Mục lục
Tiên Võ Đế Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 78

“Ngày mai tiếp tục đánh lén”, hắn nhếch miệng, không quên ngẩng đầu nhìn Địa Dương Phong sừng sững trên núi linh Hằng Nhạc Tông.

“Tính kế với ta, phải trả giá”, Diệp Thành cười lạnh lùng.

Từ sau khi đánh lén ở ngọn núi phía sau Hằng Nhạc Tông tới hôm nay cũng đã năm ngày trôi qua, Diệp Thành chắc chắn Cát Hồng đã lơ là cảnh giác, điều này cũng có nghĩa rằng thời cơ của hắn đến rồi.

Sáng hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Diệp Thành đã khoác lên mình chiếc áo choàng đen lên núi Hằng Nhạc Tông.

Vẫn như lần đầu tiên, hắn đi một mạch ra đằng sau núi, sau đó mặc lên bộ y phục rách nát, làm cho đầu tóc rối tung và chát bùn đất lên mặt, xong xuôi mới trốn vào bụi cây rậm rạp.

“Làm nốt lần này thì nghỉ”, vừa chăm chú quan sát đệ tử của Hằng Nhạc Tông, trong lòng Diệp Thành vừa thầm đưa ra quyết định.

Hắn tự nhận mình tính toán tỉ mỉ, kế hoạch chu toàn. Thế nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Diệp Thành không ngờ mình chỉ sơ suất nhất thời mà gây hoạ diệt thân.

Trời sáng tỏ, bóng người xuất hiện ở ngọn núi đằng sau Hằng Nhạc Tông ngày càng nhiều lên.

Có điều, Diệp Thành nhận ra một hiện tượng vô cùng kỳ lạ, đó chính là các đệ tử của Địa Dương Phong hôm nay đi hái linh thảo không hề đi một mình hoặc đi theo nhóm ba người, năm người mà đi cả đoàn người rất đông.

“Hái linh thảo thôi mà còn phải đi cả đoàn như vậy”, trong bụi cây, Diệp Thành nhếch miệng cười lạnh lùng.

Xem ra đệ tử của Địa Dương Phong thông minh lên rồi đấy, chỉ sợ có người đánh lén sau lưng nên mới đi theo đoàn như vậy.

Nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Thành có phần phân vân.

Mặc dù hắn tự nhận tu vi cảnh giới và thực lực hiện tại của mình không có gì phải kiêng dè bất kỳ đệ tử nào của Địa Dương Phong, cho dù bọn họ đi theo nhóm ba đến năm người thì Diệp Thành cũng tự tin có thể xử lý hết tất cả.

Thế nhưng nơi này không phải khe núi, một khi không thể đánh ngất toàn bộ số người này trong cùng một thời điểm thì nhất định sẽ chuốc thêm phiền phức, càng có khả năng gây sự chú ý cho thêm nhiều người hơn, và đây chính là điểm mà hắn còn phân vân.

Ừm?

Đương lúc suy nghĩ, Diệp Thành trông thấy bóng hình rất quen từ phía xa với đôi mắt đỏ ngầu, sắc mặt tối sầm muốn doạ người, như thể có người nào đó lừa hắn mất cả trăm linh thạch vậy. Nếu nhìn kỹ thì đây há chẳng phải là Triệu Long sao?

“Còn dám ra ngoài một mình, to gan đấy”, trong lùm cây, Diệp Thành cười nhạt, hắn đã rút ra cây gậy sắt màu đen bên trong túi đựng đồ.

Có điều Diệp Thành vừa cử động thì phát hiện ra Triệu Long cũng rút một cây gậy đen trong túi đựng đồ ra. Thấy vậy, hắn chợt sững người.

Diệp Thành không hề cử động mà thu người lại, hướng ánh mắt về phía Triệu Long. Hắn thấy Triệu Long cầm gậy sắt đi một mạch ra phía sau đệ tử của Thiên Dương Phong, sau đó vung mạnh một cái, tên đệ tử kia lập tức nằm bò ra đất.

Ôi chao…

Diệp Thành há miệng thẫn thờ.

“Ai bảo đệ tử Thiên Dương Phong các người dám bày mưu tính kế với Địa Dương Phong bọn ta”, khi Diệp Thành còn đang thẫn thờ thì Triệu Long lại lần nữa vung gậy, nện thật mạnh vào người tên đệ tử của Thiên Dương Phong khiến hắn ngất lịm đi.

Hay đấy! Hai vụ đánh lén. Cát Hồng của Địa Dương Phong tính hết tội cho Thiên Dương Phong rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK