Thấy thế, Phượng Cửu U vội xuống giường, chống đỡ cơ thể Nghiên Yên, dò xét hơi thở của nàng, thấy nàng không bị dọa, đôi mắt đẹp liếc Kính, nói “Còn không mau tới giúp!”Vẻ mặt Kính vô tội, nhún nhún vai, đứng dậy đỡ lấy Nghiên Yên, đặt nàng ngồi yên trên giường.
Nhìn vẻ mặt oán hận nhìn mình của Phượng Cửu U, cười vô tội, nói “Nếu không thế này, ta khẳng định sẽ bị nữ nhân này lắc chết, lúc đó, không phải ngươi sẽ đau lòng chết sao?”Nghe vậy, Phượng Cửu u nhếch nhếch khóe miệng “Ngươi chết, ta thương tâm làm gì, rảnh quá gây chuyện phải không?”Lời còn chưa dứt, đã thấy con hồ ly nào đó vẻ mặt đau khổ, nói “Ta đau lòng quá đi, Tiểu U nhi, ta là mạo hiểm chính mình, cứu ngươi ra khỏi ma trảo của nữ nhân này, vậy mà ngươi lại đối xử với ta như thế.
”Phượng Cửu U nhớ tới bộ dạng vừa rồi Nghiên Yên ôm lấy Kính dùng sức vuốt v e, cổ chợt lạnh, cười khan hai tiếng, nói “Là ta sơ sót rồi.
”Kính nhíu nhíu mày, khuôn mặt tinh xảo tựa tiếu phi tiếu, nói “Được rồi, nha đầu, thu dọn, đi cùng ta đi.
”Nghe Kính nói, Phượng cửu U thiếu chút nữa té từ trên ghế xuống, vẻ mặt hoài nghi tai mình có vấn đề.
“Cái gì, đi với ngươi, ta là tội phạm giả mạo đế cơ, đi cùng ngươi không phải là chạy tội, tội thêm một bậc sao?”“Tội thêm một bậc thì sao? Còn không phải là một chữ, chết.
” Kính chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Phượng Cửu U, động tác ưu nhã.
“Cái gì mà tội thêm một bậc thì sao?” Phượng Cửu U trừng mắt nhìn vẻ mặt bất cần của Kính, có chút chua xót trong lòng, sắc mặt vẫn bình thường, hơi tức giận, nói “Nếu trừng phạt vốn có của ta là một ly rượu độc hoặc là ba tấc vải trắng, ta còn có thể toàn thây, nếu là tội thêm một bậc, khỏi toàn thây luôn, ta khóc chỗ nào đây!”Nói đến đây, trong lòng Phượng Cửu U cũng khó chịu, vốn đã sợ chết, vừa rồi đã lượn trước mặt tử thần một vòng rồi về, bây giờ còn phải chết lần thứ hai, không khỏi có chút sợ hãi.
Thấy vẻ mặt sợ hãi của Phượng Cửu U, Kính nhếch khóe miệng, đôi mắt hoa đào mê người sáng lên “Yên tâm, ngươi không chết nổi đâu.
”Kéo ra một đoạn lụa vàng từ trong tay áo, đưa cho Phượng Cửu U.
Phượng Cửu U nghi hoặc mở ra xem, thấy bên trong viết, vì mình giả mạo đế cơ, nhưng Diêu phi trước khi chết sủng ái mình có thừa, liền giáng mình là thứ dân, từ nay không thể vào hoàng thành.
“Đây là thánh chỉ sao?”Kính nhíu mày, không phủ nhận.
Phượng Cửu U thấy vậy, quát to một tiếng, ôm lấy Kính, lớn giọng nói “Kính, ta yêu ngươi chết mất.
”Lần này, con hồ ly nào đó híp hai mắt, lóe quang mang, nói”Ngươi là đang tỏ tình sao?”Phượng Cửu U thân thể cứng đờ, buông hai tay ôm Kính ra, nhìn trên bàn không trà không nước, cười khan hai tiếng, nói “Ha ha, hôm nay trời đẹp quá.
”Kính nhìn ngoài cửa sổ, thấy bên ngoài mây đen kín lối, như sắp mưa đến nơi, mỉm cười, nói “Đúng là không tệ.
”Phượng Cửu U nhìn theo hướng đó, lập tức trán đầy hắc tuyến.
Hồi lâu sau.
“Sở Sở này đi pha trà sao mà mãi không thấy về, có phải là đi hẹn người yêu rồi không?” Thực sự không chịu được xấu ổ nữa, Phượng Cửu U lên tiếng hỏi.
“Hoàng thượng giá đáo ~~!”.
Danh Sách Chương: