Mục lục
Tiên Võ Đế Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 232

Khi cả hai tên đi vào, Đường Như Huyên đệ tử của Linh Quả Viên đã hái vài khay linh quả để tiếp đãi Diệp Thành.

Diệp Thành đương nhiên không khách khí, hắn cắn một miếng linh quả rồi nhìn sang Hùng Nhị: “Ngươi nói đồ gì hay cơ?”

“Nhìn sang kia kìa”, Hùng Nhị nói rồi không quên chỉ về phía xa.

Nghe vậy, Diệp Thành mới nhìn về phía Hùng Nhị chỉ tay. Hắn nhận ra bên dưới một cây linh quả ở cách đó không xa còn có một người mặc đồ đen trông còn trẻ đứng đó bất động.

“Ai vậy? Ta chưa gặp bao giờ”, Diệp Thành nhìn sang Hùng Nhị và Đường Như Huyên với ánh mắt tò mò.

“Nó là một hình nộm”, Đường Như Huyên đặt hai tay lên bàn, rồi gại gại cái cằm ngấn mỡ: “Tối qua sư tôn mang về từ nội môn, nói là dùng nó để canh Linh Quả Viên”.

“Hình nộm?”, Diệp Thành sững người.

“Thứ hay ho chứ?”, Hùng Nhị cười khoái chí, hắn cắn phập một miếng linh quả.

“Vậy phải xem đã”, Diệp Thành vỗ mông chạy đi.

Tới bên cạnh hình nộm, hắn xoa xoa cằm nhìn hình nộm trước mặt, hắn không cảm nhận được bất cứ luồng khí tức nào của tu sĩ, vả lại khuôn mặt của hình nộm này không có hồn, lại chẳng có chút tình cảm nào.

“Đúng là giống trong truyền thuyết”, Diệp Thành trước kia làm tình báo, hắn đã từng nghe nói tới hình nộm.

Cái gọi là hình nộm chính là một loại vũ khí giết người được tế luyện bởi việc dùng huyền pháp đặc biệt, bọn chúng không có tình cảm cho nên rất máu lạnh, một khi xác định mục tiêu thì sẽ không bao giờ dừng, trừ phi người thi triển thuật khắc chế mới thôi.

Diệp Thành giơ tay gại gại vào người hình nộm này.

Roẹt, roẹt!

Cơ thể của hình nộm giống như được làm từ kim loại, vô cùng chắc chắn.

“Thế nào, mới lạ chứ?”, Hùng Nhị cầm lấy một quả linh quả đi tới: “Trong thử thách ở rừng hoang, người ta thả hình nộm này vào đó, có điều những hình nộm nhân cấp đó nói về thực lực thì tương đương với tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên”.

“Nhân cấp? Nói vậy là có phân cao thấp?”

“Đương nhiên rồi”, Hùng Nhị gật đầu: “Trên Nhân Cấp chính là Huyền Cấp, hình nộm Huyền Cấp tương đương với tu sĩ ở cảnh giới Chân Dương. Trên Huyền Cấp là Địa Cấp, hình nộm Địa Cấp tương đương với cảnh giới Linh Hư, trên Địa Cấp là Thiên Cấp, nghe cậu ta nói Hằng Nhạc Tông chúng ta còn có một hình nộm Thiên Cấp, tương đương với tu sĩ ở cảnh giới Không Minh”.

“Thật không vậy?”, Diệp Thành ngỡ ngàng.

“Nghe nói là vậy, cậu ta đẳng cấp thấp nên chưa được thấy tận mắt”.

“Như Huyên cô nương, hình nộm này do ai kiểm soát vậy?”, Diệp Thành nhìn sang Đường Như Huyên: “Có thể cho ta thử thực lực của hắn không?”

“Không đơn giản vậy đâu”, chưa đợi Đường Như Huyên lên tiếng, Hùng Nhị đã chêm vào, hắn nuốt vội miếng linh quả vừa cắn vào miệng rồi nhìn lên một cây linh quả, vung tay hái xuống.

Đột nhiên Diệp Thành phát hiện ra hình nộm trước mặt loé sáng đôi mắt, ngay sau đó, nó liền cử động đuổi về phía Hùng Nhị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK