" Xuỳ!.
"
" Nhát gan như thế!.
"
Giản Ly ngồi trong lòng Tần Mặc Uyên nhìn về phía Lục Chúc Vũ xuỳ cười, thanh âm mềm ngọt làm người khác trong lòng ngứa ngáy hận không thể một ngụm ăn luôn nàng, chính là như vậy thanh âm dùng để châm chọc Lục Chúc Vũ đúng là khiến người ta cực độ ghen ghét.
Lục Chúc Vũ thật sự ghen ghét, Giản Ly giọng nói Giản Ly quanh thân khí chất Giản Ly thân thế cả tình yêu của Tần Mặc Uyên dành cho Giản Ly nàng ta đều ghen ghét, nàng nhất định sẽ cướp hết tất cả của con tiện nhân này!! nàng muốn đem Giản Ly dẫm dưới chân mình!!
Lục Chúc Vũ âm thầm lấy ra một lọ thuốc nhỏ mở nắp ra, thứ này chính là để thúc đẩy tình cổ, chỉ cần người trúng tình cổ ngửi thấy sẽ trở nên nghe lời người hạ cổ, không thể phản kháng!!
Giản Ly ánh mắt thay đổi tràn ngập tàn nhẫn nhìn vào Lục Chúc Vũ động tác, thế nhưng hạ cổ độc cho Tần Mặc Uyên!! những con sâu ghê tởm đó lại dám bỏ lên người nam nhân của nàng!!
Tần Mặc Uyên rất nhanh ánh mắt tan rã không có tiêu cự nhìn về phía Lục Chúc Vũ, nàng ta thấy thế liền cực kỳ đắc ý, lớn tiếng ra lệnh.
" Vương gia mau giết con tiện nhân bên cạnh người cho ta!! "
Tần Mặc Uyên thân thể run rẩy, trong lòng không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi khống chế của tình cổ, chính là không có cái gì động tác vẫn ôm chặt lấy Giản Ly.
" Xuỳ!.
muốn hắn giết ta? Chúc Vũ công chúa đang nằm mộng sao? "
Giản Ly hai tay câu lấy cổ của Tần Mặc Uyên cười lạnh nhìn Lục Chúc Vũ ánh mắt chói lọi khiêu khích cùng khinh thường.
" Sao có thể?!! "
Lục Chúc Vũ nhìn trong tay bình ngọc lại nhìn về phía Tần Mặc Uyên, hắn vẫn không có cái gì động tác, trong mắt điên cuồng hét lên.
" Người tới quăng nàng ta ra ngoài!! "
Giản Ly quát lên thị vệ nhanh chóng chạy vào kéo Lục Chúc Vũ ra ngoài, quản ngươi con khỉ gì công chúa ở đây vương phi lớn nhất!!
" Buông ta ra!! ta là Phi Vũ quốc công chúa các ngươi dám đối với ta như thế!! "
" Làm nàng ta câm! "
Giản Ly che lỗ tai, ồn ào muốn chết, nàng ta là công chúa nàng cũng là công chúa đây thậm chí cao quý hơn nhiều!!
" A! "
Tần Mặc Uyên đột nhiên giơ tay bắt lấy Giản Ly cằm ép nàng quay lại nhìn hắn.
" Ngươi làm cái gì a, doạ ta sợ muốn chết "
Giản Ly cằm bị bóp chặt nói chuyện khi môi đỏ chu chu lên nhìn cực kỳ đáng yêu.
" Ngươi sợ ta? "
Tần Mặc Uyên cười như không cười nhìn nàng, bộ dáng cực kỳ ôn nhu, chính là Giản Ly nhìn thấy được trong mắt hắn nguy hiểm như con thú đang ngủ chỉ cần chọc vào liền sẽ thức tỉnh khiến ngươi chết không toàn thây!!
" Haha!.
sao có thể!.
haha ta làm sao lại sợ ngươi chứ!.
"
Giản Ly ánh mắt di chuyển sang hướng khác né tránh ánh mắt của hắn cố gắng cười nói.
" Nhìn chỗ nào? "
" Không nhìn chỗ nào cả "
" Thật sự không sợ? "
" Không có!.
không sợ "
Tần Mặc Uyên nhìn Giản Ly cái miệng nhỏ đang chu lên đột nhiên nở nụ cười.
Giản Ly run run nhìn hắn, ma quỷ này muốn làm gì vậy?
" Ngươi hôn ta một cái ta liền tin ngươi "
Giản Ly:"!.
" có thể nói không sao?
" Ta không!.
"
" Làm sao? không muốn hôn? "
" Không có không có!.
ngươi buông ra ta liền hôn một cái "
Giản Ly nhanh chóng lắc lắc đầu nói.
Tần Mặc Uyên buông tay đang bắt lấy cằm nàng sao đó liền ôm lấy eo nàng, ánh mắt nhìn nàng ý bảo nhanh lên hôn hắn một cái.
Giản Ly trong lòng ủy khuất lại không dám chọc mao hắn, chồm tới hôn lên mặt hắn một cái.
" Rồi ta hôn rồi ngươi buông ta ra đi! "
" Ta không nói hôn mặt "
Giản Ly:???
" Ô!.
"
Tần Mặc Uyên đỡ lấy cái gáy của nàng hôn đi xuống, Giản Ly muốn đẩy hắn ra hắn càng hung hơn, đầu lưỡi tiến vào trong miệng nàng dây dưa không ngừng, cái lưỡi nhỏ của nàng không ngừng bị hắn mút lấy.
Giản Ly: muốn hít thở hít thở, thở nàng muốn tắt thở rồi!!
" Ha! "
Tần Mặc Uyên thả Giản Ly ra, nàng cả người xụi lơ nằm trong lòng hắn, hai má đỏ hồng không ngừng hít thở, nàng chưa bao giờ biết hít thở là một chuyện tốt như thế.
" Đi thôi đi làm đại sự "
Tần Mặc Uyên bế lên Giản Ly cong môi nói.
Giản Ly: cái gì đại sự???
Nàng được hắn bế vào lại trong cái kia mật thất dây xích bằng vàng lạch cạch trói lại nàng chân!! nàng tưởng nàng không muốn gặp lại nó nữa!!
Giản Ly ngẩn đầu lên nhìn Tần Mặc Uyên đang đi đến gần nàng nuốt nước bọt run rẩy lên tiếng.
" Ngươi muốn làm gì? "
" Làm đại sự "
Làm đại sự
Đại sự
Sự!.
Con moẹ ngươi làm đại sự gì còn muốn cởi quần áo.
Rất nhanh Giản Ly trên người quần áo tiếp tục bị xé rách, nàng rất khổ nhưng không có ai cứu nàng!!
" Cứu mạng với!!! "
" Ngô! ô! ô! "
Giản Ly vừa hét lên Tần Mặc Uyên liền bịt kín miệng nhỏ của nàng bằng môi của hắn.
Làm nàng!.
làm nàng!.
làm chết nàng!
9 ngày sau!!
9 ngày này Giản Ly bị Tần Mặc Uyên nhốt ở Thần vương phủ không ngừng bốc lột nàng, ngày nào cũng đối với nàng a b c a b c, Giản Ly ngất xỉu hắn mới bỏ qua cho nàng.
Hôm nay là tứ quốc thi đấu ngày cuối cùng. Ngôn Tình Hài
Mười người thi vòng cuối cùng có 3 người Đông Ly quốc, 3 người Tích Nguyệt quốc, 2 người Phi Vũ quốc và 2 người Xích Tiêu quốc, Giản Ly bán mạng bán luôn chính mình thân thể mới có thể làm Tần Mặc Uyên thả nàng tới chỗ thi đấu.
" Huhu muội muội bảo bối ta nhớ muội muốn chết ~ "
Giản Diễm nhìn thấy Giản Ly liền xông lên ôm nàng oa oa rớt nước mắt.
" Bốp! "
" Nữ nhi bảo bối của ta ô ô "
Giản Trì tát bay Giản Diễm ôm lấy Giản Ly cực kỳ đáng thương.
" Ly nhi ~ cục cưng của mẫu thân "
Cung Ý Lan ôm lấy Giản Ly một chân đá chính mình phu quân ra.
Giản Ly:"!.
"
" Tránh ra cho ta! "
Tần Mặc Uyên bắt lấy tay Giản Ly kéo vào trong lòng, ánh mắt tức giận nhìn bọn họ.
Giản Trì, Cung Ý Lan, Giản Diễm: bị gì vậy??
" Mọi người đừng trách hắn, hắn trúng độc mất trí thôi "
Giản Ly nhanh chóng giải thích.
" Trúng độc? "
Giản Trì ba người đồng thanh lên tiếng.
" Đúng vậy, Lục Chúc Vũ hạ "
Giản Ly gật đầu chần chờ nói.
" Mau xem trận đấu trước đã "
Giản Ly sợ bọn họ nhiều lo lắng nhanh chóng nói tiếp.
" Được rồi "
Giản Trì biết nữ nhi không muốn bọn họ lo lắng cũng không có nói gì theo ý nàng gật đầu trở về chỗ ngồi, Giản Ly không có ngồi chỗ đặt ghế dài nữa mà tới ngồi cùng ba người, Tần Mặc Uyên cũng chạy theo ngồi bên cạnh nàng.
Lục Chúc Vũ cắn răng nhìn về phía Giản Ly và Tần Mặc Uyên, tối nay nàng sẽ khiến tiện nhân này chết không có chỗ chôn!! nam nhân kia cũng sẽ là nàng!!
Bốc thăm trận đấu Đông Ly quốc và Phi Vũ quốc, Tích Nguyệt quốc và Xích Tiêu quốc.
Giản Trì làm khẩu hình nhìn người trên lôi đài, đánh còn một hơi không chết là được.
Nam tử trên lôi đài cực kỳ hiểu ý tươi cười cung kính gật đầu, xoa tay âm hiểm cười nhìn Phi Vũ quốc người, bệ hạ nói đánh không chết là được, tàn phế gãy tay gãy chân liền không liên quan nha.
Cuối cùng Phi Vũ quốc người bị đánh đến mức được người nâng trở về, chậc chậc bộ dáng hẳn là không có hai năm đều không xuống nổi giường.
Tiếp theo Tích Nguyệt và Xích Tiêu quốc, Tích Nguyệt quốc thắng.
Sau buổi trưa, Đông Ly và Tích Nguyệt nghênh đón một trận hoà.
Đông Ly cùng Tích Nguyệt đều xếp hạng nhất hạng nhì không có, hạng ba Phi Vũ quốc cùng Xích Tiêu quốc.
Tứ quốc thi đấu xếp hạng đã định, buổi tối Tích Nguyệt quốc hoàng cung tổ chức yến tiệc chúc mừng.
" Muội muội bảo bối ngày mai chúng ta trở về Đông Ly đó nha "
Giản Diễm thò lại gần cùng Giản Ly nói.
" Ta không cho phép "
Tần Mặc Uyên ngồi bên cạnh Giản Ly kéo nàng vào trong lòng, trừng mắt nhìn Giản Diễm.
" Nè ngươi có lý không ta đang nói chuyện cùng muội muội của ta không liên quan đến ngươi!! "
" Nàng ấy là của ta! "
" Ngươi!.
! "
" Được rồi hai người đừng có nói nữa "
Giản Ly bực bội đẩy hai người bọn họ ra, phụ thân mẫu thân nàng đang ở bên kia chàng chàng thiếp thiếp haizz.
" Ta ra ngoài dạo "
Giản Ly nói xong liền đứng dậy rời khỏi yến tiệc, Giản Ly bước đi trên đường nhỏ không ngừng suy nghĩ, hạ độc Tần Mặc Uyên người phía sau hẳn là Long Thần vệ người đi, mấy con sâu ghê tởm đó đúng là thích hợp bọn chúng.
Một mũi tên lao thẳng về phía Giản Ly, nàng nhanh chóng lui về phía sau giơ tay bắt lấy mũi tên, chỉ còn một tất mũi tên liền sẽ đâm thẳng vào đầu nàng!.
Giản Ly cười khẽ gỡ xuống mảnh giấy ở đuôi mũi tên, vách núi Vong Hồn không tới Tần Mặc Uyên liền sẽ chết?
Vong Hồn haha!.
vực sâu vạn trượng!!
Giản Ly cười khẽ dưới chân nhảy lên khinh công nhanh chóng chạy ra khỏi hoàng cung.
Tần Mặc Uyên đi ra khỏi yến tiệc đi tìm Giản Ly nhận được đồng dạng một mảnh giấy, ánh mắt nổi lên lệ khí, lấy ra pháo truyền tin của Ám Dạ các bắn lên trời sao đó nhanh chóng rời khỏi hoàng cung.
Vách núi Vong Hồn!!.
Giản Ly đứng trước mặt Lục Chúc Vũ cười nhạt nhìn nàng ta.
" Ngươi kêu ta tới để ngắm sao à? "
" Hừ tiện nhân hôm nay chính là ngày chết của ngươi!! "
" Giết nàng cho bản công chúa!! "
Lục Chúc Vũ quát lớn, ánh mắt độc ác đắc ý nhìn Giản Ly.
Thế nhưng mang theo ngự lâm quân của Phi Vũ quốc tới giết nàng, đúng là hãnh diện mà, Nguyệt Phách kiếm trong tay vung lên trực tiếp lấy đầu kẻ trước mặt.
" Nói nhiều quá "
Tần Mặc Uyên chạy đến liền nhìn thấy Giản Ly đang cùng Phi Vũ quốc người đánh nhau, máu tươi đầy đất, Phi Vũ quốc người cũng chết gần hết, hơn nữa trên người nàng cũng có không ít vết thương!
" Giản Ly nhìn xem Thần vương đuổi tới a "
Lục Chúc Vũ tức giận nhìn Giản Ly chỉ về phía sau nàng, ánh mắt ra hiệu cho còn sống vài cái ngự lâm quân lui ra.
Giản Ly trong tay cầm Nguyệt Phách kiếm lây dính máu tươi nhỏ giọt trên mặt đất hoàn toàn không hết để tâm giết chết tên ngự lâm quân cuối cùng mới quay đầu nhìn về phía Tần Mặc Uyên, lại nhìn về phía Lục Chúc Vũ ma quỷ cười.
" Ngươi tính toán làm gì? "
Lục Chúc Vũ nhìn trên mặt đất toàn bộ đã chết ngự lâm quân tức đến run rẩy, con tiện nhân này cũng dám giết người của nàng!!
" Hừ, Tần Mặc Uyên giết chết con tiện nhân này cho ta!! "
Giản Ly nhìn trong tay Lục Chúc Vũ đã mở nắp lọ thuốc nhướng mày, lần này liền xác định mùi hương này là mùi hương để thúc đẩy tình cổ.
Nga, giải quyết kẻ cuối cùng rồi đi cứu tướng công thôi, Giản Ly quay đầu nhìn Tần Mặc Uyên đang thống khổ ôm đầu bộ dáng, hắn đang giãy dụa, nàng cược hắn sẽ không thương tổn nàng, nếu nàng thua!.
chính là mất mạng.
" Hahaha!.
"
Giản Ly cười nhạo cầm Nguyệt Phách kiếm xông về phía Lục Chúc Vũ.
Nàng ta hoảng loạn rút kiếm ra đỡ, cùng Giản Ly không ngừng đánh nhau.
Giản Ly đâm một kiếm trúng bả vai của Lục Chúc Vũ đá văng nàng ta ra.
" A!!.
"
Tần Mặc Uyên rống lên ánh mắt đục ngầu.
Giản Ly cầm kiếm đi về phía hắn.
" Tần Mặc Uyên!.
"
Hắn sẽ như thế nào đây, sẽ chỉa kiếm vào nàng vẫn là!.
Tần Mặc Uyên từ trên đất đứng lên, trong tay Nguyệt Hồn kiếm chỉ thẳng vào Giản Ly, trong mắt mang theo giãy dụa thống khổ cùng cầu xin.
Hắn xin nàng mau rời đi, hắn không thể khống chế được bản thân sẽ thương tổn nàng.
Giản Ly lui về phía sau một bước trong tay Nguyệt Phách kiếm cũng giơ lên mũi kiếm chỉa thẳng vào Tần Mặc Uyên, nàng đang cược hắn sẽ là người buông kiếm xuống, nàng không nghĩ cũng hắn đánh nhau, càng sẽ không thương tổn hắn.
" Như thế nào, tới đi ngươi lựa chọn giết ta theo thứ cổ độc trong thân thể điều khiển? hay buông xuống trong tay kiếm? "
Giản Ly xinh đẹp tươi cười, tới a cho nhau thương tổn.