• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Từ Diễn chỉ nhoẻn miệng một cái rồi nói: “ Ăn đi “

Anh không hề biết bây giờ khuôn mặt của Hứa Tri Ý đang khó coi đến thế nào, cô thậm chí còn không ăn được một miếng đồ nướng mà vốn dĩ cô đang rất muốn ăn, ngoài rượu vang ra thì chẳng còn bỏ bụng một thứ gì nữa. Hứa Tri Ý giận thì giận nhưng vẫn không quên chăm sóc cho người đàn ông này, cô vẫn ân cần gắp thức ăn cho anh, buổi ăn kết thúc như thế trong suốt thời gian đó ngoại trừ Khương TỪ Diễn thì cô không chủ động nói lấy một lời, chỉ có anh hỏi thì cô đáp.



Quay trở về, Hứa Tri Ý mặc người đàn ông một mình đi lên phòng trước, đến Á Siêu cũng nhìn ra sự khác lạ của cô nhóc này, hắn nhìn Khương Từ Diễn đang tự mình mò đường mà chạy đến giúp anh ngồi xuống sofa.

“ Cô Hứa dường như đang giận dữ, có chuyện gì sao Khương gia? “

Khương Từ Diễn khẽ cười, từ lúc còn ở nhà hàng anh đã cảm nhận được sự giận hờn của cô rồi chỉ là người đàn ông này chính là cố ý muón chọc ghẹo Hứa Tri Ý, xem xem cô nhóc này sẽ giận anh đến mức nào, Khương Từ Diễn được Á Siêu giúp đỡ lên phòng, anh còn cố ý gõ cửa nhiều lần nhưng không thấy Hứa Tri Ý ra mở cửa, người đàn ông bây giờ mới biết bản thân có lẽ đã đùa quá trớn.

Bước vào phòng, Khương Từ Diễn lần mò theo bức tường đi vào trong đến khi đầu gối chạm vào thành giường mới khựng lại, không biết Hứa Tri Ý đang ở đâu và đang làm gì, người đàn ông khẽ lên tiếng.

“ Nhóc con, em đâu rồi hả? “

Hứa Tri Ý đang nằm trên giường đắp kín chăn cô rõ ràng là nghe thấy nhưng lại không muốn trả lời cũng không biết dựa vào đâu mà người đàn ông biết được cô đang nằm ở đó, anh cũng nằm xuống bên cạnh, bàn tay bắt đầu mò mẩn cơ thể cô nhóc, luồn vào trong lớp áo Khương Từ Diễn nhéo mạnh vào da thịt khiến Hứa Tri Ý giật nảy mình, cô lại càng giận hờn lập tức quay người.

“ Chú còn muốn làm gì? “

“ Nhóc con giận rồi, tôi phải dỗ “

Hứa Tri Ý nhíu mày nhìn gương mặt như đùa như giỡn với mình mà bức bối, bàn tay người đàn ông càng nước càng lấn tới, vậy mà lại đang đùa giỡn xoa xoa nắn nắn nơi đó của cô, Hứa Tri Ý tránh né đủ kiểu cũng đều bị anh kiềm hãm lại được, người đàn ông này dù có mù cũng không cản trở việc anh kiểm soát con mồi của mình.

“ Có ai dỗ như chú, chú đừng động vào em “

Hứa Tri Ý đẩy mạnh người đàn ông ra xém chút nữa khiến anh ngã khỏi giường may mà cô nhào đến ôm lấy Khương Từ Diễn kịp thời, Hứa Tri Ý thở hắc một hơi cô nhìn người đàn ông vẫn lạnh lùng như không có chuyện gì mà có chút đau lòng, Hứa Tri Ý cúi đầu nói khẽ.

“ Xin lỗi…chú “

“ Không còn giận nữa rồi đúng không? “

Khương Từ Diễn nuông chiều vuốt mái tóc cô nhóc, anh ôm chặt lấy Hứa Tri Ý vào sâu trong lòng mình, chặt đến mức cô có thể cảm nhận được nhịp tim anh đang đập rất nhẹ nhàng, hơi ấm cũng ấm áp bao lấy cơ thể cô.

Hứa Tri Ý lúc này mới chịu đáp lại cái ôm của anh, cô núp mặt vào ngực người đàn ông được vài giây sau thì phát nên tiếng thút thít.

“ Chú ơi, em không muốn người phụ nữ khác chạm vào chú “

Khương Từ Diễn thầm cười, anh hôn lên mái tóc đen láy của cô rồi đáp.

“ Vậy thì tôi sẽ không để bọn họ chạm vào tôi nữa, sau này em có gì không thích cứ việc nói ra, chỉ cần là chuyện em không thích tôi sẽ không làm “

“ Được, em nhớ rồi chú “

Hứa Tri Ý tựa cằm vào khuôn ngực anh, ngẩng đầu cười tươi nếu biết trước anh sẽ dịu dàng nói rõ như thế thì cô đã sớm nói ra rồi cũng không phải tự mình làm mình khó chịu lâu như vậy nhưng lúc nói ra điều đó Hứa Tri Ý đã có suy nghĩ liệu Khương Từ Diễn sẽ cảm thấy cô ngang ngạch, bướng bỉnh hay không, có lẽ anh thậm chí còn nổi giận kết quả lại như bây giờ đây, không những không nổi giận ngược lại còn nuông chiều, dỗ dành cô.

“ Chú, sau này em cũng không muốn đến nhà hàng đó nữa “

“ Được, em không muốn thì không đến nữa “

Hứa Tri Ý càng vui mừng đến mức muốn nhảy dựng lên, người đàn ông này dù có là bất cứ chuyện gì cũng sẽ đồng ý với cô, Khương Từ Diễn không một lí do nào rõ ràng nhưng vẫn luôn muốn sủng hạnh, chiều theo mọi ý muốn của cô. Khương Từ Diễn chính bản thân anh còn không biết tại sao hết lần này đến lần khác châm chước cho cô nhóc này như thế, bất kể cô có vô lí thế nào cũng không một tiếng răn đe, trách móc.

Chung quy vẫn là anh không nỡ, vì cô nhóc này của anh là tự anh muốn nuông chiều cô, tự anh muốn cho phép cô ngang bướng với mình, tự anh muốn cho phép cô tự do làm mọi chuyện chỉ cần cô vẫn nằm trong sự bao bọc của anh thì bất kể Hứa Tri Ý có gây ra chuyện lớn gì anh cũng sẽ không một lời oán trách.



“ Nhóc con, em đâu rồi? “

Khương Từ Diễn tỉnh giấc, anh mò mẩn phía đối diện mình lạ chỉ sờ được mỗi gối và chăn còn người thì không thấy đâu nữa, Khương Từ Diễn không biết bây giờ chính xác là mấy giờ anh chỉ cẩm thấy bản thân giống như vừa giật mình tỉnh giấc giữa đêm, Khương Từ Diễn vội vã gọi HỨa Tri Ý, hai lần rồi ba lần vẫn không nghe thấy tiếng đáp lại của cô, anh có chút hoảng từ từ ngồi dậy thì đột nhiên có tiếng động, Hứa Tri Ý từ trong nhà vệ sinh đi đến nhanh nhẹn lên tiếng.

“ Chú ơi, em ở đây “

Cô chạy lại ngồi xuống đối diện anh, nắm chặt lấy tay anh như muốn thể hiện rằng bản thân đã xuất hiện ngay trước mắt anh rồi, thấy anh lo lắng như thế lòng cô có chút nhói lên.

“ Em vừa đi đâu? Đã mấy giờ rồi? “

“ Em chỉ vừa đi vệ sinh thôi, trời vẫn chưa sáng đâu chỉ mới hơn một giờ thôi chú”

Khương Từ Diễn siết chặt những ngón tay cô khiến cô nhóc của anh có chút đau nhưng lại không dám nói vì lại sợ anh lại lo lắng, Hứa Tri Ý nhíu nhẹ mày cô lại tiến gần đến anh hơn đến khi bị Khương Từ Diễn ôm chặt lấy, cô không ngờ chỉ vừa rời khỏi anh chưa được năm phút đã khiến anh trở nên như thế, cũng may Hứa Tri Ý không phải rời khỏi phòng nếu không không biết anh sẽ còn hoảng laonj đến mức nào nữa.

Hứa Tri Ý vỗ vỗ tấm lưng người đàn ông trấn an, rồi cô khẽ ngáp một cái vì cơn buồn ngủ vẫn còn đó.

“ Chú ơi, chúng ta ngủ thôi, em buồn ngủ quá “

Cô giúp người đàn ông nằm xuống rồi mình cũng nằm ngay bên cạnh, giúp anh đắp chăn cũng đắp cho bản thân mình. Khương Từ Diễn vẫn ôm chặt cô nhóc, anh đến một kẻ hở cũng không để lộ ra, người đàn ông này giống như vừa trải qua cảm giác mất mát to lớn, cũng không biết anh là bị làm sao nhưng mọi ngày dù cô có rời đi một bao lâu anh cũng không đến mức thế này.

Hứa Tri Ý nằm trên khung ngực săn chắc, cô chợt nghĩ đến rồi lên tiếng.

“ Sao chú có vẻ lo lắng thế? Em cũng đâu có đi đâu xa đâu “

“ Tôi vừa gặp ác mộng, tôi mơ thấy em dần đi xa khỏi tôi, xa đến mức tôi không thể tìm thấy em được nữa “

Nói rồi anh lại siết chặt cô như muốn khảm cô nhóc vào cơ thể mình nếu có thể anh đã khắc cô vào bên trong mình từ lâu để cô mãi mãi không thể rời khỏi mình, Khương Từ Diễn vẫn còn vươn mồ hôi ướt đẫm trên trán, tay anh cũng thầm run lên khiến Hứa Tri Ý đau lòng, hai mắt cô ửng đỏ lên khóe miệng cong đầy hạnh phúc.

“ Chú yên tâm em sẽ không bao giờ rời xa chú đâu mà, chỉ là ác mộng thôi “

***

Vote! Vote! Vote

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK