Mục lục
Tiên Đế Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hôm nay là ngày quan trọng nhất từ khi nhà họ Hà thành lập trên Úc Đảo, tất cả các trưởng lão cấp cao, con cháu của dòng chính đều được triệu hồi khẩn cấp, tổ chức cuộc họp tại dinh thự của nhà họ Hà.


“Rốt cuộc là ai lại dám xúc phạm đến uy nghiêm của nhà họ Hà chúng ta!”

Một người đàn ông trung niên đột nhiên vỗ mạnh xuống bàn với đôi mắt giận dữ, gã là con trai của Hà Thành, cha của Hà Anh Trác, Hà Chính Nghiệp.


Tại thời điểm này, gã đã nắm giữ năm mươi phần trăm sản nghiệp của nhà họ Hà, được công nhận là người thừa kế tiếp theo, uy tín của gã trong nhà họ Hà vẫn rất cao.


Nhìn thấy gã tức giận, những người khác đều cúi đầu không dám lên tiếng, một lúc lâu sau, vẫn là Hà Thành thở dài một hơi nói: “chính là vị ‘Diệp Tiên sư’ kia.”

“Diệp Tiên sư nào cơ…”Hà Chính Nghiệp lúc đầu còn chưa kịp phản ứng, nhưng rất nhanh liền nhớ ra kinh hãi vô cùng: “Chính là vị Diệp Tiên sư đã đòi viên Ngọc Minh Châu mà bố vô cùng yêu quý sao?”

Hà Thành thở dài một tiếng, gật gật đầu nói: “Ôi, lần này bố sai thật rồi, bố vốn tưởng rằng bằng vào thế lực của nhà họ Hà chúng ta căn bản không cân phải sợ một thuật sĩ, không nghĩ đến người này lại có thần thông khủng bố như thế, ngay cả Vưu Lợi cũng chết trong tay cậu ta”.


Nghe được lời này, một người phụ nữ ăn mặc rực rỡ hoảng sợ nói: “Ông đang nói Vưu Lợi mang hai dòng máu Hoa Hạ- Pháp Lan Tây? đệ tử thân truyền của Lâm Bích Lạc Thiên sư sao?”

Người phụ nữ này tên là Hà Cẩm Vi, giống như Hà Thái Vi, đã từng theo đuổi Vưu Lợi, vô cùng hiểu rõ hắn.



“Ngay cả Vưu Lợi cũng bị đánh bại hay sao?”

“Tên nhóc này hình như có một chút bản lĩnh”.


“Nhưng đây không phải lý do cậu ta có thể mạo phạm nhà họ Hà chúng ta!”

“…”

Mọi người bàn tán sôi nổi, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn tương đối thoải mái, căn bản không coi trọng người gọi là Diệp Tiên sư.
Đám người này ở địa vị cao đã lâu, sớm đã quen với việc sử dụng uy quyền của mình điều khiển người khác, làm sao có thể chấp nhận ở trên đầu mình có một kẻ tác oai tác quái cơ chứ?

Trước đây Hà Thái Vi mang theo Tử Vân Đan trở về, cũng không ai tin vào chuyện của Diệp Tiên sư, đều cho rằng cô ta cố ý phóng đại để tô vẽ thêm cho rực rỡ công lao của chính mình.


Bây giờ vẫn như cũ, mặc dù Hà Thành nói vị Diệp Tiên sư kia rất lợi hại nhưng bọn họ lại không tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của đối phương, tự nhiên là vô cùng khinh thường anh.


Hà Thành thấy tình huống này, thở dài một tiếng: “Có lẽ các người có thể phủ nhận bản lĩnh của cậu ta, nhưng người này vẫn là chủ tịch tập đoàn Aokawa!”

“Cái gì?!”


Mọi người nhất thời kinh ngạc đến không nói nên lời, Hà Chính Nghiệp đứng lên nói: “Bố, bố đang nói đùa đấy à”.


Hà Thành giậm chân giận dữ nói: “Anh Trác cũng chết rồi, bố còn tâm tư để đùa giỡn hay sao? Lúc ấy trong tiệc rượu có gần trăm người ở đó, có muốn tôi tìm từng người một để chứng minh cho các người không?!”

Thấy lão gia chủ nổi gận, mọi người đều không dám nghi ngờ nữa, lúc này bọn họ cũng hiểu nhà họ Hà như con thuyền đang trôi nổi giữa gió bão giông tố rồi.


Trong đại sảnh bao trùm một sự yên tĩnh đến đáng sợ, tất cả mọi người đều có suy nghĩ riêng của mình, sau một thời gian dài, Hà Chính Nghiệp đánh vỡ sự im lặng nói: “Bố, mọi việc có thể chưa đến mức nghiêm trọng như thế đâu.
Phải biết rằng đây là Úc Đảo, là địa bàn của nhà họ Hà chúng ta!”

“Chính cái gọi là cường long không thắng được địa đầu xà, thế lực của gia tộc Aokawa dù sao vẫn tập trung ở Đảo Quốc, muốn ở trên Đảo Quốc này tranh đấu với chúng ta, cho dù nhất thời chiếm được thế thượng phong, sợ rằng cũng không duy trì được lâu dài, chúng ta có thể đánh chậm mà chắc, lẽ nào đám người Đảo Quốc còn có thể ở lỳ mãi trên Úc Đảo hay sao?”

Những người khác nghe xong, cũng cảm thấy vô cùng có lý, nhao nhao mở miệng phụ họa, Hà Chính Nghiệp cảm thấy vô cùng đắc ý, tiếp tục nói: “Hơn nữa, chuyện này đối với nhà họ Hà chúng ta mà nói là cơ hội ngàn năm có một, chúng ta có thể từ từ tiêu trừ quyền lực và sự ảnh hưởng của Aokawa Take, ông ta ngu ngốc đến mức ở đây làm chuyện hồ đồ, chẳng lẽ những người đứng đầu gia tộc Aokawa cũng đều ngu ngốc như thế sao?”.
Ngôn Tình Ngược

“Chúng ta có thể trực tiếp đàm phán với họ, trong ngoài kết hợp lật đổ Aokawa Take! Đến lúc đó miếng thịt béo bở tập đoàn Aokawa này, nhà họ Hà chúng ta có thể chiếm được một phần rồi”.


Nghe đến đây, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ tham lam, đó chính là một trong năm mươi tập đoàn hàng đầu thế giới - Tập đoàn Aokawa, cho dù chiếm được một phần năm, cũng đủ cho những người ở đây ăn đến nổ bụng rồi.



Tuy nhiên ngay lúc này, Hà Thái Vi vẫn thu mình ngồi trong một góc, lại đột nhiên sợ hãi tột độ nói: “Vô dụng thôi, Diệp Tiên sư đã hạ chú xuống gia tộc chúng ta rồi, tất cả mọi người đều phải chết, đều phải chết…”

Mọi người nhà họ Hà đều không rõ nguyên nhân, mãi cho đến khi Hà Thành nói việc ngọn lửa màu xanh biếc nói ra, mới ha ha cười lớn, cảm thấy Hà Thái Vi quá mức nhát gan.


“Trên thế giới này nào có pháp thuật tà ác như thế cơ chứ, vậy còn không phải vô địch thiên hạ hay sao? Tôi không tin đâu”.


“Đúng thế, nói không chừng Diệp Thành kia chỉ là phóng ra một ngọn lửa với Hà Anh Trác, liền dọa mọi người một trận hết hồn rồi”.


“Thải Vi, cô có phải yêu thầm họ Diệp kia rồi không, sao lại cứ giúp cậu ta nói chuyện thế?”

“….”

Nghe mọi người nói chuyện, vẻ mặt của Hà Thành cũng bình thường trở lại, thầm nghĩ chẳng lẽ do mình quá mức nhát gan nên mới bị họ Diệp kia dọa sợ?

“Chính Nghiệp nói rất đúng, mặc kệ ra sao, nơi này vẫn là Úc Đảo, họ Diệp kia cho dù sau lưng có Aokawa Take ủng hộ đi chăng nữa, làm sao có thể đấu nổi nhà họ Hà chúng ta cơ chứ?”

Hà Thành nghĩ như vậy, tâm tình lo lắng sợ hãi cũng dần thả lỏng, lúc này Hà Chính Nghiệp cũng đứng lên thoải mái nói: “Tuyệt đối không thể để họ Diệp kia kiêu ngạo như thế, tôi đề nghị vận dụng toàn bộ thế lực của nhà họ Hà, bắt đầu tạo áp lực với các bên ở Úc Đảo, toàn diện công kích tập đoàn Aokawa, để cho bọn họ giao ra Diệp Thành, để thể hiện uy quyền của nhà họ Hà chúng ta… A!”

Lúc Hà Chính Nghiệp đang nói, lại có một ngọn lửa màu xanh biếc không biết từ đâu trong cơ thể gã chui ra, trong nháy mắt liền bao phủ cả người gã.


“A, A!”

Hà Chính Nghiệp kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng căn bản không thể ngăn cản được ngọn lửa này thiêu đốt, có một thành viên nhanh trí, liền vội vàng dùng bình chữa cháy trong phòng để dập lửa, nhưng bất luận là xịt nhiều thế nào, ngọn lửa màu xanh trên người Hà Chính Nghiệp đều không suy yếu một chút nào.



Mọi người xung quanh đều hoang mang sợ hãi vô cùng, Hà Thái Vi hai tay ôm lấy đầu, hai mắt vô thần lẩm bẩm: “Hết rồi, tất cả đều hết rồi, không ai chạy trốn được đâu, chúng ta đều phải chết, đều phải chết…”

Ngắn ngủi vài giây sau, Hà Chính Nghiệp liền hóa thành một đống tro tàn, mọi người nhà họ Hà vừa nãy còn vui vẻ nói cười, trợn mắt há mồm nhìn thấy cảnh này cũng không dám nói chuyện nữa.


Chỉ còn Hà Thái Vi sợ hãi tột độ ôm đầu, liều mạng kêu lên: “Đều phải chết, đều phải chết…”

“Không phải chứ, lẽ nào chúng ta đều sẽ trở thành như thế này?”

“Không liên quan gì đến tôi, tôi cũng có chọc gì đến Diệp Tiên sư đâu!”

“Tôi không muốn chết!”

“….”

Chịu ảnh hưởng của Hà Thái Vi, mọi người nhà họ Hà cũng nhao nhao hét lên, cuối cùng vẫn là gia chủ nhà họ Hà chống gậy giậm xuống đất, rống to một tiếng: “Được rồi!”

Ông lão nhà họ Hà vẫn rất có uy tín, đám người này ngừng than khóc, Hà Thành nhìn qua tất cả mọi người, nhìn thấy không ai có thể chia sẻ nỗi lo với mình, thở dài một tiếng nói:

“Chuẩn bị xe, tôi muốn đi gặp Lâm Thiên sư!”


.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK