• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Đồng Nhân HP]


Chương 23.




Bellanita giống như được mở ra một thế giới mới vậy.


Đồ ăn vặt thật ngon... nhất là những viên kẹo sữa.


.............


Tôi, Beavis và Marie đã trải qua một kỳ nghỉ giáng sinh thật vui vẻ.


Tôi tặng Marie một cái váy đơn giản còn Beavis thì tặng một đôi giày. Chúng tôi trao đổi quà cho nhau.


Sau kỳ nghỉ này, tôi có cảm giác mình đã béo lên đôi chút.


"Chị có xấu không!!" Ngồi trong toa tàu, tôi căng thẳng nhìn gương hỏi Beavis. Tác hại của việc ăn nhiều đồ ngọt mà chỉ ngồi im một chỗ đây mà...


Beavis ".... không, trông chị thật đáng yêu." Cậu nói thật, béo lên trông sẽ dễ thương hơn nhiều.


Gò má của Bellanita phúng phính lên rồi.


"Hành lí của chị hết chỗ rồi... cho chị để nhờ được không.?" Tôi đống hành lý cầm quyển sách đưa Beavis.


"... Được." Lúc nãy liếc sơ qua đống hành lý của bà chị, cậu thấy bả để một đống kẹp tóc với mấy cái áo khoác mới ở trỏng?


********


Lúc còn ở nhà, Marie rất buồn khi tôi không kết bạn được với người nào. Cô ấy đã kéo tôi lại nói chuyện, chỉ dạy tôi cách kết bạn.


Chỉ dạy cách kết bạn? Nghe có vẻ hơi mắc cười đấy, nhưng tôi thật sự không biết kết bạn thật :v


"Đừng lo lắng quá. Hãy nhớ rằng con không phải là người duy nhất đang tìm cách kết bạn với bạn mới... có lẽ nhiều người đã nhập hội với nhau, nhưng sẽ còn nhiều học sinh khác cũng đang đi tìm bạn mới như con vậy. Đừng tự tạo quá nhiều áp lực cho mình...... " Marie nghiêm túc chỉ bảo. Từ nhỏ con gái cô luôn rất hiểu chuyện, nó luôn không cần cô chỉ bảo gì cả.


Vì đây là lần đầu tiên được dạy bảo nên cô vô cùng vô cùng nghiêm túc.


"Tỏ thái độ thân thiện, luôn mỉm cười, con cũng có thể bắt chuyện bằng một câu hỏi, kiểu như 'Cuốn sách này hay không?' hay 'cậu có thể chỉ mình bài tập này không?' " Marie làm bộ cười cho tôi xem.


Beavis xen vào. "Nụ cười của mẹ là một nụ cười quyến rũ, không phải cười thân thiện! mẹ muốn Bella đi nở cái nụ cười đó với bọn con trai trong trường tụi con sao!" Nghĩ đến chị cười như vậy với thằng Malfoy là cậu liền không vui.


Marie lúng túng. "Vậy sao... thế Bella cười như bình thường là được rồi haha..."


"... Dùng các câu hỏi để khen mọi người khi con là người mở đầu cuộc trò chuyện, 'đôi bông tai của cậu thật dễ thương'. Lên tiếng chào khi gặp người quen ở hành lang hoặc đâu đó. Chúc mừng thành tích của người khác. Hãy thường nói những lời khen dành cho họ. Cách này sẽ rất hiệu nghiệm đấy..." Rồi cô ấy nói tiếp.


"... và tất nhiên là hãy tự giới thiệu về mình. Đừng buồn khi còn đã cố kết bạn rồi mà họ vẫn khách sáo như cũ vì xây đắp tình bạn là việc đòi hỏi nhiều thời gian..."


"... con có thể tặng cho họ kẹo cũng được. Con cũng có thể kết bạn với những người đã từng cùng con nói chuyện, như vậy sẽ bớt ngượng hơn..."


Tôi rút sổ tay nhỏ ra ghi chép cẩn thận từng ý quan trọng mà Marie nói.


Beavis đọc sách bên cạnh bắt đầu suy ngẫm "..............." Kết bạn cầu kỳ như vậy à?


**********


Phòng sinh hoạt chung Slytherin.


Tôi nghiêm túc học thuộc từng câu trong sổ ghi chép. Ừm!! Được rồi!


Mấy chuyện làm sao có thể làm khó được mình chứ! Xời! Ba cái đồ quỷ! Dễ òm!


Sau đó, đám Malfoy nhìn thấy Bellanita dùng bộ mặt vô cùng nghiêm khắc đi về phía họ.


Đám Malfoy "???"


Tôi đi đến trước mặt họ rồi đứng im.


Đầu tiên là....


"Chào các bợn.... Parkinson, hôm nay cậu đáng yêu hơn ngày đầu tiên gặp mặt đấy." Tôi nhoẻn miệng cười.


• Mỉm cười thân thiện và khen. ☑️


Parkinson "???" Chứ lúc đó tôi đáng ghét lắm à?


Tiếp theo......


Tôi căng khuôn mặt nhỏ. "Malfoy, cậu đang đọc sách gì vậy?"


Malfoy hờ hững đáp. "Sách về môn độc dược."


"Có thể cho mình ngồi xuống không?" Tôi đứng đắn bước thêm bước nữa.


Malfoy "???...ngồi đi."


• Đặt một câu hỏi làm quen. ☑️


Tôi ngồi xuống, bắt đầu ngẫm nghĩ.


"Chào các cậu, mình tên là Bellanita, tên đầy đủ là Bellanita Francine Martin...."


Parkinson khó hiểu cắt ngang.. "Tên của cô ai mà không biết đâu, giới thiệu làm gì?!" có lẽ Bellanita không biết bản thân là chủ đề bàn tán của các đàn anh phía trên.


"Cắt ngang lời người khác là không tốt!" Tôi nghiêm trọng nói.


Parkinson "......."


Tôi nói tiếp với giọng nghiêm nghị không khác gì giáo sư McGonagall "......mình rất vui vì biết được các cậu."


Tôi cảm thấy bản thân nên nghiêm nghị như vậy mới tốt, tôi muốn cho họ thấy tôi thật sự nghiêm túc muốn kết giao với bọn họ.


• Tự giới thiệu bản thân ☑️


Tôi kéo túi xách ra, từ trong túi xách lấy ra những túi kẹo nhỏ được cột bằng dây kim tuyến.


"Cái này... cho cậu, Malfoy, cậu thật đẹp zai." Tôi tri kỷ đưa một túi kẹo cho Malfoy. Hình như cậu ta rất thích ăn kẹo, bởi vì ngày nào tôi cũng thấy cú của cậu ta đưa kẹo đến.


Malfoy đỏ mặt cầm lấy. "Lớn rồi, ai lại ăn thứ này chứ..." Dù nói vậy nhưng cậu ta vẫn cẩn thận bỏ túi kẹo vào áo chùng.


Tôi đưa cho Crabbe và Goyle, họ nhanh chóng nhận lấy và mở ra ăn ngay. Zabini và Parkinson cũng khó hiểu nhận lấy.


"Crabbe và Goyle có... có sức ăn thật khoẻ." Tôi gồng lên một cánh tay rồi vỗ vào con chuột. (Thật ra không có chuột.)


"Blaise thật đào hoa, Parkinson thì dễ thương." Tôi ngẫm nghĩ một chút mới khen họ. Chán thật tôi không biết ưu điểm của họ là gì.


Hai người kia "...." Lời khen không hề giả trân....


• Tặng kẹo và khen ưu điểm. ☑️


Tôi gật gù giương mắt nhìn hai người họ. Mong là họ sẽ không nhận ra tôi đang nói dối.


Blaise vs Parkinson ".........."


Làm hết những điều để ghi chép trong sổ tay, tôi thận trọng hỏi. "Bây giờ mình có thể hỏi một câu không?"


Malfoy ra hiệu tôi hỏi đi.


"Chúng ta... hiện tại có phải trở thành bạn rồi không.???" Tôi khẩn trương siết chặt tay.


Đám người "......" những việc cô ấy làm từ nãy giờ là muốn kết bạn với bọn này?


Thấy vẻ mặt tôi trong mong Malfoy chỉ có thể gượng gạo nặn một nụ cười quý tộc. "... chắc là vậy."


Tôi vặn ngón tay có chút e thẹn đưa ra yêu cầu. "Không phải là bạn xã giao như lúc bình thường, ý mình là bạn thân đó... kiểu như là chúng ta có thể luôn đi chung và nói chuyện thật thân thiết."


Đám người "....." ??!


Có người không biết có khi còn nghĩ rằng cô ấy đang mở một cuộc họp cấp cao quan trọng nữa kìa... Thực sự chỉ là kết bạn thôi sao?


Zabini cười to. "Hahaaha—— nè, có ai đã từng nói rằng cậu rất đáng yêu không?" Là giả vờ ngây thơ hay ngây thơ thật vậy hả?


Tôi nghĩ một chút rồi thẳng sống lưng trả lời. "Hình như không." có lẽ Zabini đang muốn đưa ra một cuộc kiểm tra trước khi tôi làm bạn thân với họ? Càng nghĩ tôi càng thấy đúng, sống lưng không khỏi thẳng thêm một chút.


Zabini nhìn mặt tôi nghiêm túc càng cười to hơn. Mất hết vẻ đào hoa phong nhã hằng ngày.


Tôi "???" Tôi nhớ trước khi đi đến ngỏ ý kết bạn với họ... thì đã soi gương kỹ rồi mà? Mặt tôi dính gì sao?


Parkinson nhịn cười đến mức run rẩy cả người. "... đáng yêu chỗ nào, ngu thì có." Muốn kết bạn ? kết bạn kiểu gì thế?


Malfoy cũng xoay mặt đi không nhìn tôi.


Cô ấy thật ngây thơ thiên sứ.....


Tôi "....." Là sao?


"Vậy... chúng ta đã trở thành bạn thân chưa."


Lời nói của tôi vừa dứt Zabini cười càng to, Malfoy và Parkinson cũng nhịn không được cười lên, Crabbe và Goyle thấy ba người họ cười, cũng ngơ ngác cười theo.


"???????" Nói gì đi chứ?


Rất lâu về sau. Khi họ nhắc lại chuyện này, Bellanita đã kích động xém phóng thần chú Obliviate (bùa tẩy não) vào họ....


....,......


Sau kỳ nghỉ giáng sinh trận đấu Quidditch vẫn bắt đầu, trận đấu này là giữa hai nhà, nhà Gryffindor và nhà Hufflepuff.


Nghe nói, anh Wood vẫn luyện tập điên cuồng dù trời mưa liên miên. Tôi không gặp được Beavis. Tôi muốn lấy lại cuốn sách mà bản thân đã để nhờ vào trong hành lý của nó.


Mỗi lần ăn sáng ở đại sảnh đường, tôi thấy Beavis ngáp lên ngáp xuống... Laura cũng có nói Hermione đã kèm học cho tụi Harry và ban đêm ở phòng sinh hoạt chung.


Hôm nay lại là một ngày mưa.


Beavis vẫn đang luyện tập Quidditch và tôi quyết định đến chỗ nó để nói về chuyện cuốn sách(cuốn sách này liên quan đến môn độc dược á). Bị Thầy Snape chửi đến đầu óc ngu nguội luôn rồi....


.....


"Ông Wood á..."


"Ổng bị điên mất rồi..."


"Sao có thể luyện tập điên cuồng thế này..."


"Trong trời mưa được chứ...."


Anh em sinh đôi nhà Weasley mỗi người thi nhau nói một câu....


Có lẽ họ đang nghĩ ngơi...vài phút.


"Beavis..." Thế thì tôi nên nói thật nhanh để không làm giáng đoạn thời gian của nó.


"Ủa..."


"Kia là..."


"Chị gái nhỏ bé bỏng...."


"... của Beavis đây mà." x2


Tôi kéo khoé miệng "........" Thật vui nhộn. Tôi có nên rủ Beavis nói chuyện kiểu vậy không nhỉ?


Beavis đáp chổi xuống. "Chị chui lại đây làm gì?" Chẳng phải chị nói môn thể thao này thật đáng sợ sao?


Tôi nhanh miệng nói. "Cuốn sách mà chị để nhờ trong hành lí của em, chị cần...."


Bốp......


Trời má... một trái banh... tên gì đó tôi quên rồi. Nó đập vào gáy tôi!!


"Chị!!" Beavis ném cây chổi đỡ lấy tôi.


Wood chính là người ném trái banh đó, anh ấy định ném nó cho anh em Weasley, kiểu gì mà lại trúng vào cô gái nhỏ kia thế!!


Wood nhảy khỏi chổi chạy đến chỗ tôi.


"Cô bé... không sao chứ." Anh ấy vừa lo lắng vừa áy náy.


Mọi người xung quanh cũng giật mình kêu lên một tiếng, họ đáp chổi xuống chạy đến.


"... em không sao, chỉ giật mình chút thôi."
Phấn hoa đã bảo vệ tôi.


Mặt của họ có vẻ không tin lắm. Trong mắt họ tôi giống thủy tinh lắm à?


Bọn họ đều làm vẻ mặt nghiêm trọng.


Nghe nói chị của Beavis rất mong manh yếu đuối. Đụng một chút liền vỡ...


"... em thật sự không sao." Thôi nào. Không biết đứa khốn nạn nào xây dựng cho tôi cái hình tượng yếu đuối này nữa. Giờ đây ai cũng nhìn tôi như nhìn thủy tinh vậy.


Beavis•đứa khốn nạn•Martin. "Hay là em đưa chị lên bệnh xá nhé?" Chị mà có mệnh hệ gì mẹ sẽ bắt nó để tóc dài làm con gái mất.


Bầu không khí bỗng chốc đình trệ lại. Là vì tôi.


Angelina. "Nhìn mặt em trắng bệch!!" Giọng nói của chị này vô cùng vô cùng nghiêm trọng.


Mé.......muốn chửi thề.


Để làm bầu không khí bớt khó chịu, tôi cố làm bản thân hài hước lên tiếng. "Hay là... chị hôn em một cái đi, em sẽ không đau nữa." Mẹ nói mỗi lần bầu không khí lâm vào hoàn cảnh thế này mình chỉ cần cố khiến bản thân hài hước vui nhộn!


Wood lại thật sự bước lên hôn một cái lên trán tôi.


Angelina "..." Nếu như cô không lầm thì, cô bé này kêu cô hôn chứ không phải kêu Wood.


Tôi "...." Tôi nhớ tôi nói chị Angelina mà.


Mọi người "..." Thằng này không nhận ra con bé nói đùa à?


Beavis "!!!" Anh ta dám!!!













..........


*


29/11/2020.


*


Mẹ đỡ đầu : Biết cách giao tiếp nhưng không biết cách kết bạn??? Beavis có chấp niệm rất lớn về việc Draco là Fuckboy!


*
(dạo gần đây tui ume Picrew dữ dội)


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK