Giản Ly từng bước ép sát đôi mắt lạnh như băng nhìn thẳng về phía Long Thần vệ chủ, nàng đột nhiên vung kiếm lên thân thể lui về phía sau chân đá mạnh vào ngực Long Thần vệ chủ vung kiếm hướng thẳng về đầu của hắn.
" Keng! "
" Roẹt! "
Long Thần vệ chủ bị đạp lui về phía sau mấy bước ánh mắt loé lên kinh hãi nhanh chóng vung kiếm cản một kiếm của nàng, không ngờ Giản Ly mũi kiếm liền thay đổi phương hướng chém vào cánh tay hắn, may mắn hắn nhanh chóng né ra nếu không hiện tại liền rơi xuống một cánh tay!!
" Ha....!đáng tiếc ghê còn tưởng là cắt xuống ngươi một cánh tay đâu "
Giản Ly giơ kiếm lên thưởng thức ngắm nghía, tiếc nuối nhìn Long Thần vệ chủ đang chảy máu không ngừng cánh tay, nga...!vết thương này nhất định là chạm đến xương đâu.
" Muốn lấy mạng bổn chủ còn không dễ như vậy!! "
Long Thần vệ chủ phẫn nộ nhìn Giản Ly Long Thần vệ người nhanh chóng đem nàng bao vây lại, Giản Ly sắc mặt không chút thay đổi đứng đối mặt với hắn trong tay thanh kiếm lóe lên ánh sáng lạnh lẽo thấu tâm.
" Dễ hay không còn chưa biết được "
Giản Ly xông thẳng về phía trước, Long Thần vệ chủ nhanh chóng vung kiếm lên cùng nàng lại đánh thành một đoàn, tốc độ cực kỳ quỷ dị thân ảnh như ẩn như hiện âm thanh vũ khí kịch liệt va chạm vào nhau xuyên thẳng vào màn nhĩ những người xung quanh.
Mắt thấy Long Thần vệ chủ mũi kiếm hướng thẳng về phía trái tim của bản thân đâm tới Giản Ly cười lạnh nhanh chóng lui về phía sau, hắn nhanh Giản Ly càng nhanh hơn Nguyệt Phách kiếm giơ lên chém ngang kiếm của hắn cọ sát tạo ra âm thanh chói tai, thanh kiếm trực tiếp bị Giản Ly chém gãy.
Long Thần vệ chủ cảm giác được bàn tay cầm kiếm của bản thân truyền đến từng trận đau nhức ngay sau đó Giản Ly kiếm đã đâm thủng bả vai hắn.
Giản Ly nhấc chân đá văng hắn.
Long Thần vệ chủ bị đá văng về phía sau cố gắng ổn định thân thể che lại miệng vết thương trên vai, trên cánh tay cùng bả vai đau sót đến xương tủy ánh mắt hắn phát lạnh nhìn về phía Giản Ly, đáng ghét phải nhanh chóng rời khỏi đây Đông Ly quốc công chúa phải không! nỗi nhục này hắn nhất định sẽ đòi lại! Long Thần vệ chủ liếc mắt một cái nhìn đám người đang bao vây xung quanh, bọn họ nhanh chóng rút kiếm xông về phía Giản Ly, hắn nhân lúc cùng một đám người nhanh chóng bỏ trốn.
Giản Ly thấy vậy vung tay lên ngân châm bay thẳng về phía sau ót của Long Thần vệ chủ thành công chui thẳng vào người hắn, Long Thần vệ chủ khẽ kêu một tiếng cắn răng nhanh chóng chạy đi, nàng muốn đuổi theo lại bị một đám người dây dưa ngăn lại, tức giận phẫn nộ vung kiếm lên thân ảnh không ngừng chuyển động trong đám người từng kiếm nhấc lên hạ xuống chém rơi đầu của những kẻ ngăn cản trước mặt nàng, đáng ghét cơ hội giết chết hắn tốt như thế cứ như vậy không còn!!
Ha...!nhưng mà một châm vừa rồi cũng không tồi đâu, trên ngân châm có độc phệ tâm, hắn từng hạ độc này cho Tần Mặc Uyên hiện tại để hắn nếm thử tư vị này chút đi!!
Giản Diễm bên kia đã đến gần chỗ của Giản Ly nhưng vẫn đang bị một đống lớn quân lính dây dưa, thường liếc mắt qua chỗ Giản Ly thấy nàng đã không có việc gì mới thở ra một hơi, hắn liền nói muội muội như thế nào dễ nói chuyện đâu!! thì ra là tính như vậy làm!! trực tiếp xông thẳng vào vòng vây được canh giữ lớp lớp muốn giết đầu lĩnh kẻ địch!! đúng là quá mức kịch liệt rồi, muội muội bảo bối của hắn đúng là có một không hai!!
Giản Ly nhìn Giản Diễm cười cười, ánh mắt hơi nhìn lên trên tường thành dưới chân đạp một cái hướng về phía tường thành phi thân đến, chân dẫm lên vách tường thành nhảy lên trên, Giản Ly nhìn Phi Vũ quốc và Xích Tiêu quốc hoàng đế bị trói ngồi trong góc cười lạnh.
" Công chúa điện hạ! "
Đông Ly quốc tướng sĩ giữ trên tường thành nhìn thấy nàng nhảy lên liền nhanh chóng hành lễ.
" Kéo bọn họ lên "
Giản Ly đi lại bên tường thành nhìn xuống phía dưới, quân lính đã kéo Phi Vũ quốc và Xích Tiêu quốc hoàng đế đến, Giản Ly trong tay thanh kiếm đặt lên cổ Phi Vũ quốc hoàng đế, ánh mắt nhìn qua quân lính đang giữ Xích Tiêu quốc hoàng đế hắn liền cầm kiếm kề vào cổ Xích Tiêu quốc hoàng đế.
" Phi Vũ quốc và Xích Tiêu quốc tướng sĩ nhìn cho rõ, hoàng đế bệ hạ của các ngươi đang nằm trong tay chúng ta, các ngươi hiện tại bỏ vũ khí quỳ xuống nếu không bổn công chúa sẽ ném hoàng đế của các ngươi từ trên tường thành đi xuống!! "
Giản Ly giọng nói lạnh lùng nội lực khuếch đại thanh âm vang khắp nơi chấn động Bắc Lăng thành.
Quân lính Phi Vũ quốc và Xích Tiêu quốc ngây ngẩn nhìn lên tường thành không biết phải làm như thế nào, bệ hạ thật sự rơi vào tay công chúa Đông Ly quốc.
" Còn không kêu bọn họ dừng tay, muốn bị quăng xuống dưới đúng không? "
Giản Ly hung ác đẩy một cái thanh kiếm trên tay cứa một đường vào cổ Phi Vũ quốc hoàng đế hiện ra tia máu, hắn bị Giản Ly đẩy một cái nếu không có người phía sau giữ suýt chút nữa thật sự rơi xuống, trên cổ đau sót cực kỳ rõ ràng, Phi Vũ quốc hoàng đế sắc mặt trắng bệch không ngừng run lên.
" Ta nói ta nói!! "
" Các ngươi còn không mau quỳ xuống!! muốn trẫm bị giết chết sao!!! "
Phi Vũ quốc hoàng đế gần như rống lớn lên hoàn toàn không có chút mặt mũi của một vị đế vương.
" Xích Tiêu quốc bệ hạ thì sao? muốn thử cảm giác bị té xuống từ trên tường thành? "
Giản Ly vừa lòng sau đó cười như không cười nhìn qua Xích Tiêu quốc hoàng đế.
Hắn bị Giản Ly ánh mắt nhìn một cái chân nhũn ra thiếu chút nữa đều phải quỳ xuống.
" Mau dừng tay làm theo lời Đông Ly công chúa nói, nhanh lên!! "
Phi Vũ và Xích Tiêu quốc quân lính người leng keng buông bỏ vũ khí quỳ xuống đầu hàng, tất cả đều bị tướng sĩ Đông Ly quốc khống chế lên Giản Trì ngẩn đầu nhìn nữ nhi bảo bối nhà mình nội tâm vô cùng đắc ý.
" Trận này thắng là nhờ vào công chúa còn không mau cảm tạ nàng! "
" Công chúa điện hạ vạn tuế!! Đông Ly vạn tuế!! công chúa điện hạ vạn tuế.....!!! "
Ở đây mấy chục vạn tướng sĩ của Đông Ly quốc ầm ầm quỳ xuống rống to làm Bắc Lăng thành đều muốn run rẩy.
Giản Ly:"...." đột nhiên có chút đắc ý là như thế nào vậy?
__ __ _ __ __ _
Phủ thành chủ Bắc Lăng thành.
Trải qua nhiều ngày mệt mỏi cuối cùng đã tạm chấm dứt, Giản Trì lập hạ khế ước với Phi Vũ quốc và Đông Ly quốc vừa lúc Tần Nghiêm thế nhưng đã đuổi tới.
" Dô, lão tiện nhân chạy đến trễ quá cái gì cũng xong rồi "
Giản Trì khoanh tay ngồi trên ghế nhìn về phía Tần Nghiêm hài hước bộ dáng.
" Ha...!lão già ngươi còn chưa bị chém chết đúng là may mắn đó "
Tần Nghiêm ngoáy tai dỗi ngược trở lại Giản Trì.
" Lão tiện nhân ngươi còn không chết ta đây nếu chết rồi chẳng phải để nhi tử của ngươi chạy đến bắt cóc bảo bối nhà ta sao? "
Giản Trì hừ một tiếng dương dương tự đắc nói, ta chính là nhạc phụ của nhi tử ngươi đó, ngươi đắc tội ta ta nhất quyết không gả nữ nhi cho con của ngươi đó!! không đúng cho dù không đắc tội cũng không gả!!
" Hừ nha đầu đã sớm gả cho nhi tử của ta rồi, ngươi muốn cản cũng không được!! "
" Ta không chấp nhận đó "
" Làm cứ như ngươi nói là được "
" Ta làm sao....."
" Ta nói ngươi....."
Giản Ly:"....."
Phi Vũ quốc Xích Tiêu quốc hoàng đế:"...."
Giản Diễm:"....."
Phó tướng quân Đông Ly quốc:"...."
" Được rồi, hai người đang làm gì vậy chứ!! "
Giản Ly tức giận đen mặt lớn tiếng nói.
" Hai người các ngươi ở đó làm gì, mau kí vào khế ước cho bổn công chúa!! "
Nàng quay đầu qua nhìn Phi Vũ quốc Xích Tiêu quốc hoàng đế ánh mắt đen tối lạnh giọng nói.
Hai người bọn họ không ngừng gật đầu cầm lấy khế ước núp qua một bên an tỉnh kí vào.
Tần Nghiêm và Giản Trì bị Giản Ly chặn lại liền hừ một tiếng mỗi người ngồi một bên.
Tần Nghiêm ánh mắt sáng lên lấy giấy bút viết viết gì đó, xong liền đi đến trước mặt Phi Vũ và Xích Tiêu quốc hoàng đế cười như không nói.
" Hai người các ngươi đừng quên Tích Nguyệt quốc chúng ta, đem cái này kí đi "
Hai người bọn họ đánh cái rùng mình nhanh chóng kí xuống, Giản Ly thầm hạ độc lên người bọn họ sao đó làm người thả người ra.
Trong phủ thành chủ nhất thời còn lại Giản Trì, Tần Nghiêm, Giản Diễm, Giản Ly, phó tướng quân đã đi thả người Phi Vũ quốc và Xích Tiêu quốc đi về.
" Nữ nhi bảo bối nếu không ta lập con làm trữ quân được không "
Giản Trì đột nhiên xoa tay tươi cười nhìn Giản Ly nói ra một câu.
" Phụt! "
" Phụ hoàng người nói gì vậy? "
Giản Ly bị doạ phun một miệng nước trà ngẩn ra nhìn Giản Trì.
" Hử, cũng không phải không được muội muội rất thích hợp làm nữ hoàng "
Giản Diễm ánh mắt phát sáng vuốt cằm gật đầu cực kỳ tán thành nói.
Giản Ly:???? ca ca phụ hoàng hắn là muốn đá ngươi rớt xuống chức thái tử có được hay không ngươi vô cùng tán thành như thế là như thế nào tỏ ra kích động phản đối chút được không, có tên thái tử nào sắp bị đá tới nơi còn vui vẻ như thế không?? nó cứ bị làm sao ý!!
Giản Trì và Giản Diễm thật ra có chung một ý tưởng, chỉ cần nữ nhi/muội muội bảo bối của bọn hắn trở thành nữ hoàng như vậy liền không thể gả cho người khác, lúc đó bọn họ giúp nàng tìm hậu cung ba ngàn mỹ nam hưởng thụ, Tần Mặc Uyên kia muốn cưới nữ nhi/muội muội bảo bối của bọn họ hahahahaha ngươi nằm mơ đi!!!!
Tần Nghiêm:"...." đột nhiên cảm thấy tội nghiệp cho nhi tử, muốn cưới được thê tử muốn qua được hai cái tâm địa đều là hắc này thật sự là....!phụ thân cầu phúc cho con, nhi tử cố lên đừng để hai người bọn họ cười vào mặt phụ thân......
" Nếu đã như vậy, nữ nhi liền làm nữ hoàng đi, ca ca con sẽ trở thành nhiếp chính vương giúp đỡ con!! "
Giản Trì nói xong liền vui sướng đến mức muốn bay lên đi ra ngoài, hắn phải đi tìm thê tử của hắn mới được a, hắn sợ nàng theo hắn lên chiến trường nên hạ dược nàng, lần này phải chạy đi dỗ người thôi.
Giản Ly: vừa rồi mới chỉ là trữ quân như thế nào trực tiếp thành nữ hoàng!!!! ta không làm!!!! ta muốn kháng nghị!!!!
Cuối cùng ta có thể rảnh rỗi mà ở cùng một chỗ với tiểu Tuyết nhi rồi, còn nghĩ ra cách để muội muội bảo bối không cần gả cho Tần Mặc Uyên thật là hoàn mỹ quá đi, Giản Diễm mỹ tư tư nghĩ, quay đầu nhìn Giản Ly nói bản thân đi tìm Tiêu Tuyết liền bay bỏng đi ra ngoài.
Giản Ly:"...." làm sao bây giờ?.