Thật ra đằng sau thác nước có một cái động chỗ vách núi, nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Tô Lê, Liêu Vân Đình do dự mãi, đột nhiên ôm lấy nàng, xuyên qua dòng nước của thác nước rơi vào trong sơn động chỗ vách núi. Dòng nước của thác nước chặn ánh trăng ở bên ngoài, trong sơn động đen kịt một mảnh nhưng Liêu Vân Đình thường xuyên đả tọa ở đây nên hết sức quen thuộc bố cục nơi đây. Mị độc của Tô Lê nằm ngoài khả năng khống chế của nàng nhưng ý thức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.