Bà gọi luôn Gia Kì vào phòng để nói chuyện.
"Ai đã gây ra chuyện này vậy"
Vụ Quân gương mặt lạnh lùng trả lời.
"Con đã kêu người xử lý rồi"
Bà Hạnh Nghi tức giận nói.
"không biết cha con các người đang làm gì nữa, lúc nào cũng làm cho mẹ phải lo lắng, có ngày ta chết vì các con".
Vu Quân không trả lời mẹ mình anh ta ngồi im lặng.
"Được rồi mẹ đến để thăm con thôi"
Rồi bà trầm giọng lại nói vào trọng tâm.
"Vu Quân à ta biết con đang quản lý rất tốt mọi việc, nhưng con cũng không còn nhỏ nữa ta muốn hai vợ chồng sinh con cho ta một đứa cháu để ta có thể ẵm bồng, anh hai con cũng đã hai năm rồi vẫn chưa sinh được một đứa con nào hết, ta chỉ cần một đứa cháu mà hai đứa lúc nào cũng làm ta phiền lòng".
Gia Kì ngồi im lặng nghe từ nảy đến giờ cô mới biết chủ đích của mẹ chồng cô đến đây, là muốn hối thúc hắn mau sinh con, nếu mẹ chồng cô biết chuyện hai người chưa động phòng chắc bà lên máu ngất xỉu mất, nhưng Gia kì không có ý định sẽ sinh con cho hắn, cô không yêu hắn cô vẫn còn rất trẻ không muốn bị ràng buộc bởi con cái, cô còn có ý định ly hôn với hắn để tiếp tục theo đuổi ước mơ học tập của mình, Vu Quân mà nghe được những suy nghĩ trong đầu Gia Kì chắc hẳn sẽ giết cô mất.
Bà Hạnh nghi quay sang nhìn Gia Kì hỏi
"Nó có đối xử tốt với con không?"
Gia Kì gật gật đầu
"Dạ.........cũng tốt"
Bà Hạnh Nghi hoài nghi
"sao con miễn cưỡng quá vậy".
Rồi bà thì thầm vào tai Gia Kì.
"Hai đứa hoà hợp trong chuyện đó không?"
Gia Kì khó hiểu quay sang hỏi mẹ chồng.
" Hoà hợp chuyện gì vậy mẹ"
Bà Hạnh Nghi chật lưỡi một cái.
"Thì chuyện vợ chồng đó sao con chậm tiêu quá vậy".
Gia Kì ngơ ngác một hồi, mặt đỏ bừng, nhưng sao đó cô suy nghĩ ra chuyện gì đó cười gian một cái ghé sát vào tai mẹ chồng nói.
"Không hòa hợp cho lắm mẹ à, anh ta hơi yếu chỉ cố gắng lắm thì được 5 phút thôi mẹ à".
Đây là lúc cô trả thù hắn cho hắn bẻ mặt trước mẹ mình, bù lại những ngày tháng hắn ức hiếp cô.
Bà Hạnh Nghi hoài nghi nhìn con trai mình, không có vẻ gì là yếu hết nhìn lực lưỡng to con thế kia rồi bà quay sang nhìn Gia Kì.
"Con nói thật không, ta không nghĩ là nó yếu đầu".
Gia Kì càng được nước làm tới.
"Mẹ à con là vợ ảnh nên con rất hiểu anh ấy".
Bà Hạnh Nghi vẫn còn hoài nghi.
"Mẹ cũng rất hiểu nó"
Bỗng một giọng nói khàn trầm có vẻ rất tức giận vang lên.
"Hai người đủ chưa?"
Bà Hạnh Nghi và Gia Kì mãi mê nói chuyện không để ý đến người đàn ông hiện diện trong căn phòng, lòng tự trọng của một người đàn ông đang bị chà đạp trầm trọng.
Bà Hạnh Nghi nhìn con trai cười cười làng sang chuyện khác.
" À quên nữa thứ bảy tuần này là buổi tiệc lớn con nhất định phải đi, hay là con đưa Gia Kì theo đi để con bé mở mang tầm mắt"
Gia Kì khó hiểu hỏi mẹ chồng.
"Tiệc gì vậy mẹ?"
Bà Hạnh Nghi giải thích
"Là tiệc một năm tổ chức một lần, để tụ hợp các tổ chức lại với nhau để giao lưu với nhau"
Nhưng thật chất là tranh giành, giao dịch vào hợp tác với nhau trong giới mafia
Gia Kì gật đầu tỏ vẻ đã hiểu như trong lòng cô đã mặt định là mình sẽ không đi, vì cô đã trải nghiệm cảnh đó vào ngày mình kết hôn mặt ai cũng đằng đằng sát khí như muốn đánh nhau tới nơi.
Bà Hạnh Nghi nhìn đồng hồ.
"Thôi mẹ phải về hai đứa nghĩ ngơi sớm đi".
Gia Kì tiễn mẹ chồng ra cửa bà không quên quay sang nói với cô.
"Mẹ sẽ đưa thuốc cho con, hồi đó nhờ nó mà nó mà mẹ xin được hai đứa con trai thông minh thành đạt đó".
Gia Kì nhìn cười cười, cô thấy mình đi hơi xa rồi, mẹ Vu Quân tin những lời cô nói là sự thật, bà còn rất nhiệt tình nữa là đằng khác.
Gia Kì sao khi tiễn Bà Hạnh Nghi về, thì đi thẳng vào phòng mình vì từ lúc Vụ Quân bị thương cô và hắn không còn ngủ chung nữa, đây là điều Gia Kì cảm thấy thoải mái nhất, mấy ngày nay cô ngủ rất tự do không phải đề phòng lo sợ nữa.
Bỗng một lực tay kéo cô lại cô bị kéo vô căn phòng tối, cô hơi hoảng sợ nhưng bình tĩnh lại thì thấy Vu Quân hắn ta ép Gia Kì vào tường dùng hai tay chắn cô lại, cô bị hành động của Vụ Quân làm sợ hãi.
"Này anh làm gì vậy, đi lại được rồi à ?"
Vụ Quân không nói gì cúi người xuống hôn Gia Kì một cách điên cuồng, hắn liên tục cắn lấy cánh môi đỏ mọng của Gia Kì, rồi mạnh bạo xâm chiếm khoang miệng cô đưa đầu lưỡi của mình quấn lấy đầu lưỡi của Gia Kì,
Gia Kì hơi bị bất ngờ khi bị Vu Quân hôn như bão táp, cô phản ứng lại đưa tay chống lên ngực Vu Quân đẩy hắn ra nhưng lại vô ích hắn ngày càng áp sát vào cô. Gia Kì bị hôn đến mức không thể thở nổi cô khẽ rên lên một tiếng, khiến bầu không khí ngày càng ám muội.
Vụ Quân bế Gia Kì đến giường nhẹ nhàng đặt cô xuống, hắn đè lên người cô tiếp tục hôn ngấu nghiến, sau đó hắn luồng tay vào áo ngủ của Gia Kì vuốt ve tấm lưng mềm mại của cô, rồi dùng tay cởi khoá áo lót của cô một cách chuyên nghiệp, Gia Kì bị hôn đến đầu óc mê muội không còn sức kháng cự, Vụ Quân rời khỏi đôi môi của cô thì đôi môi nhỏ đã bị sưng đỏ nhìn cô càng quyến rũ khiến cho hắn không thể nào dừng động tác, hắn di chuyển xuống cổ cô cắn mút để lại trên đó giấu vết , rồi tiếp tục trượt xuống hôn lên xương quai xanh của Gia Kì mỗi chỗ hắn hôn qua đều để lại dấu vết như sự trừng phạt giành cho cô.
Hắn tiếp tục di chuyển đến ngực của Gia Kì, vùi đầu vào bờ ngực căng mọng của cô **** *** không ngừng, Vu Quân cắn nhẹ vào đỉnh đồi khiến Gia Kì giật mình rên lên một tiếng bờ ngực bị hắn trêu đùa đã bắt đầu căng cứng gợi tình, cơ thể Gia Kì khiến cho Vu Quân khó lòng mà kìm chế lại, vòng eo thon thả, bờ ngực căng tròn đẩy đà khiến hắn như phát điên.
Gia Kì bắt đầu lấy lại lý trí, nhìn người đàn ông đang vùi đầu vài ngực
mình,lòng đầy sự sợ hãi cô không muốn mình vượt quá giới hạn với hắn nên cố hết sức để nói
"Tôi ..........chưa sẵn sàng đâu anh hãy dừng lại đi mà"
Bờ ngực trắng nõn của Gia Kì bị hắn liếm lắp cắn mút đến ửng đỏ, một lúc sau Vu Quân cũng dừng
Hắn chồm dậy mút lấy đôi môi đang sưng đỏ của Gia Kì một cái rồi nằm xuống, một phần là để an ủi cho cơ thể không được khỏa lấp được dục vọng của hắn.
Gia Kì bị hắn ôm chặt chiếc áo lót bị hắn cởi ra vẫn lơ lửng trên khuôn ngực của cô, còn chiếc áo ngủ bị cởi ra gần hết phân nữa cũng chưa được cài lại hắn không cho Gia Kì cử động ghé sát vài tại cô đe dọa nói.
"Còn động đậy nữa thì đừng trách tôi"
Gia Kì lúc này nằm bất động không dám nhút nhít, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng thức giấc Gia Kì mở mắt đã thấy Vu Quân ngồi trên sofa xem báo trên tay cầm một điếu thuốc hít một hơi rồi nhã làng khói trắng bay vào không trung, Gia Kì vẫn còn bối rối về chuyện tối hôm qua không biết phải đối diện với hắn ra sao, bỗng Vu Quân lên tiếng.
"Dậy rồi à"
Gia Kì nghe hắn nói không thèm trả lời, cô cài lại áo rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Về phòng mình Gia Kì đi vào nhà vệ sinh rữa mặt, nhìn vào gương thấy những đóm đỏ chi chít trên cô lại đỏ mặt nhớ đến hành động của Vu Quần tối qua,
Gia Kì chỉ định trêu đùa với hắn một chút mà đã bị hành cho thê thảm thế này, cô cảm thấy hối hận vô cùng.
sao đêm đó Gia Kì ngày càng đề phòng và né tránh Vu Quân hơn không dám đứng lại gần sợ bị hắn kéo, cô không đủ sức đề kháng cự.
Còn Vu Quân vết thương của hắn cũng đang dần dần lành lại, hôm nay hắn gọi Phi Ưng và Hắc Ưng vào phòng để nói chuyện.
"Mọi chuyện sao rồi?"
Hắc Ưng trả lời.
"Tôi đã giải quyết sạch sẽ mọi thứ, tên hôm đó bắn thiếu gia đã được xuyên vào đầu một viên đạn tôi đã quăng xác hẳn xuống biển làm mồi cho cá."
Vu Quân lạnh lùng nói.
"Làm tốt lắm", " nhưng hai cậu đừng chủ quan lão già đó vẫn muốn đối đầu với chúng ta tới cùng tôi sẽ cho ông ta nếm mùi đau đớn".
Hắc Ứng tiếp lời.
"Đúng như lời thiếu gia nói, thuộc hạ của hắn ngày nào cũng đến bến cảng quấy rối đánh đập các công nhân ở đó".
Vụ Quân gương mặt tàn nhẫn nói
"Những tên đó các cậu biết phải xử lý thế nào rồi chứ".
Rồi Vu Quân giao cho Hắc Ưng nhiệm vụ đến Italy để kiểm tra lô hàng mà hắn đã giao dịch và hộ tống về nước an toàn.
Vì vết thương vẫn chưa lành hẳn nên Phi Ưng phải ở lại để đi theo bảo vệ hắn trong bữa tiệc sắp tới.
Hôm nay Gia Kì về thăm ba mẹ, cô được Phi Ưng đưa đi, đến nơi cô thấy ba mình đang ngồi đọc báo còn mẹ thì ngồi kế bên gọt trái cây khung cảnh rất bình yên, cô chỉ ước nhìn thấy ba mẹ mình vui vẻ khoẻ mạnh là đủ.
Gia Kì đi vào gọi lớn.
"Ba mẹ con đến thăm hai người đây"
Mẹ Gia Kì hớn hở cười tươi khi nhìn thấy con gái.
Cô đưa cho mẹ một túi quà.
"Mẹ đây là yếu xào, để tẩm bổ cho ba"
Mẹ nhìn cô nói.
"cái này đắt tiền lắm, con lấy đâu ra tiền mà mua vậy".
Gia Kì nhìn mẹ mình mỉm cười nói.
" Chỉ là thứ nhỏ nhặt, ba mẹ nuôi con không biết bao nhiêu tiền, nhiều đây không là gì hết".
Ông Trương nghe con gái nói cũng cảm thấy hạnh phúc từ khi nào, con gái bé nhỏ của ông lại hiểu chuyện đến thế.
"Gia Kì và ba rất vui khi con nghĩ được như vậy".
Gia Kì nắm lấy tay ba mình nói.
"Con rất vui khi lo được một phần nào đó cho ba mẹ, ba mẹ sống mạnh khỏe bên con thì con mới yên tâm".
Mẹ cô rươm rướm nước mắt khi nghe những lời con gái nói.
Gia đình cô ngồi lại bên nhau, cùng trò chuyện còn ăn cơm, đến chiều tối cô vẫn lưu luyến không muốn về, nhưng sợ Vu Quân lại nổi giận lôi cô ra làm chuyện mờ ám nên Gia Kì đã tạm biệt ba mẹ rồi ra về.
Trên đường về Phi Ưng lái xe còn Gia Kì ngồi ở phía sau, cô bất ngờ lên tiếng.
" Này anh Ưng anh thấy Tiểu Minh như thế nào?"
Gia Kì không quên tác hợp cho cô bạn thân của mình.
Phi Ưng lạnh lùng nói.
" Tôi không biết"
Gia Kì giật giật miệng quả là lời Tiểu Minh nói không sai anh ta nhạt như nước cất.
Gia Kì thở dài nói.
"Anh đó, cách nói chuyện khiến cho người khác bực mình có biết không hả"
Phi Ưng lúng túng nhìn vào gương chiếu hậu bắt gặp ánh mắt của Gia Kì.
"Trước giờ tôi, chưa yêu ai chỉ trung thành với thiếu gia mong cô hiểu cho"
Gia Kì bực dọc với tên cục mịch này
" chính vì chưa yêu ai nên anh phải yêu, anh cũng đã đến tuổi lập gia đình rồi, anh xem Hắc Ưng đã có vợ con lâu rồi, VỢ anh ta còn đang mang bầu đứa thứ hai nữa hai người nhìn cũng trạc tuổi nhau mà anh vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai, cũng may Tiểu Minh nhà tôi vẫn còn cô đơn hai người nhìn rất xứng đôi hay là tiến đến với nhau luôn đi"
( Những thông tin về gia đình của Hắc Ưng mà Gia Kì biết được là do bà quản gia kể cho cô nghe, không ngờ cô lại lấy ra để thuyết phục Phi Ưng)
Phi Ưng bắt đầu thấy ngượng ngùng.
" Nhưng..."
Gia Kì cắt ngang.
"không nhưng nhị gì hết, tôi sẽ tạo cơ hội cho hai người hẹn hò, nếu sau này có thành đôi thì đừng quên tôi là được".
Phi Ưng im lặng không nói thêm gì.
Gia Kì tiếp tục tác hợp.
" Im lặng như vậy là đã đồng ý rồi nha "
Gia Kì thầm nghĩ anh chàng trai tân này mà vô tay Tiểu Minh không biết còn ngây thơ nữa không nghĩ đến cô bật cười, tìm đâu ra người bạn tốt như cô chứ.
Sáng Gia Kì vẫn còn đang ngủ thì nghe tiếng chuông điện thoại của mình vang lên, cô lờ mờ đưa tay mò mẫm kiếm điện thoại.
"Alo".
Bên đầu giây bên kia giọng một người phụ nữ vang lên.
"Là ta đây con dâu"
Là giọng của mẹ chồng cô, Gia Kì lúc này mới bừng tỉnh ngồi dậy giọng nghiên chỉnh nói.
" Con chào mẹ gọi con có chuyện gì không ạ"
Bà hạnh Nghi vui vẻ nói.
"Ta đang trên đường đến nhà hai đứa đây, hôm nay chúng ta sẽ đi spa và mua sắm".
Gia Kì còn lớ ngớ không hiểu chuyện gì cô hỏi.
" Mua sắm cho dịp gì vậy mẹ?"
Bà Hạnh Nghi chật lưỡi một cái nói.
"Hôm bữa đến thăm Vu Quân ta đã nói rồi mà là có một buổi tiệc quan trọng tối nay".
Gia Kì thật sự quên bén chuyện đó, cô mở lời để từ chối.
"Mẹ à, con không đi được không?"
Bà Hạnh Nghi bất mãn hỏi.
" Sao vậy có chuyện gì hai đứa cãi nhau à ?"
Gia Kì thật sự không biết phải giải thích như thế nào.
" Dạ không có đâu mẹ, tại con sợ gặp nhiều người nên không muốn đi".
Bà Hạnh Nghi nghe vậy cũng nhẹ lòng.
" Không sao đâu con đã là thiếu phu nhân của nhà họ Bạch nên hãy tập quen dần đi, ta sẽ đưa con đi chọn váy cứ yên tâm đi nhé".
Gia Kì cười gượng nói
" Dạ thưa mẹ".
"Được rồi con chuẩn bị đi ta đến đón con".
Gia Kì vội đi vào nhà vệ sinh rửa mặt thay đồ, cô vừa chuẩn bị xong, bà Hạnh Nghi cũng vừa đến.
Hai người đi đến một spa sang trọng Gia Kì được một cô nhân viên hướng dẫn đi vào một căn phòng, mùi hương trong phòng nhẹ nhàng khiến cho Gia Kì vô cùng dễ chịu, cô được chăm sóc tận tình từ đầu đến chân, gân cốt trên cơ thể cũng được thoải mái hẳn ra, từ khi gia đình gặp chuyện đến nay Gia Kì đã bỏ quên bản thân của mình, đây là giây phút cô được tận hưởng.
Mát xa xong cô và bà Hạnh Nghi được hướng dẫn đến phòng xông hơi, hai người ngồi thư giãn hưởng thụ.
Hai người đi spa xong lại di chuyển qua một cửa hàng thời trang cao cấp, bà Hạnh Nghi lựa cho cô một loạt nào là giày cao gót, nào là trang sức, này là váy đầm khiến cho Gia Kì bắt nhịp không kịp cô bất giác nói.
" Mẹ à chỉ đi một buổi tiệc thôi không cần mua nhiều thứ vậy đâu mẹ"
Bà Hạnh Nghi cười mãn nguyện với việc vung tiền của mình cho con dâu.
" Còn rất nhiều bữa tiệc nữa chứ không phải chỉ một buổi tiệc tối nay đầu, rồi con cũng sẽ dùng đến nó tin mẹ đi".
Gia Kì cạn ngôn với mẹ chồng, không ngờ cô lại được bà yêu thương như vậy đó cũng là một diễm phúc đói với cô, Gia kì ngồi im một chỗ để bà Hạnh Nghi muốn lựa gì thì lựa.
bà chọn cho cô chiếc váy hai dây màu đỏ cho buổi tiệc tối nay, chất vải lụa thân váy xuông để tôn lên vòng eo quyến rũ của người phụ nữ, Gia Kì lúc đầu không thích lắm nhưng khi mặc lên lại tôn lên làn da trắng mịn và vòng eo thon của cô khiến cho Gia Kì thích thú, trông cô tự tin lên hẳn.
sao khi đi spa và mua sắm xong cũng đã đến trưa bà Hạnh Nghi đưa cô về nhà còn không quên căn dặn
" Chiều mẹ sẽ cho người đến, để trang điểm làm tóc cho con".
Gia Kì cười cười gật đầu chào bà cho đến khi bà đi khỏi cô mới đi vào nhà.
Gia Kì mệt mỏi nằm trên giường tuy được đi spa chăm sóc cơ thể nhưng phải đứng lựa cả đóng đồ khiến cho cô mỏi nhừ, Gia Kì nằm ngủ lúc nào cũng không hay.
Ngủ trưa được một giấc Gia Kì thấy trong người khoẻ ra hẳn, cô lờ mờ ngồi dậy dụi mắt, bỗng có tiếng gõ cửa là giọng nói của bà quản gia.
"Thiếu phu nhân cô dậy chưa".
Gia Kì lên tiếng.
"Tôi dậy rồi bà Dung có chuyện gì thế ?"
"Vậy chúng tôi có thể vào chứ".
" Được rồi vào đi".
Tiếng mở cửa vang