• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồ ăn được mang ra đầy một bàn, Hứa Tri Ý đã không còn hứng thú với đống đồ ăn trước mặt nữa cô chỉ muốn cùng Khương Từ Diễn trở về nhưng Jack cứ hết lần này đến lần khác giữ bọn họ lại, chỉ vì anh ta muốn được ở lại với Hề Nhi lâu thêm một chút.

Đột nhiên Hề Nhi gọi Jack đi vào bên trong, cũng không biết là đi đâu nhưng có vẻ anh ta trông rất mong chờ, còn rất khẩn trương.

Hề Nhi sau đó cũng bắt đầu kiếm chuyện với Hứa Tri Ý.

“ Cô gái à, chúng ta nói chuyện một chút được không? Tôi có vài thứ muốn cho cô xem “

Hứa Tri Ý lúc đầu còn ngờ vực, cô thật sự không muốn rời khỏi Khương Từ Diễn biết đâu được khi cô vừa đi Hề Nhi sẽ cho người đưa người đàn ông của cô đi mất thì sao nhưng sau khi suy nghĩ vì quá tò mò muốn biết thứ cô ta muốn cho cô xem là gì nên đã quyết định đi cùng cô ta.

“ Chú ơi đợi em, em sẽ quay lại ngay “

“ Nhóc con đừng đi đâu xa “

“ Em biết rồi chú “

Hứa Tri Ý rời đi cùng Hề Nhi chưa được một phút đã có hai nhân viên tìm ra bàn của bọn họ, nhìn thấy Khương Từ Diễn ngồi một mình lại còn không nhìn thấy gì, liền nhìn nhau cười tà mị.

“ Khương gia, chúng tôi mang rượu đến “

Bọn họ rót rượu ra cái ly trước mặt anh trong lúc đó đã nhanh chóng bỏ một viên thuốc màu trắng ngà vào chỉ hai giây nó đã hòa tan vào rượu, Khương Từ Diễn không hay không biết mà uống một ngụm, sau khi chắc chắn anh đã nuốt hai nhân viên đó mới đi lại vào bên trong, bọn họ đứng ở trong âm thầm theo dõi xem biểu hiện của Khương Từ Diễn.

Còn bên này Hứa Tri Ý bị Hề Nhi đưa đến một căn phòng ở sau quán ăn, nhìn xung quanh nó u tối ngoài cây cỏ ra thì không có gì khác, đi đến đây rồi Hứa Tri Ý mới cảm nhận được nguy hiểm, khi cô bất chợt khựng lại trước cửa phòng đó Hề Nhi đã nhanh chóng tông cánh cửa đẩy Hứa Tri Ý vào trong, ba bốn tên đàn ông cũng từ đâu chạy ra khẩn trương khóa cánh cửa lại, cánh cửa gỗ đã mục nát phần nào tuy đã khóa nhưng vẫn còn hơi lỏng lẻo.

“ Á,…thả tôi ra, Hề Nhi, mở cửa ra cho tôi “

“ Nhanh đưa người vào phòng tôi, đêm nay Tiểu Khương phải thuộc về tôi “

“ Bà chủ, cuối cùng bà cũng đạt được nguyện vọng của mình rồi, haha “

Mấy tên đàn ông thay nhau chúc mừng rồi cười sung sướng, thông qua bộ đàm trên tay một tên đàn ông ra lệnh cho người bên kia nhanh chóng đưa Khương Từ Diễn lên lầu nhưng điều hắn không ngờ là ở bên này bọn người Á Khanh đã tìm đến khi nhận ra Khương Từ Diễn đã bị hạ thuốc bọn họ nhanh chóng rút súng khỏi người khiến nơi đây trở nên hoảng loạn vô cùng, mấy tên nhân viên trong quán cũng bị bắt quỳ gối xuống hết.

“ Bà chủ không xong rồi, người của Khương gia tìm tới rồi “

“ Cái gì? “

Hề Nhi đã đợi lâu như thế mới có cơ hội này, cô ta đã phải lên kế hoạch từ rất lâu mới có thể thực hiện được những lần Khương Từ Diễn đến nơi này không hề nhiều mà mỗi lần đến đều là đi cùng với Jack nếu không có Jack, Khương Từ Diễn vốn dĩ không muốn đến chỗ này của cô ta những lần trước cũng luôn có người của Á Khanh của đi theo, bảo vệ anh 24/24 khiến cô ta muốn đến gần anh cũng khó, hôm nay có được cơ hội tốt như thế miếng ăn đã sắp vào miệng lại bị ngăn cản, đúng là khiến cô ta tức chết nhưng Hề Nhi cũng chính là chưa muốn chết cô ta biết rõ nếu bây giờ đi ra đó người của Khương Từ Diễn chắc chắn sẽ không tha cho mình, Hề Nhi ngoắc đầu ra hiệu cho mấy tên đàn ông kia cùng mình bỏ trốn để mặc Hứa Tri Ý đang kêu gào bên trong căn phòng.

Hứa Tri Ý dùng hết sức mình đá cánh cửa, sau bao lần cố gắng cô cũng đã đá sập được cánh cửa gỗ mục nát, chân cũng truyền đến một cơn đau thắt nhưng sau khi nghe những gì bọn người Hề Nhi vừa nói cô chỉ mong nhanh nhanh tìm đến chỗ Khương Từ Diễn.



“ Khương gia, anh còn cố được không? “

Á Niên hấp tấp đỡ lấy người đàn ông tay còn lại của hắn thì đang cầm súng nhắm vào đám nhân viên trước mặt.

“ Nhanh tìm Tiểu Ý “

Khương Từ Diễn cố gắng nén lại nỗi dục vọng đang trào dâng trong lòng mình, anh biết bản thân đã bị hạ thứ thuốc đó nhưng thay vì lập tức đến bệnh viện thì anh lại đang lo lắng đến an nguy của Hứa Tri Ý.

Mấy người đàn ông vừa chuẩn bị đi thì Hứa Tri Ý cũng xuất hiện, cô thở hỗn hễn nhìn về phía Khương Từ Diễn một tiếng gọi thất thanh rồi lao đến ôm lấy anh.

“ Chú ơi, chú thế nào rồi? “

“ Nhóc con,…em có bị thương không? Bọn chúng có làm gì em…không? “

Hứa Tri Ý cảm nhận được cơ thể người đàn ông nóng rực, mồ hôi chảy sướt mướt trên trán anh, hai tay cô cũng vì hỗn loạn mà không biết nên làm gì mới được.

Cô cứ loay hoay mãi đến khi cánh tay bị Khương Từ Diễn siết chặt.

“ Về nhà “



Trở về biệt phủ, Khương Từ Diễn ra lệnh cho bọn người Á Khanh đóng chặt cửa phòng không để một ai được phép bước vào phòng của anh kể cả Hứa Tri Ý khiến cô có chút khó hiểu, tại sao đến cả cô cũng không được vào.

“ Chú, sao chú lại cấm cả em “

“ Nhóc con, bây giờ…tôi không tiện…giải thích với em, ngoan…em sang phòng khác ngủ đỡ một đêm “

Hứa Tri Ý chạy đến nắm lấy bàn tay anh, lắc lắc đầu: “ Chú, em biết chú đang khó chịu, em cũng biết chỉ có em mới giúp được chú, sao chú lại cấm em chứ? “

Khương Từ Diễn bây giờ chắc chắn đang rất muốn làm chuyện đó ở đây ngoài cô ra thì không ai giúp được anh, Hứa Tri Ý cũng sẽ không để người phụ nữ nào khác đụng vào người đàn ông của cô. Hứa Tri Ý hôm nay nhất định sẽ không để Khương Từ Diễn vì thứ thuốc đó mà có mệnh hệ gì.

“ Nhóc con nghe lời, bây giờ chúng ta chưa thể…”

“ Tại sao? Chú hay chú không hề yêu em, chú không muốn với em thì muốn với ai? “

Đây không phải là lần đầu nữa, đã rất nhiều lần hai người đã sắp đạt đến bước đó thì người đàn ông này lại chối từ, rốt cuộc là vì sao, cô cũng không còn nhỏ tuổi nữa hai người cũng đã xác định quan hệ tại sao hết lần này đến lần khác Khương Từ Diễn từ chối cô. Hứa Tri Ý trong cơn tức giận đã chạy một mạch lên tầng không biết co chạy đi đâu nhưng hiện tại cô thật sự không muốn để tâm đến người đàn ông này nữa.

“ Đâu rồi? “: Khương Từ Diễn khó khăn hỏi.

“ Cô Hứa chạy lên tầng rồi Khương gia “

Á Minh cùng Á Siêu đưa Khương Từ Diễn lên phòng cứ nghĩ Hứa Tri Ý cũng đã lên đây nhưng lại không thấy cô đâu, bây giờ ý thức của Khương Từ Diễn cũng dần không còn nhận thức được nữa, anh càng lúc càng trở nên khó khăn trong việc thở, nhịp tim đập nhanh đến mức khiến người ta kinh sợ.

Khương Từ Diễn cố níu Á Minh lại nghiêm khắc dặn dò.

“ Đừng để cô ấy làm gì tổn thương đến bản thân, mau đi xem xem người đang ở đâu rồi? “

“ Tôi đi ngay đây, Khương gia “



Hứa Tri Ý chạy lên đến sân thượng, cô ngồi co mình mà khóc, bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực về mối quan hệ của hai người.

Người đàn ông này chưa từng muốn cô, quá khứ, hiện tại hay tương lai cũng sẽ luôn từ chối cô như thế, tại sao…tại sao chứ…

“ Khương Từ Diễn, chú rốt cuộc muốn thế nào đây? Tại sao chú không cho em nổi một cơ hội chứ? “

Hứa Tri Ý khóc đến nhòe cả hai mắt, đột nhiên cô nghe thấy tiếng động đằng sau mình liền vội vã lau đi nước mắt, cô còn chưa kịp quay đầu Á Minh đã lên tiếng.

“ Cô Hứa, Khương gia đang tìm cô, cô trở về phòng với ngài ấy đi “

Hứa Tri Ý đứng phốc dậy, cô bất ngờ đến nổi hai mắt cũng mở trừng lên, sao lại đột nhiên thay đổi ý định rồi, ban nãy rõ ràng còn muốn cấm cản cô đủ điều sao bây giờ lại…

“ Chú ấy còn muốn làm gì đây? Chẳng phải tôi đã nghe theo lời chú ấy, không tìm đến chú ấy rồi còn gì “

“ Khương gia, ngài ấy đang rất lo lắng cho cô. Cô Hứa chỉ có cô mới giúp được ngài ấy “

Á Minh lại hoàn toàn làm trái lệnh của Khương Từ Diễn cũng chỉ vì không muốn thấy Khương Từ Diễn cực khổ trong tình trạng đó nên Á Minh đã đánh liều một phen, hắn cũng biết rõ dù bây giờ Hứa Tri Ý có thực sự tìm đến chỗ của Khương Từ Diễn thì hắn vẫn sẽ không chịu sự trách phạt nào vì bản tính của Hứa Tri Ý dù có cấm hay không cô cũng sẽ không chịu khuất phục.

Hứa Tri Ý khẩn trương tìm về phòng, cô khẽ mở cửa ra lại thấy người đàn ông nằm la liệt trên đất, quằn quại.

…----------------…

vote

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK