• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Tri Ý u buồn nhìn anh, lệ cô chảy xuống rồi ngả đầu lên vai anh, cả cơ thể nhỏ được anh ôm lấy vào lòng. Khương Từ Diễn chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ này liền cảm thấy rất hận bản thân mình, anh đã không bảo vệ được cô nhóc của mình.

“ Chú, em muốn ngủ “

Khương Từ Diễn đỡ cô nhẹ nhàng nằm xuống, anh chỉnh lại cánh tay đang bị thương kia để cô cảm thấy thoải mái khi ngủ, chăn cũng được anh đắp kỹ càng nhiệt độ điều hòa được anh điều chỉnh về mức phù hợp, hai mắt Hứa Tri Ý dần khép lại nhưng khi cô cảm nhận được người đàn ông muốn rời khỏi giường lập tức nắm lấy cánh tay anh kéo lại, hai mắt cũng mở to ra.

“ Chú đừng đi “

“ Được tôi không đi, em ngủ đi, tôi dỗ em ngủ “

Hứa Tri Ý cảm thấy bản thân bây giờ cực kỳ trẻ con, cô bị thương cũng đâu đến nổi phải mè nheo với anh như thế nhưng khi bên cạnh người đàn ông này cô thật sự không muốn lớn chút nào bởi vì dù cô có trẻ con dù có không hiểu chuyện đến mức nào cũng sẽ được anh nuông chiều, dịu dàng chỉ cần Khương Từ Diễn không cảm thấy phiền thì cô mãi mãi vẫn muốn trở nên như thế.

Khương Từ Diễn một tay đặt dưới đầu cô tay kia khẽ đặt lên cánh tay bị thương của cô nhóc chỉ vào cái xoa đã khiến cô yên tâm đi vào giấc ngủ.

Hứa Tri Ý ngủ một giấc đến tận tối, cô cảm nhận được cơ thể mình có thứ gì đó chạm vào nó vừa ấm vừa mềm, Hứa Tri Ý nặng nề mở mắt cô trong phút chốc cô chỉ thấy mỗi gương mặt Khương Từ Diễn anh đang tập trung nhìn xuống chỗ bụng cô vài phút sau mới nhận ra cơ thể mình từ lúc nào lại khỏa thân trước mặt anh, Hứa Tri Ý có chút kinh ngạc cô cũng xấu hổ lên tiếng.

“ Chú…sao…chú…sao chú lại…lại, cởi quần…áo…áo em “

“ Em bị thương không tắm được nên tôi giúp em lau người “

Hứa Tri Ý với cánh tay của mình muốn ngăn anh lại nhưng cuối cùng cũng bị anh giữ lấy, cô ngượng đến đỏ cả mặt lần trước cũng đã từng ở trước mặt anh trần như nhộng nhưng lần đó anh chỉ thấy mỗi đằng sau hôm nay lại thấy hết rồi, Hứa Tri Ý dù có đoán trước được rồi sẽ có một ngày cô sẽ phải bày ra cơ thể mình với anh nhưng chuyện này cũng quá bất ngờ rồi, cô còn không kịp phản ứng nơi đó đã bị cái khăn ấm trên tay anh chạm đến, Hứa Tri Ý giật nảy mình.

“ Chú…đừng…đ…ừng…đừng chạm…chỗ…chỗ…chỗ đó “

“ Đừng quấy “

Khương Từ Diễn không lạnh cũng không nóng lên tiếng, đôi mắt anh dường như đang rất chăm chú nhìn vào nơi đó của cô làm Hứa Tri Ý chỉ muốn tự chôn sống bản thân vì quá xấu hổ, cô nhắm nghiền hai mắt cơ thể cứ vài giây lại rùng mình, cùng với sự run rẩy của bản thân cô dần không chịu được nỗi bức bối trong người mình, nơi đó của phụ nữ không thể tùy tiện chạm vào nếu chạm váo chắc chắn sau đó sẽ xảy ra chuyện, Hứa Tri Ý còn chưa chuẩn bị tâm lí cho chuyện đó cô biết rõ Khương Từ Diễn còn là người rất khó kiểm soát bản thân nếu anh thật sự không nhịn được mà…cô đang bị thương cũng đang có chút sợ dù thế nào cũng không thể để xảy ra chuyện đó.

Hứa Tri Ý bất giác gằng giọng, cô muốn dứt khoát chối bỏ việc làm này của anh nhưng căn bệnh nói lắp vẫn khiến cô mất tự tin.

“ Chú,…đủ rồi…đủ rồi mà…chú…dừ…ng, dừng lại …đi mà “

“ Nhóc con, nằm yên nào “

Khương Từ Diễn chưa bao giờ phải hạ mình hầu hạ cho bất cứ ai, cô là người đầu tiên được hưởng quyền lợi này cũng sẽ là người duy nhất có được nó, Khương Từ Diễn vốn nghĩ sẽ đợi đến lúc cô tỉnh sau đó sẽ giúp cô tắm nhưng sau khi nghĩ kỹ anh sợ trong lúc bất cẩn chỗ bị thương của cô sẽ bị ngấm nước, nghĩ qua nghĩ lại vẫn là cách này an toàn nhất.

Người đàn ông đột nhiên dịu giọng khiến trái tim Hứa Tri Ý như muốn văng ra khỏi lồng ngực, cô cắn chặt môi mình đưa mắt nhìn xuống, sao anh lại tập trung đến thế cô sắp vì xấu hổ mà không thở nổi nữa rồi.

Một lúc sau, cuối cùng Khương Từ Diễn cũng dừng lại, khi anh nhìn lên gương mặt người phụ nữ đã đẫm mồ hôi, khóe miệng Khương Từ Diễn nhoẻn lên có ý tà nhưng rồi anh cũng rời khỏi giường đi vào nhà tắm vài giây sau mang ra một cái khăn khác nhỏ hơn ân cần lau mặt cho cô, Hứa Tri Ý chỉ là bị gãy tay nhưng bây giờ anh khiến cô cảm thấy bản thân như thể trở thành người bại liệt vậy đến cả việc cử động một chút cũng bị anh cản lại.

Hứa Tri Ý tránh đi ánh mắt của người đàn ông, giọng cô thỏ thẻ.

“ Chú…lần sau…lần sau chú đừng làm thế…nữa…nhé…nữa nhé, chú…kh…ông…cần…không cần phải…hầu hạ…cho em…đâu “

“ Là tôi nguyện hầu hạ cho em, nhóc con em không muốn sao? “

Khương Từ Diễn nói dứt câu anh đặt lên trán cô một nụ hôn, anh nuông chiều vuốt qua những lọn tóc phấp phới, Khương Từ Diễn chính là nguyện ý hầu hạ cho cô, bởi vì cô là cô nhóc mà anh yêu, đời này anh chưa bao giờ cúi đầu trước ai nhưng lại có ngày phải muốn bản thân mình cúi đầu trước cô nhóc này, Hứa Tri Ý rốt cuộc có điều gì khiến anh phải như thế…chính anh cũng không lí giải được, chỉ biết rằng bản thân đã quá yêu cô rồi, càng lúc càng yêu nhiều hơn nhiều hơn nữa.

“ Đừng suy nghĩ gì cả nhóc con, tôi hầu hạ cho người phụ nữ của tôi, không thiệt “

Hứa Tri Ý bị chính câu nói của anh làm cho cảm động mà rơi lệ, cô không tin người đàn ông này còn có thể vì cô mà không màng đến tự tôn của bản thân, đời này cô thật sự chọn đúng người rồi, Hứa Tri Ý với tay ôm lấy cổ anh không đợi cô người đàn ông đã chủ động hạ thấp mình xuống trao nhau nụ hôn ngọt ngào, Hứa Tri Ý dù thấy có chút nhói ở cánh tay bên kia nhưng sự ấm áp của người đàn ông này trao cô dần khiến cô quên mất bản thân là đang bị thương rồi, cô được anh hôn đến đê mê, hôn đến hai mắt mơ màng toàn sương, nụ hôn khiến cơ thể người phụ nữ rạo rực, nóng bừng như ngọn lửa lớn, cảm giác này như muốn đốt cháy cơ thể của cả hai.

Khương TỪ Diễn cũng vì đó mà nổi lên dục vọng, bàn tay anh lặng lẽ di chuyển xuống nơi đó của cô nhóc ngón tay hư hỏng mân mê nó, từng cử hcir dịu dàng như thể sợ sẽ làm hỏng của cô.

Hứa Tri Ý trừng hai mắt lên cơ thể cô muốn nhảy dựng lên, ngón tay anh càng lúc càng đi vào bên trong Hứa Tri Ý cũng không kiềm được mà phát ra những tiếng nức nở, rồi cô nhanh chóng cản anh lại.

“ Chú…chú…em đau, tay…t…ay…em đau “

Khương Từ Diễn tiếc nuối rụt tay về, chỉ mới đó ngón tay anh đã đậm chất dịch nhày, Khương Từ Diễn nhìn ngón tay ướt ác của mình khóe miệng anh cong lên quyến rũ sau đó từ từ đưa đến đầu mũi ngửi lướt qua rồi đưa vào miệng mút trọn, hành động khiến Hứa Tri Ý một lần nữa kinh ngạc, nước từ nơi đó của cô chắc chắn sẽ có vấn đề, nơi đó của cô cô còn không biết mùi vị nó trông thế nào vậy mà anh lại không do dự đưa vào miệng mình, Hứa Tri Ý hai mắt lo sợ nhìn phản ứng của người đàn ông, có phải nó rất khó nuốt không hay là có mùi kỳ lạ không.

“ Nhóc con, bình thường em chăm sóc nơi này rất tốt đúng không? cho nên hương vị của nó mới cuốn như thế “

Đúng là mỗi khi tắm rửa cô đều dành nhiều thời gian chỉ để vệ sinh nơi đó của mình vì Hứa Tri Ý đủ lớn để hiểu nơi đó quan trọng với người phụ nữ thế nào sau khi có người yêu hay có chồng nó thậm chí còn quan trọng đối với người đàn ông đối diện, hương vị của nơi này sẽ quyết định cách đối xử của người đàn ông đó đối với cô, nghe được câu nói này của anh trong lòng Hứa Tri Ý như được hạ xuống ngàn tấn áp lực nhưng cô vẫn còn rất xấu hổ, hai chân khép chặt đến mức không có kẻ hở.

“ Chú…chú…đừng nói…n…ói nữa, em xấu hổ…xấu…hổ lắm “

“ Nhìn em đáng yêu chưa kìa “

Người đàn ông này rõ là đã lớn tuổi như thế vậy mà cũng rất siêng chọc ghẹo cô. Hứa Tri Ý bị anh ghẹo đến mức dùng chăn đắp kín cả cơ thể đến cả đầu cũng không để lộ ra, cô nhắm nghiền hai mắt mình không dám để nó nhìn thấy dáng vẻ như đang quyến rũ mình đó của anh nữa.

“ Nhóc con, đừng đắp chăn như thế, không tốt “

“ Vậy…thì chú đừng…đừ…ng chọc em nữa…nữa “

“ Được…không chọc em nữa, mau mặc quần áo vào rồi tôi bảo Á Siêu mang đồ ăn lên cho em “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK