• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Đồng Nhân HP]


Chương 32.








"Beavis Martin cậu nói vậy mà nghe được à? Rõ ràng cậu va vào người tôi trước, tôi chỉ là yêu cầu cậu xin lỗi tôi thôi." Parkinson mặc một chiếc váy voan màu lam, trên tóc còn được kẹp một cái kẹp nơ cùng màu với chiếc váy. Cô ấy tức giận đến mặt mũi đỏ bừng.


Beavis lại thản nhiên hơn nhiều và hơn hết là cậu sẽ không nhận lỗi về bản thân. "Rõ ràng cô có mắt cũng như không, là cô đụng tôi trước."


Tôi nhịn không được phải đứng ra giảng hoà. "Là cả hai cùng va vào nhau, nên chỉ cần xin lỗi lẫn nhau là được..." Chuyện chỉ có bấy nhiêu đó thôi mà họ cãi nhau rùm beng cả lên, khiến người đi đường liên tục nhìn về hướng này.


Cuối cùng họ cũng cho qua chuyện này nhờ sự khuyên can tận tình của tôi.


"Sao cậu kéo hành lý vậy? Mới đi chơi về à?" Tôi chuyển chủ đề. Đã chuyện qua rồi mà thằng nhãi Beavis này cứ trêu con gái người ta mãi!!


Parkinson đang chuẩn bị phản bác Beavis thì ngừng lại. Cô ấy mím chặt môi có vẻ rất uất ức.


Quá lời kể không đầu không đuôi của Parkinson tôi hiểu được đại loại là cô ấy cãi nhau với baba. Nháo đến nổi cô ấy bỏ nhà đi.


.......



"Con sẽ bỏ nhà đi!!!" Parkinson bướng lên.


Baba Parkinson cũng không vừa. "Thì đi đi!"


"Ba thách con đấy à!??!" Parkinson không thể tin được hỏi.


"Đúng!" Ông ấy khẳng định.


Parkinson quay đầu "Được, con đi cho ba vừa lòng hả dạ!"


"Bỏ nhà đi của con là đến nhà ngoại ở nhờ như lúc trước?"


Parkinson cứng người. "... Không có!" Cô quả thật có ý định này. Nhưng nếu bị vạch trần thì thôi cô đến nhà Draco hay Blaise ở tạm vậy.


"Đến nhà Malfoy hay Zabini ở ké? Hoặc là tụi bạn lần trước đến nhà chơi của con ở ké sao?" Baba Parkinson mỉa mai.


Parkinson "......."


"Con sẽ không đến những nơi đó!!!"


"Ồ~"


"Ba cứ chờ xem!"


"Ừm."


".............."


...............



Tôi giật giật khoé môi. "Thế....cậu định ở nơi nào.?" Vẫn còn một tháng nữa mới đến ngày nhập học.


Parkinson héo héo, kéo hành lý. "không biết..."


Bộ dạng của cô ấy hiện giờ rất đáng thương, chọc cho người người phải thương tiếc...kể cả thằng nhóc Beavis tự phụ cao ngạo kia.


Lần đầu tiên Beavis thấy Pansy ăn mặc nữ tính thế này. Bình thường ở trường cô ấy hành sử rất trung tính nha.


Beavis nhướn mày liếc nhìn tôi, nó còn đụng vào vai tôi một cái.


Là chị em với nhau, sao tôi không biết nó nghĩ gì chứ.....


Tôi mở lời. "Hay là cậu đến chỗ mình?"


Parkinson kinh ngạc há hốc miệng.


"K-không cần!"


Beavis lập tức kích thích. "Xem kìa, sẽ không có người dành ăn với em rồi, chị đừng suốt ngày dùng lòng tốt của mình lên một số người như ai kia không đáng đâu." Nó còn làm bộ giơ tay vỗ ngực.


Parkinson nổi giận kéo hành lý bỏ đi.


Phải! Cô là kiểu người như vậy đó! Ai cũng bắt nạt cô, đồ Beavis ngáo đá đáng ghét!


Beavis nhảy dựng lên, cậu tưởng nói kích vài câu là ok, ai ngờ người ta rất có liêm sỉ, bỏ đi thẳng luôn. Một cô gái một thân một mình cứ vác hành lý như vậy đi đâu? Lỡ gặp phải mấy tên biến thái thì phải làm sao?


Nên Beavis rống lên. "HAY QUÁ! VẬY LÀ MỖI SÁNG SỚM SẼ KHÔNG GẶP PHẢI CÁI MẶT CHẰM DẰM CỦA AI KIA RỒI, THẬT LÀ VUI QUÁ ĐI!!"


Tôi "......" Thằng này....sao lại có thể nói ra những lời đáng ghét như vậy?


Parkinson lập tức kéo hành lý quay trở lại, tức giận đến thở hồng hộc. "Bellanita, tôi chấp nhận lời mời đến nhà cậu ở tạm! Rất cảm ơn cậu!!!!!!!" Ghét tôi thì tôi càng xuất hiện cho cậu ta tức chết.


Beavis làm bộ chưng ra vẻ mặt ghét bỏ. "Đáng ghét? Thế nào lại quay lại hả?"


Parkinson ra vẻ gợi đòn. "Tôi thích đấy? Cậu làm gì được tôi? Đánh tôi sao??" Khiến cậu không vui vẻ tôi liền vui!!


"Thấy cậu tức giận, tôi càng thoải mái, tốt lắm, hãy tức giận tiếp đi! Càng tức giận càng xinh đẹp!!!!" Parkinson che miệng cười khúc khích, vẻ mặt đáng đánh vô cùng.


Beavis "....." Muốn bóp chết nhỏ này.


Tôi lại là người ngăn cản chiến tranh của hai con người đêm mê khiêu khích này lại.



................


[Truyện CHỈ ĐƯỢC đăng tải ở Wattpad và Manga Toon.


•Link Manga Toon: http://h5.mangatoon.mobi/contents/detail?id=579599&_language=vi&_app_id=1


•Link Wattpad: https://my.w.tt/drY93O0C6bb]




Pansy ở lại nhà tôi hơn ba ngày.


Ngày nào tôi cũng kêu Cookie làm một ít bánh ngọt để vừa ăn vừa xem hai người kia diễn tuồng.


Hôm nay vẫn vậy thôi.


Lần nào Pansy cũng tức đến mức giơ chân.


Lần nào cũng vậy......


.........


.....



Pansy cau mày, đứng trước cửa hai phòng. Dì Marie nhờ Bellanita đến phòng cô ấy lấy đồ, cô mới dành việc bảo là để cô đi lấy. Dù gì cô cũng muốn làm chút gì đó.... nhưng khổ nổi cô không biết phòng nào là phòng của Bellanita.


Cô vào đây ở ké cũng hơn 3 ngày rồi nhưng vì ngại nên cô không dám vác mặt ra khỏi phòng(ngoại trừ những lúc ăn), hôm nay mới có can đảm ra ngoài phòng khách ngồi chơi với mẹ con Dì Marie.


Cửa phòng của Bellanita và Beavis Martin ngáo đá đáng ghét được trang trí y hiệt nhau. Rồi phòng nào đây?, Không lẽ cô phải vòng lại xuống dưới hỏi Bellanita? Không được, khi nãy cô đã mạnh miệng nói là biết phòng cô ấy rồi!! Mặt mũi rất quan trọng.


Thôi thì cứ chọn đại đi....ừm.


Pansy đặt tay lên cửa muốn mở thì khựng lại....ngộ nhỡ...lỡ phòng này là phòng của tên kia thì sao. Cô buông tay nắm cửa ra. Lại nhìn phòng bên phải, sau đó bạn học Pansy quyết định đi đến chỗ cánh cửa bên phải đó.


Cô nàng vặn cửa xong, nhưng lại nhanh chóng đóng lại, đi nhanh lại cánh cửa bên trái và mở toang ra.


Chắc chắn phòng bên trái là của Bellanita.


Thời gian như ngừng lại, nhịp tim như ngừng đập, Pansy bị vả mặt đau điếng....phòng bên trái không phải của... Bellanita....ô ô ô...!!!


"Nhìn cái gì?" Beavis tự nhiên ném cái áo vừa cởi sang một bên.


Pansy xấu hổ đến không nói nói nên lời.


"Tôi...tôi..muốn..vào ..vào....!!"


Beavis khoanh tay trước ngực nghiêng đầu híp mắt nhìn Pansy "Cô muốn vào tắm chung với tôi sao?" Sao mà cứ ấp úng thế không biết? Nói vậy ai nghe được gì? Can đảm bình thường đâu hết rồi?


Pansy nhảy dựng lên giải thích "Tôi...tôi không phải,...tôi đến phòng Bellanita lấy đồ...nhưng nhầm phòng thôi...tôi nói thật." Có biết xấu hổ không? Tắm chung cái con khỉ á!!!


Tên này...bị người khác nhìn thấy...mà vẫn bình tĩnh như vậy sao? Cậu ta chỉ mặc có cái quần ngắn củn.


Dù gì đi nữa đây cũng là phòng của cậu ta, cậu ta mặc cái gì là quyền của cậu ta, cô không thể có ý kiến.


Pansy cúi đầu che giấu sự xấu hổ, hoảng loạn nói "Cái này ..thật xin lỗi, nhưng tôi sẽ không chịu trách nhiệm." Nói xong cô đóng cửa phòng Beavis lại chạy nhanh vào phòng Bellanita thở dốc vài cái.


Nếu là bạn, bạn sẽ giải quyết tình huống xấu hổ này thế nào? Pansy lựa chọn bỏ chạy đấy.


Beavis "........??" Không chịu trách nhiệm? Cô ta nói gì vậy?


Wtf?!!


......



Marie thấy dáng vẻ dáo dát của Pansy không khỏi cười phì. "Con..con làm gì vậy?"


Pansy cảnh giác nhìn xung quanh mới đi nhanh đến bàn ăn. Đưa đồ cho Marie.


Trên bàn ăn, Pansy vừa ăn vừa chú ý đến cầu thang kiểu như sắp có một con quái vật nào đó sẽ nhảy xuống từ đó.


Tôi khó hiểu "Panni? Làm sao vậy?"


Pansy nuốt thức ăn trong miệng "Là Pansy! Không có gì....." Bình tĩnh nào....mình chẳng có gì phải lo lắng cả, cậu ta cư xử như bình thường thì mình cũng phải bình thường như cậu ta, không thể để lộ nhược điểm cho địch biết. Nếu để cậu ta biết cô vẫn còn xấu hổ thì cậu ta chắc chắn sẽ mang chuyện này trêu cô suốt cho xem.


"Chào buổi sáng, mẹ...chị và....đồ đáng... Parkinson!!" Đang chào đến nữa chừng Beavis bắt gặp ánh mắt chết chóc của Marie, nên cậu sửa miệng ngay.


Marie lạnh lùng "Bebe..mẹ đã nói rồi! Pansy là bạn của chị con đến chơi, cư xử cho đàng hoàng một chút!" Người ta là con gái sao cứ mở mồm ra là gọi đồ đáng ghét này đồ đáng ghét nọ là sao?


Còn nữa...Bella nhà cô cuối cùng cũng có bạn rồi nha!!


"Thay vì gọi là đồ đáng ghét sao con không thử gọi con bé là đồ đáng yêu?" Marie đưa ra quan điểm của bản thân.


Pansy "...." Nếu cậu ta mà kêu cô như vậy, cô chắc chắn sẽ đội quần lên đầu nhảy cóc về nhà!!


Bé ngoan Bebe lập tức nói "Vậy...chào buổi sáng đồ đáng yêu?"


Khoé miệng tôi co rút một trận, suýt đánh rơi ly sữa trong tay. Còn vẻ mặt Pansy giống như sét đánh giữa trời quang.


Beavis nhìn Pansy nhăn mặt như ngáp phải ruồi "...." Ánh mắt đó là có ý gì hả? Nghĩ cậu ta muốn gọi vậy sao?


Tôi nghiêm nghị "Beavis, ngồi xuống dùng bữa đi." Tội sợ thằng này lại kiếm chuyện với cô bạn Pansy nữa mất!


Marie thông báo. "Thứ tư mẹ sẽ đưa các con đi mua một ít đồ ở Hẻo Xéo nhé?" Sáng nay, thư của trường gửi đến, bọn nhỏ cần mua thêm nhiều cuốn sách mới.


Tôi gật đầu, Beavis không có ý kiến.


"Thứ tư? Là ngày mai ạ?" Pansy hỏi.


Beavis liếc xéo "Không phải đâu, thứ tư là tháng sau đấy."


Pansy chỉ tay vào mặt mình "...cậu tưởng tôi là kẻ ngu sao?" Rõ ràng thứ tư là ngày mai chứ tháng sau cái gì!!


"Đã biết còn cố hỏi làm gì? Vẽ thêm chuyện."


Pansy "....." Cậu ta là đang kiếm chuyện với cô đúng không? Cô chỉ là muốn tham gia vào cuộc nói chuyện thôi....


Marie giận dữ gầm nhẹ "Bebe!!!"


Beavis ngậm miệng không nói gì nữa.


La hét với thằng con trời đánh xong thì Marie mới dịu dàng hỏi Pansy "Đúng vậy...con muốn đi cùng không?"


Pansy vui vẻ đồng ý.


...



Tối đó.


Beavis nhíu mày, cầm cốc sữa màu hồng của tôi uống hết, nó đưa cái cốc màu xanh của nó cho tôi.


Tôi "....đó là của chị mà?"


Beavis cáu kỉnh "Chị uống lẹ đi, cốc nào chả giống nhau! Nhanh em còn đi đưa sữa cho đồ đáng ghét kia nữa." Nói xong nó cảnh giác nhìn xung quanh.


Mẹ sẽ không xuất hiện bất ngờ đâu ha!


Trước khi đi ngủ, tôi thường uống một ly sữa. Cả Pansy và Beavis cũng uống.


Tôi vừa nằm xuống giường thì phía sau cánh cửa tiếng Marie vang lên.


'cốc, cốc'


"Bella?"


"Vâng? Mẹ vào đi." Tôi suýt nữa tưởng nhần thằng Beavis.


Marie đẩy cửa đi vào. "Hôm nay mẹ ngủ với con nhé?"


Tôi ".... được ạ."


Nửa đêm.


Tôi mơ thấy ác mộng, giật mình thức giấc. Khẽ đầu sang một bên tôi thấy gương mặt nhu hoà của Marie dưới ánh đèn mờ. Tâm trí hỗn loạn liền bình tĩnh lại trong nháy mắt.


Đợi khi tiếng hô hấp bên cạnh trở nên đều đều, Marie bên cạnh yên lặng mở mắt ra.


..............


.............



Nắm lấy thứ bột vào tay, tôi hỏi "Ném vào lò sưởi đúng không mẹ ?"


"Đúng vậy con yêu." Marie làm động tác cổ vũ y hệt lúc tôi còn nhỏ và cố tập đi những bước đi đầu tiên....


Tôi "...." Con gái của mẹ đã lớn rồi.


Tôi ném bột vào đám lửa rồi đi vào hô lên.


"Hẻ-- Hẻm...Méo?" Chết m* !!! bị dẹo mồm!


Bellanita biến mất, Pansy sững sốt "Bellanita....nói Hẻm Méo?"


16/12/2020













Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK