Giản Ly hết sức lui về phía sau, giơ chân muốn đá hắn nhưng lại bị bắt được.
Giản Ly: khốn kiếp!!
" Ha!.
"
Tần Mặc Uyên cười khẽ, bàn tay ở trên chân nàng trượt xuống.
" A! ngươi không cần, buông tay!.
buông ra cho ta!! "
Giản Ly thân thể run lên một cái, hoảng loạn vùng vẫy động tác càng kịch liệt.
" Nương tử~ "
Tần Mặc Uyên kéo nàng lại đè xuống dưới thân, không cho nàng lại động, cúi đầu mút lên cổ trắng noãn của Giản Ly để lại dấu hôn đỏ chót mới vừa lòng nhả ra, bàn tay hắn như có ma lực lướt qua trên thân thể trắng noãn của Giản Ly, bàn tay dừng ở trước ngực nàng luồng vào trong cái yếm xoa đôi gò bông tròn tròn của nàng.
Nàng cảm thấy bàn tay hắn giống như mang theo lửa, di chuyển đến chỗ nào nơi đó liền nóng bừng lên.
Nàng bị hắn trêu chọc đến mềm nhũn ra hoàn toàn không có sức chống cự, ở dưới thân hắn mặc hắn động tác.
Giản Ly đầu tóc xõa tung trên giường, hai tay bị trói lại đè trên đỉnh đầu, y phục bị xé rách, thân thể bại lộ trong không khí, sắc mặt đỏ ửng, khuôn mặt hơi nghiên qua một phía, trong mắt tràn ngập mơ hồ lệ quang nhìn hắn.
Tần Mặc Uyên thị giác bị kích thích hơi thở càng thêm nặng nề, nương tử này bộ dáng chỉ có thể một mình hắn xem.
" Ah! ~ "
Tần Mặc Uyên bàn tay nâng cầm Giản Ly khiến nàng nhìn thẳng vào hắn, ngón tay đút vào trong miệng nàng đè lên trên đầu lưỡi của nàng.
Giản Ly bị hắn đột nhiên động tác liền phát ra tiếng rên, trong miệng nhỏ nước bọt không kịp nuốt vào dính ướt lên ngón tay của hắn một ít còn theo đó chảy ra bên ngoài, diễm mỹ một màn.
" Nương tử nàng hiện tại bộ dáng đúng là dâm đãng mà "
Tần Mặc Uyên liếm lên khóe môi của nàng, cực kỳ ác ý nói.
" Ưm! ư! "
Giản Ly cố gắng lắc lắc đầu, nàng mới sẽ không! tên này mới biến thái thì có!!
" Nương tử!.
nương tử!.
"
Tần Mặc Uyên khẽ kêu nàng âm thanh khàn khàn tràn ngập quyến rũ mê hoặc, trên người hắn quần áo không biết đã biến mất từ lúc nào.
Giản Ly trừng mắt nhìn hắn, dưới thân đột nhiên truyền đến một trận xé rách đau đớn, Giản Ly nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, đau quá!
" Hức! đau quá.
ô.
ô.
ngươi cút đi!.
cút đi cho ta!! "
Tần Mặc Uyên dùng môi của bản thân chặn lại nàng miệng nhỏ, đem nàng âm thanh đều nuốt xuống.
Nương tử là của hắn rồi, đời này đều phải là hắn!!
Đêm yên tĩnh, trong phòng một mảnh dâm diễm, không khí nóng bỏng, hai thân thể giao triền không bao giờ tách ra.
Sáng hôm sau!!
" Tần! Mặc! Uyên! đồ đê tiện ta muốn giết ngươi!!! "
Sáng sớm tỉnh lại Giản Ly tiếng hét đã chấn động toàn bộ Thần vương phủ.
" Nương tử ta đều bị nàng ăn rồi, nàng là không muốn chịu trách nhiệm với ta sao "
Tần Mặc Uyên bị Giản Ly đá từ trên giường xuống, ngồi trên mặt đất trên mặt đều là thương tâm, ủy khuất nhìn nàng.
Giản Ly xoa eo, nhìn hắn bộ dáng trong lòng cười lạnh, nếu không phải nàng hiện tại thê thảm bộ dáng nàng thật là sẽ tin tưởng đồ đê tiện này đang thương tâm đau lòng!
Đồ đê tiện này chắc chắn là đang cười toe toét trong lòng!!
" Ta ăn ngươi? đồ đê tiện sao ngươi không nói là ngươi cưỡng bức ta đi!! "
" Nương tử nàng cũng rất hưởng thụ không phải sao "
Tần Mặc Uyên thấu tới trên người nàng, ôm lấy eo nàng, bàn tay đặt trên eo nàng nhẹ nhàng xoa xoa, lực đạo vừa đúng làm Giản Ly thoải mái đến hừ hừ.
" Nương tử ta sai rồi, nương tử tha thứ cho ta được không "
Tần Mặc Uyên ánh mắt lấy lòng nhìn Giản Ly, trên tay lực đạo xoa bóp càng nhẹ nhàng.
" Đồ đê tiện tránh ra đi "
Giản Ly cảnh giác đẩy Tần Mặc Uyên ra, trên người quấn chăn mỏng chạy đi xuống, lấy y phục trực tiếp đi vào trong phòng tắm đóng mạnh cửa lại.
Giản Ly nhanh chóng thay y phục trở ra trực tiếp hướng hoàng cung đi tới, Tần Mặc Uyên đuổi theo phía sau nàng.
" Muội muội bảo bối "
Giản Ly vừa bước vào cửa hoàng cung Giản liền xông ra tới ôm lấy nàng.
" Buông tay! "
Tần Mặc Uyên bắt lấy cánh tay Giản Diễm ánh mắt sắp phun lửa ra tới nơi.
" Ta ôm muội muội ta thì làm sao vậy, em rể ta nói ngươi tốt nhất đừng làm cho ta chướng mắt nếu không ta đem muội muội đi mất ngươi đừng mong nhìn thấy nàng! "
Giản Diễm ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Tần Mặc Uyên.
Tần Mặc Uyên nghe thấy ánh mắt một mảnh lạnh lẽo.
" Bảo bối nữ nhi ~ "
Giản Trì chạy đến trực tiếp đá văng Giản Diễm ôm lấy Giản Ly.
Cung Ý Lan: nàng còn không có ôm được nữ nhi.
Giản Ly:!.
" Các người làm gì vậy "
Giản Ly đẩy Giản Trì ra.
" Đi ngự thư phòng trước rồi nói "
Cung Ý Lan nắm lấy tay Giản Ly nói, sau đó liền kéo nàng đi.
Mọi người nhanh chóng đuổi theo.
Tần Nghiêm ngồi đợi trong thư phòng nhìn thấy bọn họ đều đến đủ liền bảo Thanh Dương đóng cửa.
" Nàng là muội muội của ta 15 năm trước Lý Vân Nhã đã từng yêu phụ thân ta khi hắn còn là thái tử cùng với mẫu thân tới Tích Nguyệt chơi, về sau khi nhìn thấy phụ thân ta mang mẫu thân đang mang thai tới Tích Nguyệt đi dạo, liền nảy sinh ghen ghét phụ thân ta chỉ yêu mẫu thân, khi mẫu thân ở Tích Nguyệt quốc do bị người ám sát nên phải ở một khách điếm sinh sớm muội muội của ta, Lý Vân Nhã cùng lúc hạ sinh thế nhưng làm người bắt cóc muội muội của ta, một Lý Vân Nhã sau có thể làm nhiều như vậy? cho nên chúng ta cho người tìm muội muội còn tra ra người đứng phía sau chính là!! "
" Long Thần vệ! "
Trong ngự thư phòng tất cả mọi người đồng thanh lên tiếng, kinh ngạc nhìn nhau.
" Sau muội biết? "
Giản Diễm nhìn Giản Ly nghi hoặc.
" Bởi vì!.
"
Giản Ly từ trong tay áo lấy ra một lọ thuốc lấy một ít xoa xoa vào một chỗ dưới cầm sau đó bóc ra, lớp dịch dung mỏng như cánh ve rời khỏi gương mặt của Giản Ly, dung mạo tuyệt sắc liền hiện ra trước mắt mọi người.
" Đây là thủ pháp của Long Thần vệ "
Giản Ly quơ quơ trong tay mặt nạ dịch dung nhếch môi tươi cười.
Mọi người ngây ngẩn cả người nhìn nàng.
Tần Nghiêm: nha đầu này đúng là làm người ta kinh ngạc.
Giản Diễm: muội muội bảo bối quá xinh đẹp.
Cung Ý Lan: đúng là nữ nhi của nàng y thuật giỏi giống nàng.
Giản Trì: nữ nhi của hắn giống hắn xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành hahaha.
Tần Mặc Uyên: đây là gương mặt thật của nương tử nhà hắn!.
dù có dịch dung hay không đều là xinh đẹp nhất.
" Đừng nhìn ta nữa "
Giản Ly nhíu mày lên tiếng nói, nhìn cái gì a không phải chỉ là cái mặt thôi sau.
" Khụ!.
"
Tần Nghiêm ho nhẹ một tiếng.
" Chuyện mẫu thân của Tần Mặc Uyên năm đó cũng có liên quan đến Long Thần vệ, hoàng thượng không cần điều tra nữa, năm đó chính là hoàng hậu tiết lộ tin tức của mẫu thân Tần Mặc Uyên "
" Ngày Nhã phi sinh Ôn gia ở Đông Ly quốc đã tra được tin tức của nàng thư tín dùng bồ câu đặc biệt của Ôn gia gửi vào hoàng cung, bị hoàng hậu đang đi tới cung của Nhã phi thấy được, đem thư tín cướp mất "
" Biết được thân phận của Nhã phi ai ai cũng biết Long Thần vệ cùng Ôn gia Đông Ly quốc không ngừng đối nghịch, hoàng hậu đã đem tin tức lộ ra cho bọn họ, bọn họ cùng hoàng hậu hợp tác với nhau cũng từ đó, Chu gia được Long Thần vệ bao che làm không biết bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý "
Ngư thư phòng mọi người nghe Giản Ly nói xong nhất thời rơi vào im lặng.
" Long Thần vệ có mưu đồ với Tích Nguyệt và Đông Ly từ lâu như vậy sau, bọn chúng đang tính toán muốn làm cái gì? "
Giản Diễm sắc mặt âm trầm lên tiếng.
" Nếu Tích Nguyệt và Đông Ly bị Long Thần vệ nuốt, ta thân ái ca ca ngươi nói xem sẽ như thế nào? "
" Bọn chúng dám! "
Giản Trì tức giận lên tiếng.
" Bọn chúng âm mưu muốn thống nhất thiên hạ à? "
Tần Nghiêm nhíu mày cười lạnh nói.
" Bọn chúng bắt mẫu thân của ta để làm gì? năm đó còn ám sát ta "
Tần Mặc Uyên ánh mắt lộ ra một tia tà khí, đáy mắt âm u lạnh lẽo.
" Làm sự tình a "
Giản Ly ngọt ngào tươi cười, giọng nói mềm như bông.
Mọi người: đáng!.
đáng yêu quá aaaaa.
" Khụ!.
trước mắt ta nhận chính mình nữ nhi về trước đã rồi tính "
Giản Trì nắm tay che miệng ho nhẹ nói.
" Đúng vậy, nhanh chóng mang muội muội trở về nếu không kẻ nào đó lại có ý đồ xấu với muội muội bảo bối của ta "
Giản Diễm kéo Giản Ly về phía mình ánh mắt khiêu khích nhìn Tần Mặc Uyên.
Hahahaha hắn không tin tên này dám đánh đại cựu tử của hắn hahaha.
Tần Mặc Uyên đen mặt nhìn Giản Diễm, chết tiệt!!!!
Giản Ly:!!
" Tháng sau chính là tứ quốc thi đấu, Long Thần vệ chắc chắn sẽ xuất hiện, năm nay thi đấu chính là ở Tích Nguyệt, đám người Phi Vũ quốc Xích Tiêu quốc các nước tới tham gia lần này yến tiệc sẽ ở lại đây "
Tần Nghiêm nhìn về phía Giản Trì nói, ý tứ chính là muốn công bố thân phận của Giản Ly hiện tại chính là thời cơ thích hợp nhất.
" Lão tiện nhân không cần nói ta cũng biết, nữ nhi bảo bối trở về dịch quán cùng chúng ta thôi "
Giản Trì khinh bỉ nhìn Tần Nghiêm sau đó quay qua Giản Ly sắc mặt liền thay đổi thành tươi cười nở hoa.
" Không được! nàng ấy là nương tử của ta phải cùng ta ở một chỗ! "
Tần Mặc Uyên nhanh chóng phản bác lời nói của Giản Trì, giơ tay liền muốn kéo Giản Ly ôm vào trong lòng.
" Tần Mặc Uyên muội muội bảo bối của chúng ta vừa trở về nhà, ở cùng phụ mẫu ca ca nàng thì làm sao vậy, ngươi đừng có mơ tưởng một mình bá chiếm muội muội bảo bối của ta! "
Giản Diễm che chắn trước mặt Giản Ly ánh mắt toé lửa nhìn Tần Mặc Uyên.
Tần Mặc Uyên trong mắt cũng thiêu đốt không kém ngọn lửa trừng mắt nhìn Giản Diễm.
" Nhưng nàng ấy là nương tử của ta! "
" Ta là ca ca ruột thịt của nàng! "
" Ta là trượng phu của nàng! "
" Ta là ca ca của nàng, phụ mẫu của nàng cũng ở! "
" Ta là người của nàng ấy!! "
" Ngươi!.
phụ hoàng, mẫu hậu, muội muội bảo bối chờ ta với "
Giản Diễm vừa định phản bác Tần Mặc Uyên liền nhìn thấy muội muội phụ mẫu mình dẫn nhau đi hết rồi, mặc kệ Tần Mặc Uyên nhanh chóng đuổi theo.
" Nương tử!.
"
Tần Mặc Uyên phản ứng lại đuổi theo bọn họ.
Tần Nghiêm: vì cái gì không có ai để ý đến ta a!
__ __ _ __ __ _
Dịch quán, canh ba!.
Cuối cùng Giản Ly tự nhiên ở lại dịch quán, Tần Mặc Uyên bị đá văng.
Giản Ly nằm trên giường cảm thấy rất vui vẻ, thì ra có phụ mẫu có ca ca cảm giác rất không tồi, bọn họ đều thật lòng tốt với nàng, rất tốt với nàng.
Tần Mặc Uyên đợi Giản Ly ngủ say liền lẻn vào trong phòng nàng, rất tự nhiên leo lên giường ôm lấy nàng, không có nàng hắn ngủ không tốt chút nào.
Giản Ly xoay người chui vào trong lòng hắn, nàng đã có thói quen với hắn, ngủ không có hắn liền cảm giác thiếu mất thứ gì, hắn xuất hiện bên cạnh liền tự giác chui vào trong lòng hắn.