cái đó Linh nhi dạo này ở nhà nhàn rỗi ta muốn để nó đi theo con đến Thần vương phủ trụ "
Mộc Thành Tiêu cho rằng Giản Ly sợ hắn, do trở thành công chúa nên mới dám cư xử giống phía trước, che miệng giả bộ ho nhẹ nói.
Giản Diễm cười như không cười nhìn Mộc Thành Tiêu, đây là tính toán muốn cho Tần Mặc Uyên nữ nhân?
Nghe nói lúc trước người nên gả cho Tần Mặc Uyên là cái kia bãi rác nữ nhân, nhưng bọn họ đem muội muội của hắn đẩy ra thay thế, hiện tại Tần Mặc Uyên không trang ngốc nữa liền muốn bám tới trên người hắn à.
" Ha!.
nàng ta không có gì làm thì cho nàng ta đi vào chùa cầu phúc đi, đưa đến chỗ ta làm gì "
Tần Mặc Uyên nhìn Mộc Thành Tiêu ánh mắt mang theo sát khí, cùng với giọng nói cười như không cười làm người khác lạnh lẽo đến tận xương.
Mộc Thành Tiêu bị Tần Mặc Uyên nhìn đến rụt cổ lại.
" Vương gia chẳng lẽ ta không đẹp bằng muội muội sao? ta so muội muội cũng không kém a, càng sẽ biết hầu hạ người sẽ không ghen ghét không cho người lấy thêm trắc phi a "
Mộc Linh uốn eo đi lại bên cạnh Tần Mặc Uyên, cực kỳ ôn nhu cười nói.
Nếu Đông Ly thái tử thích nàng Thần vương cũng thích nàng thì vẹn cả đôi đường, hai người nam nhân này ai cũng soái, có thân phận, hai người bọn họ cùng tranh giành nàng nghĩ tới đúng là quá tốt rồi.
" Cút! "
Tần Mặc Uyên đứng lên đá văng Mộc Linh, nàng ta văng ra đập mạnh vào tường phun ra một miệng máu tươi.
Giản Ly chậc chậc vài tiếng, nhìn xem bị đá tới mức này bị thương không nhẹ đâu nha, nàng ngước mắt nhìn Tần Mặc Uyên cười khẽ nói.
" Ngươi nha, ra tay đủ nặng "
" Nương tử nói gì vậy, ta tự nhiên sẽ giữ thân trong sạch chỉ để cho một mình nương tử chạm vào nha "
Tần Mặc Uyên nghe thấy Giản Ly nói liền ngồi xuống thân mật dựa gần vào tai nàng mị hoặc nói.
" Hừ "
Giản Ly hừ nhẹ một tiếng đẩy hắn ra.
Mộc Thành Tiêu còn không có phản ứng lại đây ngây ra đứng ở đó.
" Người tới, đem bọn họ quăng ra cho trẫm!! lần sau Mộc gia người dám tới gần công chúa trực tiếp giết!! "
" Rõ thưa hoàng thượng "
Vài cái thị vệ nghe Giản Trì hô lên lập tức xông vào hướng hắn cung kính nói, sau đó nhanh chóng lôi Mộc Thành Tiêu cùng cá chết dưới đất Mộc Linh quăng ra bên ngoài.
Người đi đường chỉ chỉ trỏ trỏ cười nhạo nhìn bọn họ, nhìn xem đây là Mộc gia chủ a nghe nói lúc trước dám đối sử không tốt với Đông Ly quốc công chúa, hiện tại chắc chắn là thấy sang muốn bắt quàng làm họ bị người ta đá văng hahaha.
" Phụ thân, mẫu thân, ca ca chúng ta đi chơi được không "
Giản Ly ánh mắt lấp lánh nhìn qua bọn họ ngọt ngào kêu lên.
" Tất nhiên là được hắc hắc "
Giản Trì xoa tay nhanh chóng đồng ý rồi, hắn còn sợ nữ nhi sẽ không chịu tiếp nhận bọn họ, hiện tại quá tốt rồi.
" Hi~ chúng ta đi thôi mẫu thân mang bảo bối đi chơi hahaha~"
Cung Ý Lan nhào tới bên cạnh Giản Ly nắm tay nàng đi ra bên ngoài.
" Nương tử bảo bối chờ ta với "
Giản Trì vẫy tay đuổi theo hai người.
" Muội muội có kêu ta mà ta cũng muốn nắm tay muội muội bảo bối!! "
Giản Diễm nhìn thấy phụ mẫu nhà mình mỗi người một bên nắm tay Giản Ly đi rồi liền ủy khuất chạy theo.
Tần Mặc Uyên:"!.
"
Hắn đã bị bỏ rơi rồi, nương tử không cần hắn, đại cựu tử cùng nhạc phụ không thích hắn, hắn bị đá rồi sau, không không thể được.
Tần Mặc Uyên tức khắc đứng lên, chạy nhanh theo sau bọn họ.
__ __ _ __ __ _
1 tháng quỷ dị bình tĩnh trôi qua, Giản Ly mọi người trong lòng biết rõ trong âm thầm sóng ngầm mảnh liệt không ngừng, Long Thần vệ đã muốn ra chiêu rồi.
Trong lần tứ quốc thi đấu này Long Thần vệ sẽ giở trò gì đây?
Nơi diễn ra tứ quốc thi đấu chính là ngay tại trong hoàng thành, trực tiếp thành lập lôi đài lớn đặt ở giữa thành xung quanh bố trí tứ quốc chỗ ngồi, chủ vị cao nhất chính là Tích Nguyệt quốc.
Hôm nay chính là trận đấu đầu tiên.
Giản Ly lười biếng nằm trong phòng không chịu đi ra ngoài, nàng không ra xem Tần Mặc Uyên tự nhiên cũng không đi ở lì bên cạnh nàng, Giản Diễm, Giản Trì, Cung Ý Lan đã sớm đi ra nhìn xem trận đấu.
" Nương tử cũng sắp trưa rồi hẳn là tới trận thứ ba của, giữa hai người thắng của tứ quốc "
Tần Mặc Uyên dùng khăn lau bàn tay của Giản Ly, đặt bên môi nhẹ nhàng hôn lên một cái, nhìn Giản Ly tươi cười nói.
" Ân!.
vậy thì đi xem một chút "
Giản Ly nằm trên ghế dài không chút phản ứng mở mắt ra nhìn hắn lại nhìn chính mình bàn tay đang bị hắn cầm lấy, nhẹ giọng buồn ngủ nói.
" Hảo a "
Tần Mặc Uyên gật đầu bế lên nàng dưới chân nhảy lên khinh công chạy đến nơi diễn ra thi đấu.
Tần Mặc Uyên bế Giản Ly rơi xuống bên cạnh Giản Diễm đặt nàng ngồi lên ghế bản thân ngồi xuống cái ghế bên cạnh nàng, thật ra là hắn muốn ngồi cùng cái ghế với nàng, để nàng ngồi trên đùi hắn, chính là nhà hắn nương tử phát hiện ý đồ của hắn trừng mắt nhìn hắn, không thể không từ bỏ ý định a.
Mọi người nhìn thấy cảnh này liền sì sầm cùng nhau, Thần vương thật là không còn ngốc, hai người họ tình cảm như vậy xem ra không có hoà ly rồi, Thần vương thật sự có khả năng chính là thái tử Tích Nguyệt quốc.
" Tần Mặc Uyên ngươi đang làm cái quỷ gì hả!!! "
Giản Diễm tức giận phun lửa nhìn Tần Mặc Uyên nhỏ giọng quát lên, đồ đê tiện này suốt ngày bám lấy bảo bối muội muội của hắn dụ dỗ nàng, đúng là kỹ nữ vô liêm sỉ mà!!! hiện tại còn dám trước mặt bao nhiêu người bế muội muội hắn!!
Giản Diễm trong lòng không ngừng cắn tay áo, ánh mắt như đao phóng qua Tần Mặc Uyên.
Tần Mặc Uyên cũng không khách khí trừng mắt trở lại.
" Đại cựu tử ta là tướng công của nàng, bế nàng một chút cũng không có gì to tát! "
" Ngươi!.
"
" Ta!.
"
Giản Ly nhíu mày không thèm để ý bọn họ, hai người này giống như kẻ thù giết cha với nhau vậy gặp nhau giống như muốn lao vào giết đối phương vậy đó, không thể hiểu nổi.
" Nữ nhi, trận đầu tiên là Tích Nguyệt với Xích Tiêu quốc, Tích Nguyệt quốc thắng "
" Trận thứ hai là Đông Ly chúng ta và Phi Vũ quốc, Đông Ly quốc chúng ta thắng "
Giản Trì thò qua tới cùng Giản Ly nói chuyện.
" Buổi trưa tiếp tục bốc thăm phải không phụ thân "
" Đúng vậy đó tiểu Ly "
Cung Ý Lan đẩy Giản Trì ra cười cong mắt cùng Giản Ly nói chuyện.
Giản Ly nhìn chính mình mẫu thân mềm ngọt cong môi cười.
Cung Ý Lan che chính mình trước ngực, hahaha nữ nhi đáng yêu quá aaaaa!!!
Giản Trì kéo lại chính mình nương tử làm nàng ngồi xuống bên cạnh bản thân, nương tử hắn đẹp như thế lỡ như tiện nhân nào đó có ý đồ xấu phải làm sao bây giờ!!
Tứ quốc thi đấu mỗi quốc gia sẽ cử ra 10 người thi đấu, bốc thăm lựa chọn đối thủ, hai người thắng sẽ đấu với nhau, người thắng cuối của trận đấu sẽ tiếp tục thi đấu, ba người kia bị loại, tiếp tục như vậy đến khi còn lại bốn người nếu trong đó bốn người có hai cái hoặc ba là người của một quốc gia thi quốc gia đó sẽ cử ra người thi đấu với quốc gia còn lại.
Người thắng cuối cùng của cuộc thi chính là người của quốc gia nào thi quốc gia đó là người đứng đầu năm nay, ba hạng cuối dự theo lượt thắng thi đấu định ra.
Một ngày sẽ có hai lần thi đấu hiện tại là lần đầu tiên, còn một lần sao buổi trưa.
Trên lôi đài lúc này tình huống, Tích Nguyệt quốc người ra chiêu Đông Ly quốc người chạy, Đông Ly quốc người ra chiêu Tích Nguyệt quốc người chạy!! sau đó.
" Ta nhận thua "
" Ta nhận thua "
Cả hai người trên lôi đài đồng thanh lên tiếng.
Giản Ly:???? cái quỷ gì vậy.
" Nếu hai người đều nhận thua trận đấu này hòa, cả hai cùng thông qua!! "
" Thi đấu kết thúc!! sau buổi trưa bắt đầu lần thi đấu thứ hai!! "
Mọi người sớm quen việc này, năm nào cũng vậy a!!! muốn không quen cũng không thể!!!
Giản Ly thở dài làm người tìm chỗ trống, đặt xuống cái bàn, cây dù lớn, ghế dài, trên bàn có một dĩa trái cây, một dĩa điểm tâm, một bình trà, nàng liền nằm trên ghế dài hưởng thụ Tần Mặc Uyên hầu hạ nàng, bưng trà rót nước, lột trái cây, đưa điểm tâm, giúp nàng quạt.
Giản Trì, Cung Ý Lan:"!.
"
Giản Diễm: nhìn xem đồ đê tiện kia cố ý lấy lòng muội muội hắn kìa, đúng là đáng ghét!!!
Tần Nghiêm: ai cũng quên mất hắn, nhi tử cũng không cần hắn huhuhuhu.
Lục Chúc Vũ nhìn thấy cảnh tượng kia liền oán hận cắn răng, nhớ lại chính mình kế hoạch liền cố gắng đè nén trong lòng oán hận, trừng mắt nhìn bóng lưng Giản Ly sau đó quay đầu đi không nhìn nữa.
Giản Ly ánh mắt di chuyển về hướng Lục Chúc Vũ nhếch môi lên tà ác cười, nha thú vị thật đấy.
Sau buổi trưa trận thi đấu tiếp tục diễn ra, lần này Đông Ly đấu với Xích Tiêu, Tích Nguyệt đấu với Phi Vũ.
Kết quả cuối cùng Đông Ly quốc thắng, Tích Nguyệt quốc thắng, Đông Ly cùng Tích Nguyệt tiếp tục hòa.
Giản Ly ngủ say được Tần Mặc Uyên bế trở dịch quán.
" Ngô!.
"
Giản Ly ở trong lòng Tần Mặc Uyên mở mắt ra nhìn xung quanh, đây là trở về phòng nàng ở dịch quán rồi?
" Mọi người đâu "
" Nhạc phụ, nhạc mẫu, đại cựu tử đều trở về nghỉ ngơi rồi nương tử không cần lo lắng "
Tần Mặc Uyên vừa bế nàng đến trên giường vừa nói.
" Ân, ta muốn tắm rửa "
Giản Ly ứng một tiếng ngồi dậy nói.
" Ta giúp nàng tắm ~ "
Tần Mặc Uyên ôm lấy eo nàng, ở bên tai Giản Ly thổi khí nói.
" Bốp! "
" Biết điều thì an phận cho ta "
Giản Ly một cái tát đi qua nhìn hắn cười nói.
" Nương tử nàng không yêu ta nữa sao "
Tần Mặc Uyên ôm bên mặt bị đánh, rưng rưng nước mắt như con chó nhỏ bị vứt bỏ nhìn Giản Ly.
" Nhiều lời "
Giản Ly âm thầm cười, quay đầu lấy y phục tắm rửa.
Tần Mặc Uyên nhíu mày đi qua phòng khác tắm rửa, sau đó chui vào trên giường của Giản Ly chờ nàng.
Giản Ly vừa đi ra, ngoài liền nhìn thấy Tần Mặc Uyên quần áo sốc xếch nằm nghiên trên giường tay chống đầu quyến rũ nhìn nàng.
Giản Ly: ma quỷ này lúc nào cũng muốn quyến rũ nàng!!!
Búng tay một cái nội lực liền giúp Giản Ly hông khô một đầu tóc ướt, bình tĩnh đi lại gần giường.
Nàng vừa tới gần Tần Mặc Uyên liền bắt lấy cánh tay nàng kéo đến trên giường, xoay người đè lên trên người nàng.
" Nương tử~ "
Tần Mặc Uyên cúi đầu cọ xát cổ trắng nõn của nàng, trên người Giản Ly truyền đến thảo dược mùi thơm xông vào mũi làm hắn càng điên cuồng cọ xát trên người nàng.
Giản Ly sắc mặt đỏ ửng không dám nhìn hắn, tên này như thế nào liền động dục rồi.