• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Về đến Thanh Việt cung, Phương Cửu U nhìn Phượng Y Sở vẫn chưa gượng dậy nổi phía sau, trong lòng cũng cảm thấy bất an, mình cũng khá thích Phượng Y Sở, hôm nay nàng như vậy, trong lòng cũng thấy có chút khó chịu.

“Sở Sở, chúng ta đi tìm các hoàng huy đi.

” Phượng Cửu U cuối cùng cũng không nhìn tiếp được nữa, đề nghị.

Phượng Y Sở nhìn Phượng Cửu U một cái, ngây ngốc gật đầu, nói”Được.

”Phượng Cửu U khẽ thở dài, đứng dậy kéo tay Phượng Y Sở rời khỏi Thanh Việt cung.

“Đi đâu thế?” Phượng Y Sở nhìn Phượng Cửu U, buồn bực nói.

Trong lòng Phượng cửu U vừa tức vừa chịu đựng, cười khổ nói”Vừa rồi nói với muội rồi mà, đi tìm hoàng huynh đó.

”Phượng Y Sở gật đầu, khẽ ừ một tiếng, vẻ mặt lại ngây ngốc trở lại.


Thấy thế, Phượng Cửu U khẽ thở dài một hơi, thầm than nha đầu này đúng là không uất ức còn tốt, vừa uất ức một cái là mãi không thôi.

”Cách đó không xa có mấy nam tử đang ngồi trong Hà đình trò chuyện vui vẻ, Phượng Cửu U bước nhanh tới.

Kêu từng người “Nhị hoàng huynh, Tam hoàng huynh, Ngũ hoàng huynh, Lục hoàng huynh.

”Mấy người thấy Phượng Cửu U và Phượng Y Sở, nhao nhao cười nói “Ra là Cửu U và Y Sở à, sao lại nhớ tới mấy ca ca chúng ta rồi.

”Nhị hoàng tử thấy vẻ mặt Phượng Y Sở tẻ ngắt, nói “Sở Sở, muội sao thế?” Vừa hỏi, mấy hoàng tử khác cũng thấy tiểu muội bình thường cởi mở nhất lại khác với ngày thường, ồn ào hỏi, nhưng Phượng Y Sở chẳng nói năng gì, hỏi Phượng Cửu U, Phượng Cửu U cũng bị Phượng Y Sở kéo không cho nói nửa câu.

Cuối cùng, Phượng Y Sở kéo ra được một nụ cười, nói “Ai ya, không có gì, chỉ là dọa mọi người tí thôi, sao nào, muội diễn tốt chứ.

” Phượng Y Sở dù sao cũng là con cháu hoàng gia, kiêu ngạo trời sinh tự nhiên sẽ không cho phép loại chuyện này truyền đến tai người khác.

Có lẽ là vì bình thường Phượng Y Sở thích chỉnh người ta, trêu chọc vài câu, mấy người đã không để ý nữa.

Phượng Y Sở nhìn hồ sen, thấy cá trong hồ nhảy nhót vui vẻ, nói “Hoàng huynh, chúng ta đến mã trường cưỡi ngựa được không, tiết trời hôm nay không tệ, mấy con cá cũng nhảy lên rồi kìa, chúng ta cũng đi chơi một chút đi.

”Mấy hoàng tử cũng sôi nổi gật đầu đồng ý.

Phượng Cửu U cắn cắn môi, nói “Ta không đi đâu.

” lời còn chưa dứt, đã hốt phải năm ánh mắt muốn giết mình ngay lập tức, khóe miệng giật giật, bất đắc dĩ gật đầu.

Mã trường của hoàng gia là một lâm viên tự nhiên ở ngoại ô hoàng thành.

Một nửa là sân cỏ bằng phẳng để cưỡi nữa, một nữa là rừng rậm để săn bắn.


Mấy người phượng Cửu U và Phượng Y Sở một thân quân phục, khí thế hiên ngang và ngang ngược của nữ tử hoàng gia thể hiện ra đến cực điểmPhượng Cửu U dắt một con tuấn mã màu đỏ, tóc buộc cao, ưu nhã ngày thường đã sớm chẳng còn chút nào.

Nhị hoàng tử thấy cách ăn mặc này của Phượng Cửu U, há hốc miệng, trêu chọc “Ố, bé con xinh đẹp nhà ai thế nhỉ.

”Nhị hoàng tử bản tính phong lưu, Phượng Cửu U cũng quen rồi, cười đánh bay bàn tay đang éo nhẹ cằm dưới mình của nhị hoàng tử ra.

Phượng Y Sở gọi lớn, kéo Phượng Cửu U ra sau lưng, cảnh giác nhìn nhị hoàng tử, nghiêm chỉnh nói “Nhị hoàng huynh, huynh nói huynh phong lưu không hạ lưu, muội thấy huynh là vừa phong lưu vừa hạ lưu.

Mấy người nghe thấy vậy, liền bật cười.

Nhị hoàng tử cũng cười, không thèm để ý lời mạo phạm của Phượng Y Sở, nói “Phượng Y Sở, muội lại nói nhị hoàng huynh của muội như vậy, nhị hoàng huynh ta thật đau lòng.

” Vừa nói xong, lại làm một bộ đau đớn ôm ngực.

Mọi ngươi lại cười rộ lên.

Phượng Y Sở liếc thấy hai thân ảnh, cả kinh kêu lên “Đó không phải là nhị hoàng tỷ sao, người bên cạnh tỷ ấy là ai thế?” Vừa nói xong, nàng nhìn nam tử bên cạnh Thanh Yên đế cơ đến thất thần.

Phượng Cửu U nghe tiếng nhìn lại, cũng hơi ngẩn ra.


Nàng lại nhìn thấy Hoa Thanh Y rồi.

Nam tử kia như thần kia.

Hắn mặc một bộ mặc sắc kinh y, vạt áo vô phong tự động, thật giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất khỏi nhân gian, đằng vân mà đi.

Hắn cứ thế đứng ở đó, thần sắc thản nhiên, ý vị thanh nhã, tạo thành một bức sơn thủy họa vô cùng hoàn mỹ.

Mắt đen sâu thẳm, không vui không buồn, cũng chỉ có hơi lạnh nhàn lại, nhưng cũng có lưu quang muôn màu.

Có lẽ là chú ý tới cái nhìn chằm chằm của nhóm người, hắn nhẹ nhàng quay đầu lại, người đầu tiên nhìn thấy chính là Phượng Cửu U, lại chẳng có bao nhiêu kinh ngạc.

Khẽ gật đầu với Phượng Cửu U, trong mắt mang theo dịu dàng nhàn nhạt.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK