Gia nghiệp Thịnh gia rất lớn, ban ngày Thịnh Nguyên Khánh bề bộn nhiều việc, trời vừa sáng sớm đã chuẩn bị rời nhà. Hắn khẽ động, Tô Lê cũng tỉnh, thấy Thịnh Nguyên Khánh vén chăn ngồi dậy, Tô Lê trườn tới như hồ ly tinh, ôm ngang thắt lưng Thịnh Nguyên Khánh không cho hắn đi: "Lão gia, ngài thực sự nhẫn tâm bỏ ta lại đây một mình sao, ta sợ." Thịnh Nguyên Khánh không còn cách nào phải nằm xuống lần nữa, nắm chiếc cằm nhỏ của nàng, thừa dịp giải thích: "Đừng sợ, ta đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.