“ Cô ta không phải, tại sao cô lại tin điều đó chứ, cô ta làm sao lại là vợ của Khương tổng được “
Anh chỉ có một người phụ nữ duy nhất là cô sao lại xuất hiện thêm một người vợ, đến lúc này Hứa Tri Ý mới cảm thấy ngờ vực cô nghĩ đến những lời mà bọn người Á Siêu nói với mình về Khương Từ Diễn bây giờ lại đối mặt với chuyện này, cô chợt nghĩ đến một trường hợp có phải mấy tên đàn ông đó đang lừa cô hay không nhưng có nghĩ thế nào cũng không thể nhìn ra được người phụ nữ này là vợ của anh như lời cô ta nói, nhất định là không phải.
Hứa Tri Ý cảm thấy khó chịu cô vốn muốn đến đây bình yên mà làm việc chưa gì đã gặp phải chuyện này, Hứa Tri Ý gằng giọng.
“ Cô có gì chứng minh cô là vợ của Khương tổng “
Người phụ nữ đanh đá cười khẩy, cô ta lấy ra chiếc điện thoại của mình bấm bấm gì đó rồi đưa ra trước mặt Hứa Tri Ý, cô cố gắng nhìn thật rõ đó là ảnh cưới của cô ta mà người đàn ông bên cạnh chính là Khương Từ Diễn lúc này Hứa Tri Ý mới cảm thấy bản thân như bị lừa dối, tim cô nhói lại nếu không phải thật thì làm sao có tấm hình cưới này được nhìn người đàn ông trong hình hạnh phúc như thế, cười tươi như thế, lẽ nào bao lâu này là cô bị người đàn ông đó lừa gạt thật rồi, Hứa Tri Ý giật lấy chiếc điện thoại từ trong tay cô ta cố gắng nhìn kỹ lại lần nữa lúc này cô mới nhìn ra sự khác lạ của tấm hình đằng sau cũng bất ngờ truyền đến giọng nói lãnh khốc.
“ Tôi không biết rằng minh đã có vợ rồi đấy. Á Khanh cậu có biết chuyện này không? “
Á Khanh hung dữ nhìn đến người phụ nữ đanh đá, hắn cũng đi thật nhanh về phía cô ta chỉ một cái quật tay đã hạ được người phụ nữ xuống chân mình, Hứa Tri Ý không vội phản ứng cô chợt có một ý tượng nghịch ngợm, cô gắng làm cho đôi mắt rỉ nước rồi mím chặt môi quay người lại vứt mạnh chiếc điện thoại đến chân Khương Từ Diễn.
“ Chú giải thích đi, tấm hình cưới này là thế nào? “
Không ngờ trong mắt anh cô lại giống như đang khóc thật, Khương Từ Diễn một tay đút trong túi quần hơi cúi đầu nhìn tấm hình trong cái điện thoại dưới chân mình, vừa nhìn anh đã cười khẩy lại nhìn lên gương mặt khó coi của cô nhóc mà thở dài, anh nuông chiều đi đến vuốt qua gò má cô, nuông chiều.
“ Nhóc con, em lẽ nào không nhìn ra đó là một tấm hình đã chỉnh sửa hay sao?. Em tìn vào nó lại không tin tôi còn khóc nữa chứ, em vì người khác mà khóc tôi sẽ không kiềm chế được bản thân mình đâu “
“ Vậy chú định sẽ làm gì? “
Hứa Tri Ý khẽ nhếch khóe môi cô thật sự không diễn tiếp được nữa rồi, cô đương nhiên biết tấm hình đó là giả chỉ là muốn xem xem người đàn ông này sẽ có thái độ thế nào khi thấy cô ghen mà thôi cũng như là muốn cho tất cả những người đang có mặt ở đây biết ai mới là người phụ nữ của anh, cô vốn sẽ không dùng thân phận này nhưng cuối cùng vẫn là bị ép phải lộ mặt, chỉ đơn giản muốn làm một nhân viên bình thường cũng không được nữa.
“ Em muốn tôi xử lí cô ta thế nào?, đều nghe theo em đó “
Hứa Tri Ý không nhận ra lúc này người dõi mắt theo hai người đã càng lúc càng nhiều, dường như cả tầng này đều đã tụ họp về đây, bọn họ chưa từng thấy qua cảnh tượng thật như giả này, rằng Khương Từ Diễn đang đụng chạm vào một người phụ nữ, đôi mắt dịu dàng đó bọn họ có người đã làm ở đây tận ba, bốn mươi năm cũng chưa từng một lần được nhìn thấy, còn tưởng cả đời cũng sẽ không có cơ hội nhìn thấy nữa là, bây giờ thì không cần nói cũng biết ai mới thật sự là nữ chủ nhân của nơi này, thấy sự nuông chiều của anh dành cho cô. có là người mù cũng có thể cảm nhận rõ.
Hứa Tri Ý bĩu môi bây giờ cuối cùng cô cũng không nhịn được nữa mà nở nụ cười.
“ Em muốn đánh cô ta thêm vài cái “
“ Được “
Người phụ nữ đanh đá tự cho mình là vợ của anh hôm nay lại bị chính chính thất thật sự ra tay, cô ta tự mình tung tin rồi tác quai tác quái những ngày tháng qua Khương Từ Diễn anh không màng đến mấy chuyện không đâu này nên mới không xử lí nhưng hôm nay chính chuyện này đã khiến Hứa Tri Ý bị tổn thương nên anh không thể làm ngơ được nữa vốn dĩ anh cũng không hề biết đến chuyện còn có người có gan giả mạo là vợ của mình.
“ Khương tổng, tha cho tôi, tôi sai rồi là tôi ngu dốt giả mạo bản thân là vợ của anh, tôi chỉ là chỉ là muốn giúp anh xem bọn họ làm việc thế nào thôi, muốn giúp anh chỉnh đốn bọn họ mà thôi “
Khương Từ Diễn nhíu mày, đôi mắt nảy lửa đầy sát khí, anh vừa nói vừa siết lấy eo của Hứa Tri Ý như một lời khẳng định vị thế của cô nhóc ở nơi này.
“ Đó không phải việc của cô, đó là trách nhiệm của cô ấy, chỉ có cô ấy mới có quyền chỉnh đốn nhân viên của tôi “
Người phụ nữ của anh mới là người có quyền quyết định mọi chuyện ở nơi này của anh, anh cho phép cô trở thành nữ chủ nhân của bọn người Á Khanh thì đương nhiên cô cũng sẽ là nữ chủ nhân của Khương Thế, ngoài cô ra không ai có quyền của một nữ chủ nhân thật sự.
“ Tôi sai rồi, phu nhân,…cô mới chính là phu nhân của Khương tổng, phu nhân xin cô tha cho tôi, tôi thật ngu dốt biết bao…tôi không dám nữa đâu phu nhân “
Chát
Chát
Chát
Chát
Bốn cái tát liên tiếp vào mặt ả ta, chỉ mới nhiêu đó đã không chịu được mà ngất đi, Á Khanh ra hiệu cho hai tên bảo an đến kéo cô ta ra ngoài, Hứa Tri Ý sau khi đánh đã rồi thì quay sang làm nũng với Khương Từ Diễn.
“ Chú ơi, tay em đau “
“ Đưa tôi xem “
Lòng bàn tay cô thật sự đỏ lên nhưng nó cũng chỉ hơi nhói thôi không đau đến mức như cô thể hiện nhưng anh vẫn chọn cách nuông chiều cô nhóc này, anh khẽ đưa tay cô lên môi mình hôn thật lâu còn ân cần xoa xoa lòng bàn tay nhỏ nhắn, anh đưa cô về văn phòng của mình ở tầng cao nhất, để cô ngồi lên đùi vẫn không ngừng đau lòng mà xoa lấy xoa để bàn tay cô, Hứa Tri Ý hạnh phúc vùi người vào lòng anh, cô mơn trớn tay kia nghịch nghịch trước ngực người đàn ông.
“ Chú, lúc nãy em còn tưởng tấm hình đó là thật nữa, xém chút em đã tin đó là thật mà khóc rồi “
“ Ngốc, chuyện vô lí như thế mà em vẫn tin được hay sao? nếu tôi thật sự có vợ thì đến cả cơ hội gặp được tôi, em cũng không có đâu “
“ Vậy sao? “
Khương Từ Diễn cười trớn vuốt qua gương mặt biến sắc khó coi đó, anh lặng lẽ hôn lên trán cô một cái sau đó là đầu mũi rồi dịu dàng đặt cô ngồi xuống ghế.
“ Nhóc con sau này đừng phí thời gian vào mấy chuyện tào lao đó nữa, tôi đã nói rất nhiều lần rồi người phụ nữ được tôi chấp nhận chỉ có em thôi “
“ Em tin chú mà “
Hứa Tri Ý cười hì hì hai tay cô bất giác chỉnh lại cổ áo cho anh còn phủi phủi bụi trên vai áo anh.
“ Được rồi, bây giờ không quấy nữa, đi …bắt đầu công việc của em đi “
Nói rồi anh đỡ cô đứng dậy bên ngoài Á Khanh giống như đã biết trước được mà đi vào.
“ Á Khanh đưa cô ấy đi nhận việc đi nhớ phải sắp xếp mọi thứ thật ổn thỏa đừng để ai tìm đến cô ấy gây chuyện nữa “
“ Tôi biết rồi Khương gia, cô Hứa mời đi theo tôi “
…
Hứa Tri Ý được Á Khanh đích thân chỉ dạy công việc vị trí mà cô đảm nhận chính là một nhân sự của phòng tài chính không biết lí do vì sao Khương Từ Diễn lại sắp xếp cho cô vị trí này nhưng chỉ cần là một vị trí bình thường thì Hứa Tri Ý đều vui vẻ tiếp nhận, quản lí của cô là một người đàn ông đã gần năm mươi tuổi chính xác là chập chững bố cô, lúc mới nhìn thấy ông ta cô đã bất chợt nhớ đến bố mình, ông ấy có gương mặt phúc hậu cùng với đôi mắt luôn nghiêm khắc nhưng lại chất chứa vô vàng sự dịu dàng bên trong hệt như bố cô mỗi khi nhìn cô, Hứa Tri Ý được ông ấy chỉ dẫn rất ân cần cũng rất nhiệt tình trái ngược với người quản lí tốt bụng này thì giám đốc của phòng tài chính lại là một người đàn bà hung dữ cô vừa bước vào đã nghe thấy bà ta mắng nhiết một nữ nhân viên khác, trông ai cũng rất sợ hãi trước bà ta chỉ có Hứa Tri Ý là mệt mỏi thở dài với việc chứng kiến những cảnh tượng bắt nạt người khác ở nơi công sở thế này, cô lần này nhất quyết không màng đến mà chỉ muốn tập trung vào công việc của mình.
Hứa Tri Ý bắt tay vào những dự án cơ bản nhất, đơn giản nhất bên cạnh cô luôn có một người được ông quản lí sắp xếp đến để hướng dẫn cho cô từng thứ nhỏ nhất, Á Khanh cũng thường xuyên đến kiểm tra tình hình của Hứa Tri Ý rồi báo lại với Khương Từ Diễn nhìn qua cách mấy người ở đầy đối với cô có thể biết rằng chuyện vừa xảy ra lúc nãy bọn họ dường như không hay biết cũng không biết thân phận cô thế nào.
Đến gần trưa mấy người cũng ngưng công việc để đi ăn, khi ra khỏi phòng vẫn còn thấy cô ngồi ở đó ông quản lí đã đến gần tiếp chuyện.
“ Cô gái, sao cô không đi ăn với mọi người?, ở công ty sẽ có thời gian nghỉ trưa là một tiếng rưỡi, trong thời gian đó cô có thể tùy ý ra ngoài muốn đi đâu thì đi chỉ cần trước giờ làm việc trở lại quay về là được “
Hứa Tri Ý cười khẽ với ông ấy, cô dường như rất bận rộn với công việc hôm nay nhưng những thứ này bao nhiêu năm qua cũng đã học được ở chỗ bố mình không ít nên nó dường như khiến cô không hề mệt mỏi chút nào.
“ Một lát tôi sẽ đi ăn, tôi phải làm nốt bản báo cáo này đã “
“ Được rồi, nhưng cô nhớ ăn trưa đấy đừng để bụng đói làm việc “
Cốc…cốc…cốc
Ông quản lí đi chưa được bao lâu tiếng gõ cửa vang lên, Hứa Tri Ý giật mình cô còn chưa lên tiếng Khương Từ Diễn đã đi vào, thấy cô nhóc của mình còn không thèm quay người nhìn anh cất giọng lạnh.
“ Nhóc con, em có vẻ rất chăm chỉ đó “
“ Chú…”
Hứa Tri Ý nhảy phốc khỏi ghế lao đến ôm lấy anh, cây bút trên tay cũng vội vứt xuống sàn, cô ôm chặt anh như thể đã cách xa anh rất lâu rất lâu rồi, thấy cô nhóc của mình đến cả đứng cũng không vững anh chợt đau lòng, vuốt mái tóc cô.
“ Sao rồi, có mệt không?, có khó khăn gì không? “
“ Không có mệt, chú ơi, em cảm thấy rất thích công việc này “
Khương Từ Diễn nhướng mày có chút ngạc nhiên, anh biết rõ cô vốn đã được yêu thương, cưng chiều từ nhỏ còn là người thừa kế của một gia tộc lớn làm sao có thể dễ dàng chịu khổ như người thường nhưng hôm nay Khương Từ Diễn nhìn rõ rồi, cô nhóc này của anh không phải kiểu thiên kim tiểu thư đỏng đảnh như bao người khác cô cũng có thể chịu cực chịu khổ, chỉ là anh có chút không đành mà thôi, anh đưa cô đến đây chính là muốn cho cô một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ hơn bao người nhưng lại không muốn quá để cô ỷ lại vào sự sủng hạnh của mình.
Dù Khương Từ Diễn có không nỡ nhưng ngoài cách này ra không còn cách nào khác để rèn luyện cô.
***
vote! vote! vote