưng cô lại ngồi trên người Lý Lộ Từ, đặt mông ngồi xuống, trong lòng hừ hừ, ôm thì đã ôm, Lý Lộ Từ nếu đẩy cô xuống, cô liền quấy phá cho hắn cả đêm khỏi ngủ.
- A!
Nhưng An Nam Tú lập tức kêu thảm nhảy dựng lên, ngã trên giường đau lăn lộn.
- Làm sao vậy?

Lý Lộ Từ từ trong xúc cảm kiều diễm mờ ám hồi phục lại, bị An Nam Tú làm cho hoảng sợ.
Hai tôi của cô che lấy nơi rất kỳ quái, sờ loạn lung tung, đương nhiên là khiến Lý Lộ Từ không biết cô đang sờ cụ thể chỗ nào.
Phía dưới truyền đến đau đớn khiến An Nam Tú không thể nhịn được nữa, hai giọt nước mắt từ hốc mắt rơi xuống, làm ướt khăn trải giường.
Lý Lộ Từ sau đó mới mơ hồ cảm giác đã xảy ra chuyện gì, cúi đầu nhìn hạ thân, khăn tắm cao cao nhô lên, vừa rồi An Nam Tú xốc chăn len liền nhảy ngồi lên, vừa lúc bị đụng một chút.
Chỉ có điều vì sao mình giống như không có cảm giác đau đớn a? Chuyện này hoàn toàn không giống trước kia, nơi này từng bị An Nam Tú hung hăng tàn phá, mỗi một lần đều khiến Lý Lộ Từ thống khổ, lúc này bị An Nam Tú sức nặng toàn thân công kích, không ngờ bình yên vô sự?
Có lẽ Lý Lộ Từ không bị bẻ gãy, vốn không có tâm tư quan sát mình, chỉ có điều nhìn An Nam Tú lăn lộn trên giường, vừa buồn cười lại vừa đau lòng.
Đương nhiên, càng xấu hổ hơn, loại chuyện này thật sự khiến da mặt Lý Lộ Từ vốn không mỏng lắm cũng nóng lên.
- Lý Lộ Từ anh đã không ôm tôi, vậy mà còn ức hiếp tôi. . Tôi nhất định sẽ cắt cái nho nhỏ đó của anh cho Tú Tú ăn.
An Nam Tú không mặt quần lót, không muốn phơi bày nơi thần bí nhất của con gái cho Lý Lộ Từ thấy, vì thế kẹp chặt hai chân, một tay giữ chặt vạt áo sau mông, một tay đè phía trước, thân thể run lên nghẹn ngào.
Tú Tú tuy rằng không được An Nam Tú thích, nhưng vẫn vô cùng trung thành, dường như nghe được lời triệu tập của An Nam Tú, từ dưới gầm giường đi ra, tám chân giống như súng bắn đạn nhảy dựng lên, vọt tới giữa hai chân Lý Lộ Từ, nhanh chóng vươn càng tính cho một kẹp!
- Răng rắc!
Lý Lộ Từ chỉ cảm thấy bị kẹp so với bị An Nam Tú ngồi xuống đau hơn nhiều, không đợi tới lúc hắn gạt con cua kia ra, Tú Tú liền rơi từ không trung xuống, sau đó cái càng công kích kia của nó chỉ còn một nửa, một nửa đã bị gãy.
Tú Tú ánh mắt run run, nhìn Lý Lộ Từ, lại nhìn càng cua của mình đã gãy, vươn càng còn lại mang chiếc càng đã gãy cho vào miệng.
Lý Lộ Từ nhìn thấy bả vai liền co rụt lại, Tú Tú đang là ăn càng của chính nó.
Ăn xong, càng lại dài ra, nó múa may tỏ vẻ uy hiếp tới Lý Lộ Từ, lại khẩn trương chạy xuống gầm giường, từ bỏ chủ nhân, không có ý định lấy trứng chọi đá.
- Ngay cả con cua cũng không đáng tin cậy.
An Nam Tú ở bên giường nhìn, rất thương tâm, ôm Đại Bá vương long khóc lên.
- Còn đau không?
Lý Lộ Từ ngượng ngùng hỏi chạm vào chỗ đau, lúc ấy hắn cũng không có chú ý, chỉ cảm thấy mềm nhuyễn ấm áp, mềm mại, xúc cảm ngắn ngủi, cũng không quá rõ ràng một cái chớp mắt lướt qua, sau đó An Nam Tú liền hét rầm lên.
An Nam Tú gật gật đầu cái mũi co rúm, căm giận trừng mắt nhìn thứ nho nhỏ của Lý Lộ Từ giấu trong khăn tắm, thứ đó quả thật đáng ghét đến ghê tởm, vì sao đồ vật này nọ của nam nhân lại phải dài? Thứ đó của giống đực dân bản xứ này dài còn chưa tính, ngay cả Lý Lộ Từ còn dài hơn. . . Quả nhiên chỉ có con gái mới là sinh vật hoàn mỹ nhất trên thế giới này, mới không có thứ xấu xí đó ở trên người, nhất định phải nghĩ biện pháp, cắt thứ đó của hắn đi, hoặc là biến Lý Lộ Từ thành con gái.
Nhưng Lý Lộ Từ biến thành con gái...An Nam Tú vẫn là cảm thấy là lạ, coi như hết, An Nam Tú vẫn thích Lý Lộ Từ là con trai hơn.
- Tôi giúp cô đi lấy ít đá lạnh đến chườm.
Lý Lộ Từ có chút lo lắng nói, hắn không ngờ nơi kia của hắn lại biến thành như vậy, vừa rồi con cua kẹp một cái, không ngờ cả càng cua cũng gãy, có phải ống thép đâu!
- Bỏ đi.
An Nam Tú ôm con kiến đại bá vương long đứng lên, chỉ vào đầu giường.
- Anh ngồi xuống.
Lý Lộ Từ lòng áy náy, tuy rằng nghĩ An Nam Tú có chút không ổn,nhưng vẫn không cách nào từ chối.
Lý Lộ Từ ngồi ở đầu giường, An Nam Tú đi đến trước mặt hắn, lau lau nước mắt, hừ một hồi ủy ủy khuất khuất gạt con vật nhỏ còn ngo ngoe kia sang một bên, sau đó ngồi trong lòng Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ thở dài, trong lòng lẩm nhẩm bảng cửu chương, nguyên tố tuần hoàn hóa học, từ vựng Anh văn kinh tế. . . Hai tay ôm lấy vòng eo tinh tế.
- Anh thật ngu ngốc, về sau tốt nhất đều phải nghe lời tôi.

An Nam Tú thấp giọng oán giận.
- Đều là anh, anh xem hiện tại không phải đã ôm tôi sao, nếu sớm một chút ôm tôi, tôi cũng sẽ không xui xẻo như vậy.
- Ừ, luôn là cô đúng, sai đều là tôi.
Lý Lộ Từ không thèm đôi co với cô, logic của cô Lý Lộ Từ đã bắt đầu nắm được và bắt đầu tiếp nhận rồi.
An Nam Tú lúc này mới hơi tha thứ cho Lý Lộ Từ, ngẫm nghĩ một chút lại lo lắng hỏi han.
- Tôi còn là trinh nữ không?
- Không thể nào?
Lý Lộ Từ hoảng sợ, mặt mũi trắng bệch.
- Là chạm trúng chỗ đó sao?
An Nam Tú khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, chôn khuôn mặt nhỏ nhắn trước ngực Lý Lộ Từ, tóm lại cũng cảm thấy chuyện này mất mặt muốn chết, mũi hừ hừ.
- Không phải nơi đó thì có đau như vậy không!
- Hình như không có xuất huyết nhỉ?
Lý Lộ Từ vừa rồi nhìn nhìn phía dưới của chính mình, tuy rằng chưa từng chân chính trải qua, nhưng Lý Lộ Từ vẫn biết việc này.
- Còn có thể xuất huyết sao?
An Nam Tú lo lắng hỏi, cô xem qua “vệ sinh sinh lý” cũng không có nói đến chuyện này.
- Lần đầu tiên làm chuyện biến thái, con gái đều bị chảy máu, hơn nữa rất đau.
Lý Lộ Từ hù họa An Nam Tú, đương nhiên đây cũng là sự thật.
- Có đau bằng lúc nãy tôi đau không?
An Nam Tú khá sợ đau.
- Tôi cũng không biết.
Lý Lộ Từ cũng không phải con gái, càng chưa từng trải qua, không thể nào biết được.
An Nam Tú may mắn vừa rồi không có thật sự kiên trì làm chuyện biến thái với Lý Lộ Từ, nhìn thoáng qua Lý Lộ Từ, nhỏ giọng hỏi:
- Vậy anh sẽ đau chứ?
- Tôi hẳn là không đau.
Lý Lộ Từ cười mỉa trả lời, đề tài này càng ngày càng kì quái, trước lúc biết An Nam Tú, Lý Lộ Từ chưa từng nghĩ đến việc sẽ ôm một cô gái cùng nhau thảo luận loại vấn đề này.
An Nam Tú căm giận bất bình cảm thấy loại chuyện này thật sự có chút không công bằng, sau đó mới nhớ tới một việc:
- Đúng rồi, anh đã tiến hóa đến mức ngạnh hóa cốt cách.
- Chính là cô nói cái thứ có thể có bảo hộ hoàn toàn cơ thể, đạn bắn cũng không chết ấy à?
Lý Lộ Từ nhớ lại lúc bị Tô Mạc Già một kiếm xuyên tim trong màn che trời, than thể đã xảy ra biến hóa kỳ dị.

- Đúng vậy, cho nên thân thể của anh không có nơi nào yếu ớt, vừa rồi bởi vì anh có cốt cách cường hóa chỗ đó của anh mới lợi hại như vậy, thiếu chút nữa làm tôi hỏng rồi.
An Nam Tú có chút sợ hãi, tố chất thân thể thần thuật sư và thần đồ chênh lệch quá lớn.
An Nam Tú vừa nói, vừa mới hoạt động thân mình, thắt lưng mềm mại cọ xát, tiểu động vật lại có chút rục rịch, Lý Lộ Từ vội vàng phân tán tinh thần.
- Kiếm kia đâm vào thân thể của tôi là ó chuyện gì? Tôi nghe được Tô Mạc Già nói sinh mệnh thụ thật mạnh, việc tôi sống sót có lien hệ với việc cô ta nói sao?
An Nam Tú nhíu nhíu mày nhắm hai mắt lại, sau đó bắt đầu cởi áo Lý Lộ Từ.
- Làm gì?
An Nam Tú đã ăn mặc đủ hở hang, Lý Lộ Từ cũng không muốn đưa tay ôm cô.
An Nam Tú không nói gì, vươn bàn tay, năm ngón tay khép lại, ngón giữa chạm vào nơi trái tim đang đập của Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ cúi đầu, trong ánh mắt hắn hinh hãi, tay An Nam Tú cắm vào ngực hắn, giống như đưa vào màn nước.
Lý Lộ Từ thậm chí cảm nhận được trong lồng ngực có cái gì đang hoạt động, khiến hắn nhớ tới cảnh trong phim ký sinh vật hoạt động ở trong kí chủ.
An Nam Tú rất nhanh liền lấy tay ra, tay cô chỉ nhẹ nhàng nắm lấy một cây non, cây non chỉ có hai cánh lá, rễ cây dài hơn thân, giống như xúc tu của mạch má, những cái xúc tu đó như bao lấy trái tim.
An Nam Tú nhìn thoáng qua, lại lấy tay luồn vào, bỏ cây non vào lòng ngực Lý Lộ Từ.
- Cây sinh mạng.
An Nam Tú nhìn Lý Lộ Từ đôi mắt ngưng trọng hỗn loạn một phần ngượng ngùng.
- Lần trước cô xem không phải là một cây đại thụ sao?
Lý Lộ Từ nhớ rõ An Nam Tú triệu tập câysinh mạng trong cơ thể hắn ra, còn dài đầy toàn bộ phòng, hiện tại chỉ là một cây non.
- Lần trước chỉ là trạng thái trưởng thành của một cây sinh mạng mà thôi, tôi dùng một thần thuật để hiển thị nó ra. Cây sinh mạng này mới là cây sinh mạng thực sự, hơn nữa là cây sinh mạng đặc biệt.
An Nam Tú cúi đầu, hai má đỏ bừng càng đậm thêm, trông như tấm giấy son hồng vậy.
(* Thời xưa khi chưa có thỏi son môi, người ta dùng một tấm giấy thấm đẫm nước son hồng, để khô lại sẽ có tác dụng như thỏi son)
- Có gì đặc biệt?
Lý Lộ Từ không rõ đây là vẻ mặt gì của An Nam Tú, nghi hoặc, thậm chí muốn tìm hiểu cho ra trong cơ thể mình sao lại có mấy thứ này?
- Nó. . .Nó . . .
An Nam Tú lắp bắp, nói không được nữa, đôi mắt ngưng tụ một nét phong tình quyết rũ dịu dàng ngọt ngào, nồng đậm vui sướng, mang theo một phần con tim rung động ngượng ngùng.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK