Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Thứ hai.
Linh Quỳnh trở về học viện Úy Lai đi học.
Mễ Lan tò mò lí do cô xin nghỉ lâu như vậy, Linh Quỳnh tùy tiện bịa qua loa.
Linh Quỳnh lại hỏi thăm một lần mấy học sinh học cùng cô trước đó, và không ngoại lệ, họ đều đã chuyển trường.
"Cậu biết gì không? Giả Thụy đã xảy ra chuyện. "
Linh Quỳnh hơi hứng thú, hỏi: "Chuyện gì xảy ra? "
Mễ Lan thần bí nhìn bốn phía, hạ thấp thanh âm, "Bị quỷ hút máu cắn. "
Ngày hôm đó khi rời khỏi câu lạc bộ, đã có bạn cùng lớp đi cùng cậu ta.
Nhưng khi sắp về đến nhà, Giả Thụy tỉnh táo hơn một chút, từ chối bạn học đưa về, nhất định tự mình trở về.
Kết quả là từ thứ Hai tuần trước đã không đến trường.
Giáo viên gọi điện thoại hỏi thăm, cha mẹ của Giả Thụy nói rằng cậu ta đã không về nhà từ thứ Sáu, nghĩ rằng cậu ta đến nhà của bạn cùng lớp chơi, nhưng họ bận rộn nên cũng không chú ý nhiều đến việc này.
Kết quả tìm thấy Giả Thụy bất tỉnh trong một tòa nhà bỏ hoang gần nhà cậu ta.
"Đây cũng không tính là chuyện gì kỳ lạ chứ." Linh Quỳnh chớp chớp mắt "Chết rồi sao? "
Cũng giống như con người tuy có luật pháp, nhưng vẫn có những người phạm tội.
Một số ma cà rồng cũng không quan tâm đến các quy tắc đó.
"Không có." Mễ Lan có chút kinh ngạc vì Linh Quỳnh bình tĩnh như vậy.
"Vậy hẳn là không có việc gì a."
"Cậu không biết..." Giọng nói Mễ Lan đè thấp hơn "Cậu ấy điên rồi. "
"Điên rồi?"
Quỷ hút máu chỉ có thể làm cho con người bị mất máu quá nhiều, hoặc ... dị biến.
Cái điên này là cái thứ gì?
Mễ Lan gật đầu 'ừm' một tiếng, "Bác sĩ nói là bị dọa đến phát điên. "
"Dọa điên?"
Ma cà rồng không phải là một loài bí ẩn, họ được ghi chép rõ ràng trong sách giáo khoa, và có đủ loại.
Chuyện của Giả Thụy đã trôi qua một tuần, vì vậy tuần này còn tương đối ít người nói về nó.
"Sau chuyện của Giả Thụy, nhà trường còn ra thông báo, nói gần đây không an toàn, dặn mọi người tan học tốt nhất là kết bạn đi về cùng người khác hoặc là cho người đưa đón."
Mễ Lan dùng khuỷu tay đâm Linh Quỳnh, "Cậu nói xem, có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không? "
Linh Quỳnh vô tội nhún vai, "Sao tớ biết được. "
Mễ Lan thở dài, "Đúng rồi, sao cậu không ở trường? "
"Ở lại trường không tiện." Sau giờ học, tớ vẫn phải đi làm.
Linh Quỳnh thắp một cây nến cho sự bận rộn của mình.
Mễ Lan là người thích nghe ngóng nhiều chuyện phiếm, Linh Quỳnh bảo cô ấy giúp mình nghe thêm một chút tin tức
"Chính là bởi vì trước kia không nghe, bây giờ mới phải bổ sung lại nha." Linh Quỳnh vô cùng thẳng thắn.
"......"
Thế nhưng không có cách nào phản bác.
Mễ Lan quả thật biết không ít chuyện, từ giáo viên đến nhân viên vệ sinh, cũng không biết cô ấy lấy mấy tin đồn này ở đâu.
"Trường chúng ta có một diễn đàn bí ẩn." Mễ Lan giải thích cho cô, "Ở đó có không ít tin đồn và chuyện phiếm. "
"Diễn đàn bí ẩn?"
"Đúng vậy." Mễ Lan chia sẻ diễn đàn cho cô.
Muốn đăng nhập cần có mã mời, Mễ Lan là người dùng cũ, xác thực là có mã mời.
Diễn đàn này được gọi là Diễn đàn Bí ẩn, được chia thành ba mảng.
[Chuyện phiếm, mạo hiểm linh dị, khu vực Huyết tộc]
Chuyện phiếm chính là chuyện phiếm theo nghĩa đen, bên trong tất cả đều là mấy chuyện tầm phào, hoặc là tin nóng nặc danh.
Linh Quỳnh mở mấy bài viết ra, có loại cảm giác như mở ra đại lục mới.
Mạo hiểm linh dị thì là một vài chuyện về linh dị mạo hiểm, giống như cái gì bút tiên linh tinh...
Mà khu vực Huyết tộc lại có toàn bộ tư liệu về Huyết tộc, còn có một ít người chia sẻ kinh nghiệm cá nhân khi gặp Huyết tộc vân vân.
Mễ Lan nói rằng diễn đàn này chỉ có thể mở trong phạm vi trường học.
Rời khỏi trường học, liền không mở được nữa.
[Bạn có ước nguyện không?" ]
Linh Quỳnh vừa làm mới bảng tin, bài viết này liền nhảy ra.
Cô nhấn vào chính là một tấm áp phích, giày thủy tinh được phóng đại, xa xa là một tòa cung điện pha lê.
Giày pha lê của Cô bé Lọ Lem...Cinderella?
[Bạn có ước nguyện cần phải đạt được?"
Bạn có hối tiếc cần phải bù đắp?
Tôi sẽ thực hiện mong muốn của bạn, vào nửa đêm, khi bạn nhận được lời mời từ sứ giả, bạn sẽ có cơ hội để hoàn thành ước nguyện của mình.
Những người may mắn, hãy bắt đầu ước nguyện ngay bây giờ. ]
Phía dưới đã có người hồi âm.
[Lầu 1: Cái quái gì thế này, gửi nhầm chỗ phải không? ]
[Lầu 2: Không phải là đi nhầm diễn đàn chứ? ]
[Lầu 3: Tôi muốn thi đạt hạng nhất!! ]
[Lầu 4: Giảm cân, giảm cân, giảm cân!!! ]
[......]
Một số người nghi ngờ rằng bài viết đăng nhầm diễn đàn, nhưng vẫn còn nhiều người bắt đầu ước nguyện.
Linh Quỳnh muốn chụp lại diễn đàn, kết quả lại phát hiện không thể chụp ảnh màn hình.
Cô mượn điện thoại Mễ Lan chụp lại rồi chuyển tiếp cho mình, sau đó lại gửi cho người của chi nhánh xem.
Chi nhánh có đôi khi sẽ sử dụng một số thủ pháp đặc biệt để tuyên truyền, giày thủy tinh và cung điện pha lê đó là ám chỉ.
Chi nhánh nhanh chóng trả lời tin nhắn, họ không đăng thứ này.
Linh Quỳnh âm thầm cân nhắc trong chốc lát, giữ chặt Mễ Lan, "Tiểu Lan, giúp tôi một việc. "
"Chuyện gì?"
Linh Quỳnh chỉ vào bài viết kia "Ước nguyện. "
Mễ Lan nhìn lướt qua, vẻ mặt không tin nổi: "Cái gì, cô cũng tin sao? Chắc chắn là mồi câu a! "
"Thử một cái, cũng không mất đi miếng thịt nào."
"Sao cô không làm?" Mễ Lan nghi hoặc.
"Tôi không tiện."
Mễ Lan gãi gãi đầu, không suy nghĩ nhiều, "Ước cái gì? "
Linh Quỳnh: "Cái gì đó tương đối khó thực hiện"
Mễ Lan suy nghĩ trong chốc lát, nói: "Tiền tiêu vặt tăng gấp đôi? "
"...... Mạnh dạn hơn đi. "Nguyện vọng không cần liên quan đến tiền, táo bạo hơn nữa!
"Thi đạt hạng nhất?"
"Cậu đặc biệt muốn, nhưng lại không thể tự mình thực hiện."
Mễ Lan cố gắng táo bạo hơn: "MYTH Thần trở thành bạn trai của tớ ?" "
Mễ Lan điên cuồng mê luyến một tuyển thủ thể thao điện tử, nhan sắc siêu thần, kỹ thuật siêu thần, tên cũng siêu thần.
Linh Quỳnh cảm thấy có thể, bảo cô ấy viết lên.
Mễ Lan tuy mê luyến, cũng biết chênh lệch giữa mình và MYTH, ngoại trừ tự mình tưởng tượng đến vui vẻ, cũng không nghĩ tới cái gì khác.
"Tôi sẽ bị xé nát, nam thần của tôi có rất nhiều fan." Mễ Lan vừa đánh chữ vừa nói.
Quả nhiên, cô vừa phát ra, lập tức nhận được trả lời.
[Tỉnh dậy đi, thật đúng là cho rằng thứ này có thể thực hiện nguyện vọng không thực tế này của cậu? Khuyên cậu nên xóa! ]
[Lại có thêm một người ngấp nghé MYTH Thần! ]
Mễ Lan đưa trả lời cho Linh Quỳnh xem, vẻ mặt tớ bị ấm ức.
Linh Quỳnh sờ sờ đầu cô ấy "Chờ làm xong việc rồi, tớ bồi thường cho cậu. "
Mễ Lan trực tiếp tắt điện thoại di động, "Cậu muốn làm vậy để làm gì? Để tớ bị mắng? "
"Cậu có thể được chọn vào danh sách các ứng cử viên."
"???" Trên đầu Mễ Lan đầy dấu chấm hỏi, "Danh sách gì? "
"Ứng cử viên, cậu chưa từng nghe qua?'
Mễ Lan mê ăn dưa như vậy, không nên chưa từng nghe qua chứ.
"Tất nhiên tớ đã nghe nói về nó, ý tớ là, cậu nói rằng tớ có thể được nhận vào danh sách các ứng cử viên?" Đó không phải là truyền thuyết sao? Thực sự có tồn tại à? "
"Đúng vậy." Đầu ngón tay Linh Quỳnh ấn điện thoại di động, "Có thể."
"Làm sao cậu biết?"
"Đoán."
"Vậy tớ có thể thực hiện nguyện vọng?" Con ngươi Mễ Lan hơi sáng lên.
"Nằm mơ ít thôi."
"......Không phải cậu nói là thật sao? "
"Là thật, nhưng danh sách có vấn đề, không muốn mất mạng thì tỉnh táo một chút."
Mễ Lan: "..."
Mễ Lan ôm chặt cánh tay, cảm thấy mình giống như vừa nhảy vào một cái hố kỳ quái gì đó.
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~