• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi trên taxi, không hiểu vì sao mà nước mắt lại rơi, cũng chỉ là một câu nói sao có thể khiến cô khóc chứ, Hứa Tri Ý lâu nước mắt mình, cô thật sự hận từ lúc mẹ cô chết đến giờ cô vẫn chưa từng vì ai vì chuyện gì mà khóc vậy mà tên đàn ông đó dám làm cô khóc, Hứa Tri Ý tức tối đập tay lên ghế.

“ Khốn kiếp, Khương Từ Diễn, đừng để tôi gặp lại chú nữa “

Lần đầu tiên trong đời rơi nước mắt vì đàn ông, Hứa Tri Ý cảm thấy bản thân thật hèn mọn, một cô gái như cô lí nào lại khóc vì tình chứ, cô đối với Khương Từ Diễn cũng chỉ mới là thích, lí nào lại khóc,...không cảm xúc này chắc chắn là giả, không phải thật chỉ cần bây giờ uống chút rượu tìm một người đàn ông khác vui vẻ một chút sẽ ngay lập tức không còn buồn nữa thôi, Hứa Tri Ý nhanh tay điện thoại đến quán bar thân thiết của cô.

“ Cho tôi năm người tốt nhất, 20 phút nữa tôi sẽ đến “

Bây giờ cũng chỉ mới 8 giờ tối, ở đó cũng chưa đông khách đến chơi nhưng nhạc cũng đã xập xình rồi, Hứa Tri Ý đi thẳng lên căn phòng vip dành riêng cho mình mở cửa đã thấy năm người đàn ông không mặc áo chỉ mặc mỗi cái quần tây đen xếp hàng đứng trước bàn, trông ai cũng cao to vạm vỡ, đàn ông ngon gẻ như thế cô cũng chỉ nhất thời hứng thú thì Khương Từ Diễn là cái thá gì. Hứa Tri Ý ngồi xuống bàn chân nọ vắt chân kia, cô nhìn qua một lượt năm người đàn ông rồi lên tiếng.

“ Anh và anh đến xoa bóp tay cho tôi, anh và anh một người rót rượu một người đút trái cây cho tôi, còn anh nhảy cho tôi xem “

Bọn họ ai nấy liền làm nhiệm vụ của mình, Hứa Tri Ý chỉ cần ngồi yên một chỗ mọi chuyện đều đã có năm người đàn ông này lo, cô tập trung xem người đàn ông đang nhảy trước mặt mình, cơ ngực vạm vỡ đó khiến cô bất giác cảm thấy mơn trớn trong lòng, đột nhiên bàn tay hư hỏng mò mẩn cơ ngực của một tên trai bao bên cạnh, sờ đến đâu tay cô như điện giật đến đó nhưng cũng chỉ được hai phút rồi chán, cô há miệng đợi chờ miếng dâu tây của tên trai bao khác, đột nhiên thứ Khương Từ Diễn quan tâm lại là đôi môi của hắn, lúc này cô lại muốn biết cảm giác nụ hôn đầu là thế nào, từ trước đến nay ăn chơi là như thế nhưng Hứa Tri Ý là định nghĩa cho câu hư mà không hỏng nếu không phải cô cho phép sẽ không có bất cứ tên đàn ông dám chạm vào cô, đến bây giờ vẫn chưa mất nụ hôn đầu.

Hứa Tri Ý nghĩ đến chuyện mình vừa khóc vì Khương Từ Diễn, cô liền cảm thấy đàn ông trên đời đều không đáng tin chỉ đáng mua vui mà thôi, Hứa Tri Ý chụp lấy tay của tên trai bao khiến quả dâu trên hắn rơi xuống đất, giọng cô đê mê.

“ Hôn tôi “

Mấy tên trai bao ở nơi này khi nghe thấy câu này cứ như nghe thấy việcc mình vừa trúng số còn chuyện gì mà những tên này mong chờ hơn là việc được phục vụ cho Hứa Tri Ý, cô nổi tiếng như thế lại còn quyến rũ như thế những người được chọn để phục vụ cho cô phải là những người có vóc dáng đẹp nhất, cao to nhất, cứng cáp nhất, đây là lần đầu tiên nghe thấy cô cho phép hôn, đây là điều mà bất cứ tên trai bao nao cũng mong muốn được có một lần, bốn tên còn lại khi nghe thấy điều đó lại bắt đầu ganh tị, tên trai bao đó chầm chậm tiến sát đến gần mặt cô, Hứa Tri Ý cũng đã sẵn sàng chỉ cần hắn hôn lên cô liền muốn gặm lấy đôi môi đó, lần này cô đã quyết tâm phải biết được cảm giác hôn.

“ Nhanh, hôn tôi đi “

“ Tôi xem ai dám hôn người của tôi “

Tên đàn ông bị giọng nói sát khí làm cho giật bắn mình, hắn nhanh nhen đứng dậy quay đầu ra sau những tên đàn ông khác cũng bần thần rụt tay khỏi người cô những hành động này lại bất ngờ khiến Hứa Tri Ý tức giận cô đập ly rượu trên bàn, gào lên.

“ Ai cho các người dừng, tiếp tục cho tôi “

Cô đã nhìn thấy người đi vào là Khương Từ Diễn nhưng chính tên đàn ông đó đã khiến cô trở nên như bây giờ còn gì, chỉ cần thấy mặt anh là cô lại càng trở nên tức giận hơn, người cô không muốn nhìn thấy nhất chính là Khương Từ Diễn. Mấy tên trai bao khẩn trương ngồi xuống tiếp tục công việc của mình, khi tên trai bao đó sắp hôn lấy cô thì cổ hắn bị siết chặt kéo ra sau, Khương Từ Diễn như phát điên, anh siết cổ tên đó cùng với những tiếng nghiến răng dã thú của mình đôi mắt như muốn nuốt chửng tên trai bao này bên ngoài một đoàn người tông cửa đi vào trên tay ai cũng là một khẩu súng lục chĩa đến những tên trai bao kia, Hứa Tri Ý giận đùng đùng đứng phốc lên, chưa có ai dám phá đám cuộc vui của cô.

“ Khương Từ Diễn, chú muốn làm gì?, chú đừng hòng làm loạn ở đất của tôi “

“ Tôi không chỉ muốn làm loạn tôi còn muốn giết những tên vừa chạm vào cơ thể đó nữa “

Hứa Tri Ý bật cười, tên đàn ông này lại muốn chơi trò gì với cô đây, chẳng phải luôn xem cô là một con ngốc sao, sao đột nhiên lại như thể phát điên khi thấy cô bị đàn ông khác chạm vào, cô và anh đã là gì của nhau mà ghen chứ, không đúng Khương Từ Diễn làm sao lại vì cô mà ghen được. Hứa Tri Ý trừng mắt nhìn đến Khương Từ Diễn cô chầm chậm đi lên hai bước tóm lấy một tên trai bao, đôi mắt lại đang nhìn Khương Từ Diễn như muốn khiêu khích, cô áp sát mặt mình vào mặt tên trai bao đó chỉ còn hai mi li mét nữa thôi là môi cả hai đã chạm nhau, một tiếng súng vang lên Hứa Tri Ý giật bắn mình bịt chặt hai bên tai mình, hai mắt cô nhắm nghiền lại tên trai bao đó cũng ngã xuống chết ngay tại chỗ, giữa trán hắn úa máu đỏ thẫm.

Khương Tư Diễn nặng nề đi đến những bước chân anh rộng lại còn mạnh mẽ, anh ôm lấy cô nhóc lần đầu tiên hai người tiếp xúc gần như thế, Hứa Tri Ý vì còn đang sợ nên không nhận ra mình đã nằm gọn trong lòng người đàn ông này bất ngờ anh hôn lên môi cô lúc này Hứa Tri Ý mới bừng tĩnh hai mắt cô mở to kinh hãi, cơ thể bất động như một bức tượng, cảm giác được cơ miệng mình đang bị lưỡi của người đàn ông cạy ra, cuốn lưỡi của Khưởng Từ Diễn vậy mà đã nằm gọn trong miệng cô còn đang quấn lấy lưỡi cô, đây là hôn sao...nụ hôn đầu của cô...mất rồi.

Hứa Tri Ý không ngờ hôn lại mang đến cảm giác thoải mái đến thế, cô mặc cho Khương Từ Diễn điều khiển, anh hôn càng lúc càng mạnh bạo như muốn nuốt trọn người phụ nữ đến khi Hứa Tri Ý vì không thở được mà đập vào ngực anh mới chịu nhả miệng cô ra.

“ ư...chú làm gì vậy? “

“ Không phải muốn hôn sao? “

Hứa Tri Ý cúi đầu thở mạnh, cô xém là ngẹt thở vì nụ hôn bạo lực đó, Hứa Tri Ý trừng mắt nhìn người đàn ông, Khương Từ Diễn có phải lại đang muốn biến cô thành trò hề, đừng hòng...

Hứa Tri Ý đẩy mạnh Khương Từ Diễn ra không nói một lời liền chạy đi thật nhanh, lần này Khương Từ Diễn quyết đuổi theo đến cùng thì ra anh lại chạy nhanh như thế chỉ là không ngờ Hứa Tri Ý còn chạy nhanh không thua kém gì.

Bên ngoài trời vẫn mưa, Hứa Tri Ý dầm mưa mà chạy cô lại khóc tuy vừa lúc nãy nụ hôn đó đã làm cô rạo rực nhưng nghĩ đến chuyện bản thân lại biến thành một kẻ ngốc trong mắt Khương Từ Diễn, không kiềm được mà rơi lệ, không ai được phép trêu ngươi cô, không ai được phép giẫm đạp cô, cơ thể Hứa Tri Ý run lẩy bẩy mưa thì như trút nước khiến cô lạnh cóng, Khương Từ Diễn cuối cùng cũng đuổi kịp, anh kéo lấy tay người phụ nữ lại đúng lúc tránh được chiếc xe đang phóng về phía cô, vừa nãy tim anh thót lên xém chút nữa cô đã có chuyện rồi.

“ Chú buông tôi ra, tôi không cho phép chú trêu đùa tôi, tôi không phải con ngốc “

“Bình tĩnh lại cho tôi “

Hứa Tri Ý vẫn rơi lệ, nước mắt cô hòa với những giọt mưa chảy dài trên gương mặt cô vùng vẫy một hồi cũng bỏ cuộc, rồi từ từ khụy xuống, giọng nặng nề.

“ Sau khi mẹ tôi mất tôi đã không còn khóc nữa, vậy mà hôm nay tôi khóc,...tôi khóc là vì chú...là chú làm tôi khóc, chú cút đi “

Khương Từ Diễn không nghĩ lại có ngày mình vì một cô nhóc mà trở nên như thế này, đau đớn quá, cảm giác này rốt cuộc là có ý nghĩa gì, không cần biết là gì, anh chỉ biết anh đã vừa làm tổn thương cô nhóc này, Khương Từ Diễn anh lần đầu cảm nhận được tim mình đau nhói vì một cô nhóc, cảm nhận được bản thân đã tồi tệ thế nào. Nước mắt Hứa Tri Ý rơi xuống tay anh giống như một thứ thuốc độc ăn mòn da thịt anh, anh không biết ngọt ngào không biết phải dỗ dành cô thế nào chỉ biết ngay lúc này phải cầm lại những giọt nước mắt đó, anh không muốn cô nhóc của mình khóc nữa.

“Nhóc con đừng khóc nữa, là tôi sai rồi, đừng khóc nữa được không? “

“ Tôi không cần chú xin lỗi, chú cút đi cho tôi, tránh xa tôi ra “

Hứa Tri Ý lật đật đứng dậy, cô nghiêng nghiêng ngả ngả rõ ràng chỉ mới gặp người đàn ông này hai lần vậy mà lại rung động, sao cô lại ngốc thế lại đi thích một tên như anh, Hứa Tri Ý cũng không ngờ bản thân bao lâu nay không màng đến chuyện nam nữ bất ngờ lại phải lòng người đàn ông đáng tuổi cha chú mình nhưng cô không hề quan trọng chuyện tuổi tác đó quan trọng ở chỗ tên đàn ông này chắc chắn sẽ không coi trọng tình cảm của cô, trong mắt anh cô cũng chỉ là một đứa nhóc mặc anh bỡn cợt.

...----------------...

Vote



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK