Quá mất mặt rồi!
Thiếu niên ở một bên chống cằm nhìn nàng, nhìn từ đầu đến chân rồi khẽ nhíu mày chỉ là rất nhanh liền trở lại bình thường.
Trên người Giản Ly hiện tại mặc một bộ y phục vừa cũ vừa rách, tuy sạch sẽ nhưng mà không thể chối bỏ sự thật là nó thật sự rất cũ... lại còn bị rách vài chỗ.
Những chỗ rách đó được may lại khá cẩn thận, tuy là may hơi xấu nhưng quả thật là rất cẩn thận.
“....” có người còn sống cực hơn cả hắn nữa này...
Tuy là hắn sống không tốt thật, nhưng đãi ngộ của hắn so với nha đầu này không biết hơn bao nhiêu lần nữa ấy chứ!
Đợi Giản Ly ăn xong ngẩn đầu lên thì thấy tên nào đó cứ nhìn mình chằm chằm, mắt cũng không chớp lấy một cái, cứ như là nhìn đồ quý hiếm vậy đó.
Giản Ly bị hắn dọa nổi da gà khó khăn nuốt một ngụm nước bọt lên tiếng hỏi:
“ Có... có chuyện gì sao? ”
“ Tiểu nương tử, chúng ta đi mua đồ mới đi! ”
“....” Giản Ly nghe hắn nói thì im lặng nhìn xuống bản thân một cái rồi ngẩn đầu nhìn hắn.
“ Ý ngươi là đang chê ta bẩn đó hả? ”
Đây là bộ đồ dễ nhìn nhất của tiểu Mộc Ly rồi!
Nàng cũng có tắm rửa sạch sẽ nhé, không có ở dơ đâu!
“ Không có, không có... ta chỉ muốn dẫn tiểu nương tử đi mua y phục mới thôi ”
“ Quản gia nói nữ hài tử nào cũng thích bản thân xinh đẹp! ”
Thiếu niên nghe nàng nói thì vội vàng giải thích sợ nàng hiểu lầm hắn, bộ dáng thành thật khẩn trương kia đúng là rất lấy lòng người khác.
Giản Ly nhìn hắn vẻ mặt nghi ngờ nhịn không được mà hỏi:
“ Ngươi có tiền sao? ”
Nàng nhìn hắn tuy ở nơi trông cũng khá giả, nhưng không giống người có tiền a...
“....” tiểu nương tử nàng đang nghi ngờ về gia sản của ta à?
“ Ta có! tiểu nương tử yên tâm ta chỉ cần muội thích ta nhất định sẽ lấy đến cho muội! ”
Thiếu niên bắt lấy tay nàng tươi cười sáng lạn, giọng điệu vô cùng chắc chắn.
Giản Ly không biết nên nói gì, nàng với hắn không có chút quan hệ, hắn đã chăm sóc nàng, hiện tại cũng không thể lại vô duyên vô cớ nhận đồ của hắn được a.
Nàng không muốn nợ ai cả!
Chỉ là thiếu niên không đợi nàng từ chối đã nắm tay nàng kéo đi ra ngoài cùng hắn, Giản Ly bất đắc dĩ theo sau hắn.
Ra tới cửa Giản Ly mới nhìn rõ nơi này, một toà nhà nhỏ nhìn rất trang trọng, hắn là thiếu gia nhà ai đây?
•
•
Y Lan phường_____
Giản Ly bị hắn nắm tay đi trên đường lớn, hai người đứng trước một cửa hàng lớn, nàng ngẩn đầu nhìn bản hiệu tráng lệ trên cao nuốt nước bọt.
Nàng không có tiền a!
Chỗ này nhìn cũng không hẳn là cửa hàng lớn nhất, nhưng chắc chắn rất quý giá!
Tên ngốc bên cạnh định bán nàng đấy à?!
Giản Ly còn đang ngây ra thì thiếu niên bên cạnh đã kéo theo nàng đi vào trong.
“ Hoan nghênh quý khách! ”
Chưởng sự nhìn thấy hai người vào thì tươi cười đầy mặt bước ra chào đón:
“ Không biết quý khách muốn đặt may y phục hay là lựa chọn y phục đã may sẵn? ”
Thiếu niên nghe hắn nói giơ tay lên chỉ qua Giản Ly, nói:
“ Ta muốn mua y phục cho tiểu muội muội ”
“....”
Giản Ly im lặng lên tiếng, chưởng sự quay qua nhìn Giản Ly từ trên xuống dưới sau đó gật đầu cười.
“ Quý khách chờ một chút ta sẽ mang vài bộ ra cho hai người xem thử ”
Nói rồi hắn liền xoay người đi, hai người đứng chờ không không bao lâu thì hắn đã trở lại, sau lưng còn có vài người đi theo mỗi người mang theo một cái giá treo y phục.
Giản Ly nhìn mấy bộ đồ kia liền biết chắc chắn là rất đắc tiền, mua không nổi a!
Với tình hình của nàng bây giờ có bán thân cũng mua không nổi một bộ!
Trái với Giản Ly đang lo lắng thì thiếu niên rất hăng hái hắn chỉ vào một bộ y phục, chưởng sự liền kêu người đem đến cho hắn.
Thiếu niên cầm bộ y phục đưa đến trước mặt Giản Ly vui vẻ nói:
“ Tiểu muội muội mau thử cái này đi! ”
Giản Ly nhìn bộ y phục rồi nhìn hắn, thấy ánh mắt trông chờ của hắn cuối cùng nàng vẫn theo ý hắn đi thử đồ.
...Một lát sau nàng từ bên trong bước ra, y phục cũ trên người đã cởi xuống thay thế bằng một bộ y phục màu đỏ pha hồng nhạt, cả giày cũng đã đổi thành một đôi màu đỏ kiểu dáng thích hợp với bộ y phục.
Mái tóc dài vẫn luôn xoã xuống được búi lên một kiểu tóc dễ thương, một nữa phần tóc vẫn được thả ở phía sau, nhìn vô cùng xinh đẹp đáng yêu.
Thiếu niên nhìn Giản Ly đến ngây người, hắn không nghĩ đến nha đầu này chỉ thay một bộ đồ liền trở nên càng đáng yêu.
Giản Ly không cảm thấy gì cả, đứng trước mặt hắn hỏi:
“ Được rồi chứ? ”
Chỉ cần một bộ là quá đủ rồi!
Nàng sẽ không ở cùng hắn lâu đâu!
“ Tiểu muội muội thật sự rất xinh đẹp nha! ”
“ Đúng đúng, tiểu cô nương mặc bộ y phục này quả thật vô cùng thích hợp! ”
Chưởng sự đứng một bên cũng phụ họa theo.
“ Được rồi, chúng ta mua bộ này! ”
“ Còn có những bộ y phục đã đem ra cũng đều mua hết! ”
Giản Ly nghe thiếu niên ăn nói hùng hồn như thế thì há hốc mồm, đại ca ơi ngươi có đủ tiền trả hay không hả!?
Thiếu niên ngươi điên rồi!
Đi tiêu tiền cho một người không quen, còn tiêu thẳng tay như vậy ngươi không sợ phá sản sao!?