Lúc này bên ngoài Hòa Thiên điện đứng ở cửa mấy thái giám nhìn thấy một đôi nam nữ như thần tiên đi tới tròng mắt đều muốn rớt ra, ngây ngốc nhìn, đây sẽ không phải trời trời rơi xuống nhân gian tiên nhân đi? một đám ngây ra đợi lúc Tần Mặc Uyên và Giản Ly sắp bước vào cửa Hòa Thiên điện một thái giám mới lấy lại được tinh thần nhanh chóng hô lên.
" Thái tử điện hạ giá lâm!!! "
Tên thái giám xoa mồ hôi trên trán, trời ạ hắn không biết bên cạnh thái tử điện hạ là ai không biết như thế nào thông báo, điện hạ vẫn là không trách tội hắn đi.
Bên trong đại điện người nghe thấy thái tử đến liền quay đầu về phía cửa nhìn sau đó âm thanh hút khí liền không ngừng vang lên, hai người bước vào đại điện tuyệt mỹ như thần.
Nam nhân một thân bạch y thêu chỉ vàng dung mạo như trích tiên rồi lại mang theo tà khí mị hoặc như yêu nghiệt đối lập lại dung hợp một cách thần kỳ, mắt phượng sắc bén lạnh lùng không chút cảm tình, nhưng cho dù biết hắn vô tình người khác vẫn không thể tự chủ được bị hắn hấp dẫn muốn tiếp cận hắn, một đầu tóc đen tùy tiện búi lên bằng một cây trâm.
Bên người hắn nữ tử dung mạo như thiên tiên, trên môi đỏ ngọt ngào tươi cười lại tràng đầy phong tình quyến rũ, ánh mắt lấp lánh như bầu trời ngôi sao, làm người ta mê luyến ngơ ngẩn.
Nhất thời trong đại điện nữ nhân đều ngây ngốc đỏ mặt tim đập say mê nhìn về phía Tần Mặc Uyên có cả nam nhân cũng đều bị hắn mê đôi mắt, nam nhân thì mê muội nhìn Giản Ly tròng mắt đều hận không thể dính lên người nàng, nước miếng thiếu điều muốn rớt xuống.
" Nhìn đủ chưa "
Tần Mặc Uyên mang theo một tia tức giận không dễ phát hiện lạnh như băng giọng nói vang lên trong đại điện, nhất thời mọi người cảm thấy màn nhĩ đau sót xoạt xoạt di chuyển tầm mắt không dám lại nhìn.
Giản Ly bị Tần Mặc Uyên ôm trong lòng nhìn về phía hoàng đế đang kinh ngạc trừng mắt nhìn nàng chớp mắt mấy cái tươi cười cực kỳ vui vẻ.
Tần Nghiêm:"...." nha đầu này từ lúc nào trở về? có thể nói là nhi tử tốt của hắn từ đâu tìm được nha đầu đem người trở về? hắn vì sao cái gì cũng không biết? cái gì cũng không!!?
Tần Nghiêm trong lòng kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên, cố gắng đè xuống trong lòng kích động tươi cười nhìn về phía trước.
Tần Mặc Uyên lúc này mới vừa lòng bàn tay nâng tay Giản Ly đi về phía chỗ ngồi bên phải hoàng đế ngồi xuống, cả người quý khí ưu nhã tùy ý, nữ nhân ghen ghét đến mắt nhìn về phía Giản Ly, không phải nói thái tử điện hạ có một vị vương phi đã mất tích, hắn rất yêu vị vương phi đó sao? như vậy các nàng vẫn còn cơ hội hiện tại từ đâu ra cái này nữ nhân cướp mất điện hạ!!
" Hoàng thượng thật sủng ái điện hạ đều cho hắn không cần hành lễ....."
" Vị tiểu thư bên cạnh điện hạ đó dung mạo có chút giống với vị vương phi kia...."
" Ngươi ngu ngốc vị tiểu thư kia là giống như mà so vị vương phi kia mỹ đến một vạn lần! "
" Thái tử điện hạ chẵn lẻ muốn lập vị tiểu thư này thành thái tử phi? "
" Không biết nàng ta là ai....."
"....."
Trong điện mọi người nhỏ giọng bàn tán, lén nhìn về phía Tần Mặc Uyên.
Giản Diễm cực kỳ đắc ý bưng ly rượu uống một ngụm, muội muội bảo bối của bản thái tử xinh đẹp không nhìn rớt tròng mắt các ngươi đi!!
Tiêu Tuyết:"...." nam nhân này bộ dáng dương dương tự đắc thế kia làm gì, tiểu thư chính là xinh đẹp như tiên nhân còn phải nói sao.
" Khụ...!nếu đã đến đông đủ vậy yến tiệc liền bắt đầu "
Tần Nghiêm ho nhẹ lên tiếng, tiếng nhạc trong đại điện vang lên, vũ cơ tiến lên ở giữa điện nhảy múa. Truyện Sủng
Mọi người xôn xao đứng lên kính rượu Tần Mặc Uyên, cách một lúc liền có mấy cái tiểu thư lên biểu diễn liếc mắt đưa tình nhìn Tần Mặc Uyên.
Chính là hắn một ánh mắt cũng không có nhìn ra giữa điện chỉ lo gấp thức ăn cho Giản Ly, rót trà cho nàng uống.
Giản Ly lười biếng tay đặt trên bàn chống cằm nhìn mấy người đang biểu diễn, một tay cằm ly rượu lắc lắc ánh mắt đen tối không rõ, thú vị thật đấy nha.
" Nương tử có gì mà nhìn, tướng công nàng đẹp hơn bọn họ "
Tần Mặc Uyên kéo tay Giản Ly cầm lấy bàn tay của nàng, ủy khuất nói.
" Khụ...khụ..."
Người khác không nghe thấy bọn họ nói chuyện nhưng bên cạnh Tần Nghiêm nghe! sau đó bị sặc rồi, nhi tử hắn bị người giả mạo rồi à? không đúng chỉ cần ở trước mặt nha đầu nhi tử hắn liền không có giới hạn!!
Giản Ly nhướng mày ngồi thẳng dậy nhích lại gần Tần Mặc Uyên.
" Tướng công trong rượu....!có vị rất ngọt "
Giản Ly cầm lấy ly rượu của Tần Mặc Uyên uống một ít nháy mắt nói.
Tần Mặc Uyên cổ họng giật giật, đột nhiên cảm thấy rất khát nước, giơ tay ôm lấy eo nàng.
" Nương tử, ta khát nước...."
Giản Ly ngón tay chọc chọc vào lòng ngực hắn nhếch môi cười khẽ.
" Nga...!khát nước liền uống trà đi "
" Nương tử đút cho ta "
" Không thích...."
Một đám nữ nhân nhìn thấy hai người đang ở ve vãn đánh yêu liền hận không thể tiến lên thế chỗ của Giản Ly, thái tử điện hạ lạnh lùng như thế lại dùng ánh mắt ôn nhu nhìn nàng ta tức chết bọn họ rồi.
" Tên khốn đó sao hắn dám ôm muội muội của bản thái tử chứ!! "
Giản Diễm ở bên kia không ngừng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tần Mặc Uyên.
" A Diễm ngươi bình tĩnh chút đi "
Tiêu Tuyết đè lại Giản Diễm sợ hắn làm ra cái gì không thể cứu được.
" Huhu nương tử...!muội muội bảo bối của ta bị cẩu gặm rồi "
Giản Diễm quay đầu nhào vào lòng Tiêu Tuyết cực kỳ ủy khuất, ngay sao đó lại nhận cơ hội ăn đậu hũ, Tiêu Tuyết nhéo bên hông hắn một cái hắn mới tách ra.
" Vị tiểu thư này không biết có ta là tiểu thư phủ tướng quân muốn kính cô một ly không biết cô có nể mặt hay không? "
Giản Ly ngẩn đầu nhìn người đột nhiên xuất hiện trước bàn nhướng mày, Lưu Diệp Vi...!con chuột này sống dai thật nhỉ...!hiện tại vẫn không muốn nhả ra Tần Mặc Uyên?
" Ta vì cái gì muốn nể mặt một người không quen biết? tiểu thư phủ tướng quân thì sao ta đâu có quen cô "
Giản Ly dựa vào lòng Tần Mặc Uyên cong môi đỏ không nhanh không chậm nói, Lưu Diệp Vi nghẹn khí đỏ bừng mặt, ủy khuất rưng rưng nhìn về phía Tần Mặc Uyên.
" Điện hạ người xem cô ấy, ta chỉ là có lòng tốt thôi...."
" Ngươi điếc sao không nghe thấy nàng ấy nói không quen ngươi à? "
Đây là lần đầu tiên Tần Mặc Uyên nói nhiều như vậy với Lưu Diệp Vi, nếu là bình thường nàng ta đã vui mừng muốn chết nhưng là lúc này hắn nói là muốn nàng ta nhục nhã lời nói, Lưu Diệp Vi oán hận trừng mắt nhìn Giản Ly tức giận dậm chân nhanh chóng chạy trở về, con tiện nhân Giản Ly không có hiện tại lại xuất hiện một dã nữ nhân cùng nàng tranh thái tử phi chức vị!! đúng là đồ đê tiện đi quyến rũ nam nhân!!
Giản Ly cười cười, nàng cái gì cũng không làm nha, thù hận tự lao tới a.
Qua một lúc sau Phi Vũ quốc hoàng đế đứng lên nhìn thẳng về phía Tần Nghiêm và Mặc Uyên ha ha cười.
" Hôm nay là ngày sinh thần của thái tử Phi Vũ quốc có một món quà muốn tặng....!lên đi "
Phi Vũ quốc hoàng đế vỗ vỗ tay binh lính từ bên ngoài liền xông vào Hòa Thiên điện mọi người một trận xôn xao.
Giản Ly quỷ dị cười, cuối cùng cũng tới.
Tần Mặc Uyên sắc mặt không hề thay đổi cầm ly rượu bình tĩnh uống một ngụm.
Giản Diễm cười lạnh không nói câu nào ôm eo Tiêu Tuyết đút điểm tâm cho nàng.
" Phi Vũ quốc muốn tạo phản sao? "
Tần Nghiêm cười như không cười, Phi Vũ quốc cùng Xích Tiêu quốc nói khó nghe chính là hai cái quốc gia phụ thuộc vào Tích Nguyệt và Đông Ly để duy trì.
" Hahaha Nguyệt hoàng Tích Nguyệt và Đông Ly đè đầu chúng ta lâu như vậy hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!! "
" Các ngươi muốn nuốt Đông Ly quốc của chúng ta? khẩu khí lớn thật đấy, không sợ nghẹn chết sao? "
Giản Diễm yêu nghiệt câu môi châm chọc.
" Đông Ly thái tử ngươi mang quân đến tham dự yến hội này quân của Phi Vũ chúng ta và Xích Tiêu quốc à còn cả Long Thần vệ đã đánh tới Đông Ly rồi hiện tại ha ha ngươi e là chỉ là một cái vong quốc thái tử haha "
" Choang! "
Một ly rượu đột nhiên bay thẳng đến cây cột phía sau Phi Vũ hoàng đế vỡ thành mảnh vụn, ở trên cao Giản Ly còn chưa thu tay lại.
" Miệng chó nói lời thật khó nghe, bản công chúa đảo muốn nhìn các ngươi là lấy được chúng ta Đông Ly quốc một mảnh đất nào hay không hay là có đi mà không có về!! "
Phi Vũ quốc hoàng đế vẫn còn ngây ngốc đứng đó, vừa rồi cái ly vụt qua hắn cảm giác được tiếng gió gào thét cắt qua mặt hắn sinh đau.
" Vậy hiện tại các ngươi là muốn làm gì? Tích Nguyệt quốc binh lính hùng hậu, các ngươi muốn khống chế Tích Nguyệt quốc? mơ tưởng sao? "
Tần Mặc Uyên nhếch môi cười như không cười nhìn xuống đại điện.
" Thái tử điện hạ chúng ta tự nhiên là không dám làm liều rồi, chỉ là trong rượu của các ngươi chúng ta đã bỏ thuốc vào rồi, bắt được hoàng đế, thái tử điện hạ và vài cái trọng thần Tích Nguyệt quốc đã sớm rơi vào tay chúng ta rồi "
Xích Tiêu quốc hoàng đế đứng lên nhìn Tần Mặc Uyên nói.
Quả nhiên hắn vừa nói xong người của Tích Nguyệt quốc liền cảm giác được bản thân không có chút sức lực nào ngã xuống trên bàn.
" Sao lại như vậy...."
" Ta không có chút sức nào...."
"....."
Tích Nguyệt quốc người bắt đầu cảm thấy khủng hoảng lên.
" Các ngươi thế nhưng dám làm như thế! "
Tần Mặc Uyên ánh mắt lạnh như hàn băng nổi lên vô tận sát ý.
" Đê tiện! "
Giản Diễm tức giận quát lên.
" Hahaha thủ đoạn đê tiện, vậy thì đi sao hiện tại các ngươi đều lọt vào tay chung ta hahaha "
Phi Vũ quốc hoàng đế cười lớn nói.
" Bên cạnh Tích Nguyệt quốc thái tử hẳn là công chúa Đông Ly quốc đi, đúng là xinh đẹp khuynh thành một lát nữa ta đem nàng ta chơi xong rồi liền thưởng cho quân lính cho thái tử chính mình nhìn thấy nàng ta ở dưới thân người khác như thế nào kêu hahaha "
Giản Diễm gân xanh trên trán nhảy lên trong lòng dâng lên mãnh liệt lửa giận, đồ ghê tởm này dám mơ đến muội muội của hắn! hắn muốn lột da bọn chúng!!
Tiêu Tuyết ngẩn đầu ánh mắt không chút cảm tình nhìn Phi Vũ quốc hoàng đế, kẻ động đến tiểu thư đều phải giết!!
Tần Nghiêm lén nhìn qua Tần Mặc Uyên, qua nhiên liền nhìn thấy hắn lúc này quanh thân đều là lệ khí, sát ý tung hoành u ám mù mịt như ma quỷ từ địa ngục bò ra giống nhau, chọc vào thuốc nổ rồi các ngươi nói gì không nói lại mơ phạm vào nha đầu hiện tại thảm rồi thảm rồi, hắn tự nhận nếu là có người ở trước mặt hắn nói như vậy hắn chắc chắn sẽ tức muốn chết xông lên chém rớt cái đầu đối phương, nhưng mà nhi tử hắn không có dễ dàng như vậy liền để người chết rồi đâu nha, hắn chắc chắn là sẽ nghĩ ra một ngàn cái phương pháp lộng ngươi muốn sống không được chết cũng không xong, thậm chí hối hận vì bản thân đã đầu thai làm người!!
Đại điện nhất thời yên tĩnh xuống, Tần Mặc Uyên quanh thân khí thế càng lúc càng cường đại làm người ta lạnh sống lưng.
Giản Ly nhìn hắn bộ dáng liền biết tên này tức giận lớn rồi lần này không dễ dàng dập tắt lửa giận của hắn đâu, những con người xui xẻo trước mắt..