Trong lòng Thịnh Trọng Thường tê rần, không khỏi tiến lên vài bước, hắn khó lòng kiềm chế nỗi nhớ nhung trong lòng: "Ngươi, sao ngươi lại khóc?" Tô Lê vừa lau nước mắt vừa khe khẽ khóc nức nở, nói: "Thiếu gia, từ nhỏ Thược Dược đã hầu hạ bên cạnh lão thái thái, hết lòng hết sức không thẹn với lương tâm, chỉ có lỗi duy nhất với thiếu gia. Từ khi thiếu gia bị mất ba ngón tay bởi vì bẫy thú dưới tường trong sân ta, mất đi hy vọng với con đường làm quan, ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.