Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 277: Kết luận khác nhau.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
An Nam Tú không phải Tiểu Long Nữ, Lý Lộ Từ cũng không phải Dương Quá, cho nên cho dù cái miệng thanh tú của An Nam có nói Dương Quá trong - Thần Điêu Hiệp Lữ- có thể không mặc quần áo, nhưng Lý Lộ Từ vẫn muốn mặc. Huống chi Dương Quá không mặc quần áo điều kiện tiên quyết là phải ở trong cổ mộ tối tăm, còn tưởng rằng Tiểu Long Nữ nhìn không thấy, Lý Lộ Từ và An Nam Tú đang sống cùng một mái nhà, An Nam Tú mắt to mà còn cười khúc khích khúc khích mà nháy mắt.
Lý Lộ Từ kiên trì muốn mặc, An Nam Tú ngẫm nghĩ một chút, lấy ra một cái quần lót nhỏ.
- Anh mặc cái này đi.
- Cô cho tôi là biến thái sao?
Lý Lộ Từ oán giận nói, cái quần lót nhỏ này rõ ràng chính là của bé gái, hơn nữa dường như còn nhỏ hơn một số so với cái của An Nam Tú mặc, bên trên còn có một hìnhcon cua xấu xấu.
- Vậy anh mặc cái này.
An Nam Tú lại lấy ra một bộ áo ngủ nhỏ.
- An Nam Tú, cô có thể lấy một mảnh vải bố cho tôi vây quanh.
Lý Lộ Từ phẫn nộ nhìn An Nam Tú xem hắn như thằng nghiện mặc trang phục quái dị.
An Nam Tú lại lấy ra một khối vải bố, sau đó cảnh giác nhìn Lý Lộ Từ:
- Không cho anh hỏi tôi cái áo ngủ nhỏ kia là của ai.
- Là ai?
Lý Lộ Từ không kìm nổi hỏi, hắn vốn không thèm để ý cái này, bởi vì An Nam Tú lúc nào cũng kỳ kỳ quái quái mang theo chút kỳ kỳ là lạ gì đó, nhưng cô cảnh cáo Lý Lộ Từ như vậy, Lý Lộ Từ lại tò mò.
Người bình thường nếu nói như vậy thông thường cô ta có ý hy vọng Lý Lộ Từ hỏi, nếu không thì làm gì phải nhắc nhở một chút? Nhưng An Nam Tú không phải, cô ấy chính là không cho Lý Lộ Từ hỏi, bởi vì cô cảm thấy, ép buộc chính mình ngăn cản chuyện nào đó phát sinh so với việc gửi gắm hy vọng người nào đó không chú ý thấy có chuyện đã phát sinh thì càng đáng tin hơn.
An Nam Tú căm tức nhìn Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ không chút nghe lời, con cua Tú Tú cũng thế, An Nam Tú hừ một tiếng, quay đầu đi:
- Anh hỏi tôi cũng sẽ không nói.
An Nam Tú đương nhiên sẽ không nói, cô đã có chút hối hận đã làm cho Tú Tú tiến hóa thành hình dáng trước đây của mình, bởi vì sức hấp dẫn của An Nam Tú đối với Lý Lộ Từ căn bản không thể kháng cự. Cho dù là mới trước đây An Nam Tú cũng đã là người gặp người thích, nếu chẳng may Lý Lộ Từ nhìn thấy Tú Tú, thích Tú Tú, sau đó không để ý đến An Nam Tú, vậy sao được? Nhất là Lý Lộ Từ là cái tên biến thái, đặc biệt thích trẻ con, nói không chừng hắn cũng đã có ý tưởng chủ động muốn ôm Tú Tú ngủ, loại chuyện này An Nam Tú tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Cho dù Tú Tú chỉ là một con cua, nhưng khác biệt chủng tộc có thể ngăn cản Lý Lộ Từ sao? An Nam Tú duy trì thái độ hoài nghi này.
Lý Lộ Từ nhìn thấy ánh mắt An Nam Tú di chuyển khắp nơi, chỉ biết khẳng định trong lòng cô đang nghĩ ngợi lung tung cái gì, cũng không đi hỏi cô, chỉ quấn nhanh tấm vải bố vào người.
An Nam Tú cho hắn một tấm vải mà tự mình phát minh ra, muốn giải thích khối vải này thần kì chỗ nào, thì tấm vải khi vây quanh người sẽ không còn cảm thấy khát nước, tuy nhiên về sau cởi tấm vải ra lập tức cần phải bổ sung lượng nước lớn, cái bụng chống đỡ không nổi thậm chí có thể bị nổ bung.
- Có ích lợi gì?
Lý Lộ Từ thật sự không nghĩ ra loại đồ vật này có cái tác dụng gì.
- Có thể hại người a.
An Nam Tú nói.
Lý Lộ Từ gật đầu, mình vẫn không theo kịp ý nghĩ của cô, phát minh của cô không dùng lối suy nghĩ của người thường làm ra.
Lý Lộ Từ lấy tấm vải bố vây quanh người, không có cảm giác gì không ổn, nhưng thanh thản thả lỏng rất nhiều, Tạc giăng (Tarzan) ở trong rừng rậm còn quấn lớp da thú, Lý Lộ Từ đương nhiên không có khả năng trần truồng trước mặt An Nam Tú khoe khoang khoa học trái đất.
Đối với việc học tập kỹ xảo chiến đấu và kinh nghiệm Lý Lộ Từ vẫn rất nhiệt tình, hôm nay đánh với Vương Sơn Hà là do hắn không có kinh nghiệm chiến đấu nhiều, không hiểu được thời cơ né tránh tốt nhất, cũng không hiểu được khi nào thì lựa chọn phát động công kích, chỉ biết đánh bừa, không có một thân khí lực và phòng ngự hùng mạnh, lại bị đánh đập thê thảm như vậy.
Nhưng đối với việc cùng An Nam Tú học tập, Lý Lộ Từ ôm thái độ hoài nghi, mặc dù An Nam Tú tự xưng là cao thủ ác nghiệt tàn nhẫn, Lý Lộ Từ cũng biết khi cô đi săn bắn yêu thú hoặc là khi chiến đâú với kẻ thù hùng mạnh, phía sau còn đi theo một số lượng lớn cao thủ, người có kinh nghiệm chiến đấu khi lâm trận và kinh nghiệm chiến đấu một mình được đạt càng là một loại thực dụng không cần phải nói cũng biết.
Tuy nhiên dù sao chính mình cũng nên tìm tòi thật tốt. Lý Lộ Từ ngay cả mới nhập môn cũng chưa tính, cũng không có tư cách ghét bỏ sư phụ An Nam Tú này... Kỳ thật về cảm tính hắn thấy nên cùng Kiều Niệm Nô học tập, nói vậy Kiều Niệm Nô sẽ không cự tuyệt, nhưng tối nay Kiều Niệm Nô đi nơi nào vậy?
Dù sao cũng là nhân viên công tác quốc gia, Lý Lộ Từ lắc lắc đầu, không thèm nghĩ vấn đề này nữa, Kiều Niệm Nô nói có trách nhiệm bảo vệ hắn, nhưng Lý Lộ Từ cũng không phải đứa con của cô ta hoặc là em trai gì đó, Lý Lộ Từ cũng không có lập trường và tư cách mà quá nghiêm khắc.
- Chúng ta bắt đầu học đi.
Gió đêm gào thét trên mái nhà đại lầu cao chọc trời, Lý Lộ Từ đứng ở nơi đó, cảm giác vô cùng thoải mái, giữa tháng sáu thật sự quá nóng.
An Nam Tú ngồi ở trên thảm , trước người của cô bày một cái bàn trà nhỏ, trên bàn trà nhỏ có quả phỉ, quả Hawaii, hạt thông, hai lọ nước suối, còn có Kem cây thứ ắt không thể thiếu.
- Cô làm cái gì vậy?
Lý Lộ Từ xem cô dường như giống như cắm trại dã ngoại ở đây vậy.
An NamTú một bên nhét quả phỉ, quả Hawaii vân vân vào trong cái càng to của Tú Tú, một bên mút kem cây.
- Nguyên nhân một thiên tài và một xuẩn tài (kẻ ngốc) ở chung nhau làm cho người căm tức nhất là cái gì anh biết không?
- Thì là thiên tài giảng giải gì đó người tài trí bình thường khó có thể lý giải, chuyện mà thiên tài cho rằng đương nhiên, kẻ tài trí bình thường lại không thể tưởng tượng được, là như thế sao?
Lý Lộ Từ thỏa mãn cho cảm giác ưu việt của cô .
An Nam Tú đắc ý nghiêng đầu nói:
- Đúng là như thế đấy, vì tránh cho lát nữa không quá nóng nực cho nên tôi muốn ăn kem cây hạ hỏa.
Lý Lộ Từ ngồi qua, nhìn nước suối, thật sự không có một chút cảm giác khát nước, tuy nhiên hắn biết đó là hiệu quả của mảnh vải bố kia, vẫn quyết định mở một lọ nước suối uống.
- Đầu tiên, tôi muốn truyền thụ cho anh một chút điểm quan trọng nhất khi chiến đấu , chính là thời điểm gặp được kẻ thù, anh phải mặc niệm trước, vì An Nam tú Công chúa điện hạ đáng yêu xinh đẹp mà chiến đấu, nếu thất bại sẽ không còn được gặp lại An Nam tú Công chúa điện hạ đáng yêu xinh đẹp, như vậy anh phải toàn lực đối phó.
An Nam Tú nghiêm túc nhìn Lý Lộ Từ.
- Niệm theo tôi, vì An Nam tú Công chúa điện hạ đáng yêu xinh đẹp mà chiến đấu!
- Được rồi... Vì An Nam tú Công chúa điện hạ đáng yêu xinh đẹp mà chiến đấu!
- Không có Được rồi!
- Vì An Nam tú Công chúa điện hạ đáng yêu xinh đẹp mà chiến đấu!-
- Vậy còn được. Đây là điểm quan trọng nhất, những thứ khác đều rất đơn giản. Kế tiếp, chúng ta bắt đầu giảng giải trạng thái bản thân khi bắt đầu chiến đấu ...
Kinh nghiệm chiến đấu của An Nam tú giữa các đối thủ đồng cấp khác có lẽ không tính là cái gì, nhưng đối thủ của An Nam tú ở Thiên Vân thần cảnh đều là cao thủ mạnh nhất, Lý Lộ Từ xa xa không có tư cách bắt bẻ, biết rằng không dựng sào thấy bóng thì không sinh ra hiệu quả, dựa vào trí nhớ siêu phàm, thật sự nhớ kỹ mỗi một câu của An Nam tú .
An Nam Tú giải thích cũng không phải ứng biến cụ thể khi chiến đấu, phát lực hoặc là là kỹ xảo né tránh, mà là ngay từ đầu phải trong nháy mắt đã điều chỉnh, khiến tinh thần chính mình, tâm tình đều duy trì trạng thái tốt nhất, bởi vì hai đối thủ trình độ tương đương thường thường đều đánh rất lâu dài, nhiều khi chênh lệch một chút đã đủ để tạo thành thắng bại cuối cùng.
- Hít thở sinh mạng lực? Cô đã nhắc tới vài lần.
Lý Lộ Từ nghe được một từ mấu chốt.
- Sinh mạng lực, cũng không phải là thương hiệu bảo vệ sức khỏe nhàm chán của các anh . Sinh mạng lực là biểu hiện của bất kỳ sinh vật sống nào, đây là một loại năng lượng sinh vật sống sót phóng xuất ra. Sinh mạng lực của một khu rừng lớn so với khu rừng nhỏ càng tràn đầy hơn; sinh mạng lực trong phòng học so với sân thể dục trống trải phải dồi dào hơn; người trẻ tuổi sinh mạng lực so với người già càng tràn đầy hơn... Có được cây sinh mạng là mấu chốt cướp lấy sinh mạng lực, bởi vì sinh mạng lực là một sức mạnh tinh thần, không có bất kỳ tạp chất gì. Thông qua cây sinh mạng cướp lấy loại sức mạnh tinh thuần này sẽ làm sinh mạng của anh kéo dài ra. Trường Sinh đan bản chất trong đó ẩn chứa sinh mạng lực tinh thuần mà nồng đậm, người dùng nó có thể tự do hấp thu sinh mạng lực bên ngoài cơ thể để kéo dài sinh mạng.
An Nam tú giải thích, nói tiếp:
- Hít thở sinh mang lực đã trở thành bản năng của anh, cái anh cần học tập chính là thông qua cây sinh mạng tăng nhanh tốc độ so với bình thường gấp trăm lần ...
- Từ từ... Cô nói dùng quả sinh mạng để chế tạo Trường Sinh đan làm cho người tôi có thể hấp thu được năng lực sinh lực mà còn khiến người tôi kéo dài mạng sống, đây mới là công hiệu quan trọng nhất của Trường Sinh đan, nói cách khác, sau khi ăn cải tạo tố chất thân thể tuy nhiên chỉ là tác dụng phụ thêm?
- Đúng vậy.
- Vậy nếu là tác dụng kèm theo, cũng chính là không quan trọng, nếu có người sau khi ăn không có xuất hiện thay đổi kèm theonày , có phải Trường Sinh đan đã có khả năng phát huy tác dụng, chỉ có điều không có làm cho người ta phát hiện mà thôi?
Lý Lộ Từ muốn biết được vì sao em gái sau khi ăn đều không có sự tình gì xảy ra.
- Nếu anh là loại trình độ có tố chất thấp kém, sau khi ăn sẽ có thay đổi rõ ràng ... Cho dù là người Thiên Vân thần cảnh, sau khi ăn Trường Sinh đan do quả sinh mệnh hoàng cấp chế ra cũng có thể nhận thấy tố chất cơ thể nâng cao, chẳng qua sẽ không giống anh đột nhiên thay đổi rõ ràng như vậy.
An Nam tú ngẫm nghĩ một chút.
- Trừ phi bản thân cũng là người được hái từ trên cây sinh mạng Hoàng cấp xuống, ăn loại Trường Sinh đan này về sau chỉ biết kéo dài sự sống, càng cần phải dùng nhiều mới có thể tích lũy mà sinh ra hiệu quả, chỉ ăn một viên không phát hiện được thay đổi.
Sắc mặt Lý Lộ Từ biến đổi thất thường, ngực kịch liệt mà phập phồng.
An Nam Tú hồ nghi nhìn hắn.
- Tôi đưa cho anh viên Trường Sinh đan kia đâu?
An Nam Tú đột nhiên hỏi, An Nam Tú cho tới bây giờ không thừa nhận mình là người ngu ngốc, lại càng không cho rằng Lý Lộ Từ hắn có khả năng lén lút làm chuyện gì giấu diếm được cô.
- Tôi nhàn rỗi không có việc gì ăn.
Lý Lộ Từ bình ổn hô hấp, mặt không chút thay đổi nói nói.
- Hô ... hô ... hô ...
Nhìn cô mặt không chút thay đổi mỉm cười, Lý Lộ Từ chột dạ nói:
- Cô cười cái gì?
- Lý Lộ Từ, anh cho là bổn công chúa điện hạ thông minh chỉ biết tự biên tự diễn sao? Anh đưa Trường Sinh đan cho Lý Bán Trang ăn, Lý Bán Trang ăn không có phản ứng!
An Nam Tú sẽ không sai, đương nhiên sẽ không sai, cho dù không có một căn cứ chính xác trực tiếp, nhưng cái này hiển nhiên chính là sự thật.
- Cô nói hươu nói vượn cái gì đó?
Lý Lộ Từ hoang mang rối loạn đứng lên.
- Tôi nói là tôi tự mình ăn.
- Anh không cần lo lắng... trên quan điểm của tôi rút ra kết luận, Lý Bán Trang không phải sinh mạng Vương cấp từ trên cây hái xuống, mà là sinh mạng Hoàng cấp từ trên cây hái xuống.
An Nam tú híp mắt, hiển nhiên đây không phải kết luận làm cho người tôi cao hứng .
- Thành lập trên quan điểm của anh cho ra kết luận còn lại là một, một viên anh đưa Lý Bán Trang kia cũng không phải viên Trường Sinh đan thứ nhất cô ta ăn.
Danh Sách Chương: