Ngồi loay hoay một hồi cũng đã trang điểm xong, họ uốn nhẹ tóc cho Gia Kì để nhìn cho phù hợp với bộ váy cô sắp sửa mặc.
Hai người nhân viên nữa giúp Gia Kì thay váy, cô chán nản thầm nghĩ, mỗi lần đi dự một bữa tiệc lại trịnh trọng trải qua nhiều công đoạn thiệt khiến cô mệt mỏi.
Loay hoay trong phòng thay đồ Gia Kì không biết Vu Quân về nhà từ lúc nào, hắn cũng đang chuẩn bị mọi thứ, người đẹp trai phong độ như hắn ta mặc vải rách lên cũng thấy đẹp.
Hai người đã chuẩn bị xong xuôi, Vu Quân đi xuống lầu trước, hắn ta đang nói chuyện gì đó với Phi Ưng, còn về phần Gia Kì sao khi trang điểm xong xuôi các thứ cô cứ thấy ngại ngại đứng trước gương chỉnh sửa, tuy lúc trước cô là một tiểu thư nhưng cô chỉ mặc đồ thoải mái phá cách chứ chưa bao giờ thử style gợi cảm như thế này.
Bà quản gia vào phòng nói với Gia Kì.
"Thưa thiếu phu nhân, thiếu gia hỏi thiếu phu nhân chuẩn bị xong chưa?".
Gia Kì nhìn bà quản gia nói
" Tôi xong rồi, sẽ xuống ngay".
Bà quản gia gật đầu rồi đi ra.
Gia Kì nhìn vào gương lần cuối rồi bước đi, cô chậm rãi bước xuống từng bật thang, vì chiếc đầm hơi ôm nên khó di chuyển.
Vụ Quân nghe tiếng bước chân đi xuống quay đầu nhìn về phía đó, hắn đứng nhìn đôi mắt di chuyển từ trên xuống dưới trên người Gia Kì, nhếch mép cười tà mị toả vẻ hài lòng, mọi đường cong trên cơ thể Gia Kì đều được tôn lên.
Hai người đi ra xe, ngồi trong xe Gia Kì cứ nhích người ra phía cửa tránh va chạm với Vụ Quân, hắn quay sang nhìn cô đầy mờ ám thì thầm vào tai cô.
" Hôm nay em đẹp lắm"
Gia Kì nổi da gà từng cơn vì những lời nói của hắn, cô quay sang lườm Vụ Quân nói.
" Chứ mấy ngày kia không đẹp à?"
Vu Quần cạn ngôn với cô vợ nhỏ thích trả treo của mình anh chỉ nhếch mép cười nhẹ không trả lời câu hỏi của cô.
Từ nhà đến địa điểm buổi tiệc tầm 15p, với tốc độ lái xe của Phi Ưng thì rất nhanh chóng đã đến buổi tiệc.
Hai người bước xuống xe nhưng đôi tiên đồng ngọc nữ, vô cùng đẹp đôi như sinh ra là dành cho nhau.
Gia Kì khoác tay Vu Quân đi vào trong sảnh, với bao nhiêu ánh mắt dõi theo, có những người phụ nữ bàn tán về cô, trong ánh mắt họ đầy sự ganh tị, nhưng Gia Kì không màn để ý đến.
Họ vừa bước vào sảnh một người đàn ông bước đến chào hỏi.
" Chào Bạch thiếu gia rất vui được gặp cậu"
Người đàn ông đưa tay ra để bắt tay chào hỏi với Vụ Quân.
Vu Quân cũng cười nhẹ đưa tay chào hỏi lại, hai người nói chuyện với nhau về vấn đề gì đó mà Gia Kì cũng không hiểu, cô đưa mắt nhìn xung quanh đập vào mắt Gia kì là một bàn để đầy đồ ăn, bụng lại kêu lên cô đưa tay xoa bụng mới chợt nhớ ra từ chiều đến giờ cô chưa ăn gì.
Gia Kì lấy tay ra khỏi vòng tay của Vụ Quân rồi nói với hắn.
"Anh cứ nói chuyện đi, tôi đi qua kia một lát"
Cô chỉ tay về phía bàn đồ ăn, rồi bước đến chỗ đó, cô từ từ thưởng thức những món ăn trên bàn gương mặt đầy thích thú, trong lúc ăn có có cảm giác như ai đó đang theo dõi mình, Gia Ki bất giác nhìn xung quanh thì chẳng thấy ai khả nghi cả, rồi cô yên tâm quay lại ăn tiếp,
Bỗng một đám phụ nữ từ đầu tiến về phía Gia Kì, cô nghĩ họ cũng đói giống mình nên đến để ăn, Gia Kì cũng không để tâm lắm.
Một người trong đám bọn họ bước lên, nhìn cũng khả ái nhưng trang điểm hơi đậm trông rất sắc bén và sang trọng, cô ta dõng dạc nói.
"Loại phụ nữ như cô, cũng bước chân được vào nhà họ Bạch à?"
Gia Kì nghe những lời cô ta nói thật sự không lọt vào tai một chút nào, cô quay sang nhìn cô gái đó gương mặt đầy sự khó chịu khi bị nói như vậy.
" loại phụ nữ như tôi?, vậy cô là loại phụ nữ gì vậy?".
Cô ta tức giận khi nghe Gia Kì hỏi, liếm Gia Kì một cái chỉ vào mặt cô nói bằng giọng chế giễu.
" Cô là loại phụ nữ thích lợi dụng người khác, gia đình phá sản một cách thảm hại, rồi quay sang bám vếu vào nhà họ Bạch, không biết nhục là gì ".
Gia Kì nghe cô ta nói miệng nãy giờ cứ giật giật không ngờ cô ở trong mắt những cô gái đó lại thảm hại như vậy, còn nói cô bám vếu nhà họ Bạch, chính Vu Quân là người muốn lấy cô mà, đám tiểu thư này không rõ được sự tình mà phán xét người khác như thật vậy, cô cũng không muốn đôi co với mấy người này, lòng ganh tị đã lấn ác họ.
Gia Kì hít một hơi rồi nói để kết thúc câu chuyện.
" Các cô có thôi đi không, tôi không muốn gây chuyện ở đây, người cũng đã lấy rồi các cô tiếc nuối làm gì nữa, xinh đẹp như các cô thiếu gì đàn ông theo sao nhất thiết phải đeo bám một người như thế, còn nữa nhìn cũng xinh đẹp sáng sủa mà lại nói những lời khó nghe như vậy, để người khác nghe được thì sẽ bị đánh nhân phẩm đó có biết không".
Mấy cô tiểu thư đó đỡ người khi nghe Gia Kì nói, không biết đáp trả đường nào, cô gái nãy giờ nói chuyện với Gia Kì hầm hừ lên tiếng.
" Cô đợi đấy đồ ăn bám, tôi chống mắt lên xem có ở đó được bao lâu".
Gia Kì nhàm chán với cái thổi đỏng đảnh của đám tiểu thư này, cô nhún vai hiên ngang đáp lời.
"Tùy các cô "
Đám tiểu thư đó tức giận bỏ đi, Gia Kì lắc đầu ngán ngẫm, lúc trước cô cũng là một tiểu thư nhưng chưa bao giờ cô cư xử với người khác một cách bất lịch sự đến như vậy.
Đôi co với đám tiểu thư từ nãy đến giờ, Gia Kì quên mất Vu Quân, cô nhìn về hướng hắn đang đứng lúc nãy không thấy Vu Quân đâu nữa, Gia Kì nhìn xung quanh để tìm kiếm nhưng rất nhiều người cô không thể tìm được, Phi Ưng thì đứng từ xa âm thầm quan sát Gia Ki.
Bỗng một nam phục vụ tiến về phía Gia Kì nói.
" Thưa phu nhân, Bạch thiếu gia kêu tôi đến để gọi cô đi ra sân vườn ngày ấy đang đợi cô ở đó".
Gia Kì gật gật đầu, rồi đi theo nam phục vụ, Phi Ưng cũng đi theo để bảo vệ cho cô, trên đường đi cô cảm thấy vô cùng bất an như sấp có chuyện gì xảy đến với cô, con đường đi có hơi vắng vẻ không có một bóng người lại còn rất tối nữa ,ra đến sân vườn Gia Kì nhìn xung quanh không thấy ai, cô quay sang hỏi nam phục vụ.
"Vu Quân ở đâu sao tôi không thấy ?"
Bỗng một tiếng động kiến cho Gia Kì giật mình.
Cô quay lại thì thấy Phi Ưng đã ngã xuống sân, một người đàn ông lạ mặt cầm một cây gỗ đánh vào gáy của Phi Ưng, anh ta đã bất tỉnh.
Gia Kì hoảng sợ lùi về phía sau, nam phục vụ tiến đến gần cô đưa một cái khăn bóp chặt vào miệng cô, Gia Kì bị thuốc mê trong chiếc khăn làm cho mê man ngất đi.
Sau khi Gia Kì ngất xỉu cô được đưa đến một căn phòng xa lạ.
Một lúc sao Gia kì từ từ mở mắt nhìn lên trần nhà lạ lẫm rồi cô quay sang nhìn xung quanh, có một người đàn ông trung niên, ( Đó là Lão lý người từng bị Vu Quân từ chối hợp tác, kế hoạch này là do ông ta vạch ra để trả thù Vu Quân), lão đang ngồi bắt chéo chân gương mặt đầy đắc ý và nham hiểm, và bên cạnh là hai tên vệ sĩ mặc vest đen đang đứng canh gác, một trong số họ là tên phục vụ lúc này, Gia Kì hoảng sợ ngồi dậy lùi người vào một góc giường nói.
'Các người là ai, sao lại bắt tôi?".
Lão Lý đứng lên tiến về phía Gia Kì mặt đầy nham hiểm ông ta đưa tay bóp lấy cằm Gia Kì nói.
"Mày chính là người đàn bà của thằng Vụ Quân chó chết đó, hôm nay tao sẽ cho nó không ngóc đầu lên nổi vì đã dám động đến tao".
Ông ta buông tay khỏi cằm của Gia Kì, rồi ra lệnh cho hai tên vệ sĩ, hai tên vệ sĩ tiến về phía Gia Kì, một tên nắm lấy hai tay của Gia Kì giữ lại ở phía sau, tên kia lấy ra một viên thuốc, dùng tay bóp lấy miệng của Gia Kì, cô hoảng sợ bắt đầu vùng vẫy một cách điên cuồng hét lớn.
" Buông tôi ra, lũ khốn các người sao lại ức hiếp một phụ nữ không có sức kháng cự chứ ".
Lão Lý nghe Gia Kì nói gương mặt đầy sự khinh bỉ nói.
"Phụ nữ chỉ để chơi đùa, mày còn là người phụ nữ của thằng Vu Quân, tạo sẽ từ từ thưởng thức mày xem có gì mới mẻ".
Gia Kì nghe những lời kinh tởm lão ta vừa thốt ra gương mặt đầy sự sợ hãi, nước mắt rơi xuống không ngừng.
Sau một hồi vùng vẫy Gia Kì cũng bất lực, một mình cô sao làm tại một đám đàn ông, tên vệ sĩ nhanh chóng bỏ thuốc vào miệng cô, rồi cầm một cốc nước mạnh bạo đổ thẳng vào miệng cô để viên thuốc trôi xuống, Gia Kì bị nước làm cho sặc sụa ho liên tục
Rồi hai tên vệ sĩ, buông cô ra, Gia Ki sợ hãi khóc nấc nghẹn ngào nói
" Các người cho tôi uống thuốc gì vậy?"
Lão Lý nhếch mép cười gian nói
"Thuốc đó để giúp cô em hưng phấn hơn, đám đàn ông đang đứng bên ngoài sẽ từ từ tiến vào để chà đạp lên thân thể của cô em, cô em chỉ là công cụ phát tiết của đám đàn ông đó thôi"
lão Lý cười lớn khoái chí khi đạt được mục đích.
Lão ta đi về phía Gia Kì, cô sợ hãi cử lùi về phía sau để né tránh lão ta.
Lão Lý tiếp tục nói.
"camera sẽ ghi lại tất tần tật những biểu cảm sung sướng trên gương mặt xinh của cô em rồi sẽ đưa cho thằng Vu Quận xem để cho nó tức điên lên khi người đàn bà của nó bị làm nhục như giẻ rách".
Gia Kì lúc này vô cùng hoảng sợ tay chân bắt đầu run rẩy cô yếu ớt nói.
"Xin hãy buông tha cho tôi các ông muốn bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ đưa".
Lão Lý xong lên đưa tay đánh thẳng vào mặt Gia Kì một cái thật mạnh khiến cô choáng váng.
"Tiền không đổi được danh dự của tao, khi bị thằng khốn đó lăng nhục tạo thề sẽ trả thù, hạn đàn bà rác rưởi như mày có quyền gì lên tiếng ra điều kiện với tao".
Gia Kì lúc này vừa sợ vừa đau sau cú tát vừa rồi, thuốc đã có phản ứng với cơ thể cô, Gia Kì. bắt đầu thấy nóng ran khắp người như có một ngọn lửa đang cháy trong người cô, gương mặt xinh đẹp của cô bị đánh sưng lên, bây giờ trông cô rất thảm hại, Gia Kì giãy dụa nhưng sợ dây trói cô quả chặt khiến tay chân đau rát, Gia Kì chỉ biết cắn răng chịu đựng, cô cắn vào
môi đến bật ra máu để có thể tỉnh táo hơn, nhưng loại thuốc đó quá mạnh cô sấp không còn làm chủ được bản thân nữa, trong tiềm thức cô không ngừng gọi tên Vu Quân.
"Vụ Quân đến cứu tối với, xin anh hãy đến cứu tôi".
Gia Kì bất lực trước cơ thể của mình, cô cảm thấy ngứa ngáy nóng ran vô cùng khó chịu nằm vặn vẹo trên giường.
Lão Lý cười khinh thường rồi ra lệnh mở cửa để đám đàn ông đi vào làm nhục Gia K.
Vừa mở cửa đã thấy đám đàn ông đó nằm bất động, hai tên vệ sĩ bắt đầu đề phòng rút súng từ trong áo ra, Phi Ưng xong lên đạp một tên ngã xuống sàn, tên còn lại vừa định chỉ súng bắn đã bị Vu Quân bẻ tay, hắn ta cầm khẩu súng bắn vào đầu tên vệ sĩ không thương tiếc, tên kia sợ hãi lùi về sau, Vu Quân lạnh lùng thưởng cho hắn một viên đạn, hai tên vệ sĩ nằm trên sàn máu bắt đầu chảy khắp sàn nhà, Vu Quân đã thật sự nổi giận hắn giết người một cách lạnh lùng tàn nhẫn.
Lão Lý sợ hãi vừa định cầm điện thoại ra gọi người đến tiếp viện, Phi Ưng đã nhanh chóng tiến đến giật lấy điện thoại đấm vào bụng của lão một cái, khiến Lão Lý đau đớn ôm bụng quỳ xuống sàn.
Vụ Quân đi về phía Lão Lý chĩa súng vào đầu Lão ta.
Lão Lý run rẩy nói.
" Bạch thiếu gia, có gì từ từ nói chuyện đừng quá kích động".
Vu Quân nhếch mép cười khinh miệt.
" Người phụ nữ của tôi ông cũng giảm động đến, tôi nghĩ ông cũng không thiết tha gì với mạng sống của mình".
Lão Lý sợ hãi lạy lục van xin.
"Tôi chỉ là nhất thời nóng giận nên hành xử ngu ngốc thôi xin cậu hãy bớt giận".
Vụ Quân lúc này đã lạnh như một tảng băng hắn ta không nói nữa lời.
"Đùng"
Lão Lý ngã xuống sàn máu từ đầu tuôn trào, đôi mắt của hắn không thay đổi thay vào đó là sự tàn bạo.
Sau khi giải quyết xong, Vu Quân ra lệnh cho Phi Ưng dọn dẹp hiện trường, còn hắn ta đi đến bên giường để bế Gia Kỳ, bộ dạng của cô lúc này như cá bị mắc cạn thoi thóp, người đỏ như con tôm luộc chín.
Vụ Quân cởi áo vest ra quàng vào người Gia Kì rồi bế cô lên đi ra ngoài, Gia Kì nằm trong lòng Vụ Quân do tác dụng của thuốc kích dục cô không ngừng ngọ nguậy, đôi môi nhỏ cứ lướt trên cổ hắn hơi thở nóng bỏng nhà lên cổ Vu Quân, hắn ta chao mày lại gương mặt đang rất kiềm chế.
Suốt quãng đường ngồi trên xe từ buổi tiệc về nhà, Gia Kì luôn quấn lấy Vu Quần, có ngồi dựa sát mặt người hắn để có cảm giác được an ủi phần nào, Gia Kì đưa tay sờ soạng khắp người Vụ Quân, đến khi hắn ta không chịu nổi nắm lấy tay cô lại nói.
"Đừng làm loạn nữa"
Gia Kì tự đầu vào vai hắn nói
" Tôi khó chịu quá".
Cô không ngừng rên rỉ, khiến cho Vu Quân nổi hết gân xanh.
Về đến nhà, Vu Quân bế Gia Kì đi lên phòng, cô không ngừng lẩm bẩm.
" Giúp tôi, với tôi khó chịu quá".
Bế đến giường hẳn đặt cô xuống, xong lùi người lại định đi ra ngoài, liền bị Gia Kì đưa hai tay ôm cổ lại, gương mặt cô đỏ bừng, đôi môi đỏ mọng đầy sự quyến rũ, cô đang thôi miên hắn bằng ánh mắt mê người, Vụ Quân không nỡ rời khỏi vòng tay non nớt của cô gái nhỏ này, Gia Kì kéo cổ hắn xuống để người hắn chạm vào cơ thể cô rồi thì thầm nói.
"Anh đi đâu vậy, ở lại với tôi được không?"
Vu Quân đưa tay gỡ lấy hai cánh tay của Gia Kì xuống, hắn vừa định gỡ ra cô càng ôm siết chặt hơn miệng vẫn lẩm bẩm nói ..
"Đừng đi mà".
Vu Quân như đạt đến
Lúc này dây áo của Gia Kì tuột xuống khỏi vai cô để lộ nữa phần đồi núi trắng muốt căng
mọng đầy sự gợi tình.
Vu Quân như muốn nổ tung, cơ thể hắn bắt đầu phản ứng, nhưng tâm trí lại không cho phép, hắn quay người bước ra ngoài, đi tới cửa định mở cửa thì Gia Kì không biết từ lúc nào đã đứng dậy chạy đến vong tay qua eo hắn ôm chầm lấy hắn từ phía sau, không biết sao mỗi lần đụng vào cơ thể Vụ Quân cô lại thấy rất thoải mái, cơ thể dễ chịu hơn hẳn, cô cọ sát người vào hắn miệng mê mang nói.
"Tôi muốn anh, ở lại với tôi đi".
Vu Quân quay người lại nhìn xuống gương mặt xinh đẹp đáng thương đang cầu xin hắn khàn giọng nói.
"Em chắc chứ ?"
Gia Kì không nói gì đưa má cọ cọ vào khuôn ngực rắn chắc của hắn, bất ngờ cô vươn người lên ôm lấy cổ Vụ Quân chủ động hôn hắn, đôi môi vụng về của cô cứ chà sát vào môi hắn, kĩ thuật hôn của cô là 0% nhưng bị thuốc chi phối nên cô mới mạnh dạn chủ động hôn Vu Quân, lúc này hắn hơi bất ngờ khi bị Gia Kì hôn, rồi hắn nhếch mép cười nham hiểm, bắt đầu phản công lại, Gia Kì là người chủ động nhưng bây giờ đã như một con cá thiếu oxi khi bị Vụ Quân hôn lại, hắn điên cuồng chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của cô cắn mút rồi tấn công vào khoang miệng, lưỡi của hắn quấn lấy đầu lưỡi của Gia Kì, cô bị hắn hôn đến thở gấp, Vụ Quần bắt đầu đưa tay sờ soạng khắp nơi trên người Gia Kì, nhưng cô lại thấy vô cùng thoải mái bàn tay của hắn như một viên đá lạnh xua tan ngọn lửa đang cháy trong người cô, Gia Vì không ngừng rên rỉ, tiếng rên của cô càng làm tăng thêm sự khiêu khích trong người Vu Quân, hắn bế cô lên tiến về phía giường ngủ đặt cô xuống lúc này hai dây áo của Gia Kì đã tuột xuống hết hai gò bồng đang nhấp nhô sao lớp vải trong vô cùng gợi tình, Vụ Quân điện cuồng chiếm lấy môi của Gia Kì, hai tay hắn cũng không yên một tay luồng xuống lưng cởi khoá của chiếc váy, tay còn lại không ngừng bóp lấy ngực cô, Gia Kì đưa tay luồng vào tóc Vụ Quân hắn càng thêm kích thích, chiếc váy trên người cô đã được lột bỏ chỉ còn lại lớp nội y mỏng thân hình trắng mịn căng bóng của Gia Kì đã lộ ra hết, Vu Quần đảo mắt nhìn không soát chỗ nào, hắn đưa tay cởi hàng cúc áo của mình ra, thân hình rắn chắc khoẻ khoắn khiến cho người khác mê đắm đã từ từ lộ ra, Gia Kì lờ mờ mở mắt thấy thấy thân hình cực phẩm của hắn, cô không kiếm được đưa tay sợ lên, Vu Quân bị cô sờ soạng đến tê người, hắn điên cuồng hôn Gia Kì, từng tất da thịt trên cơ thể cô bị hắn hôn đến ửng hồng, Vu Quân tiếp tục cởi luôn bộ nội y của Gia Kì, đôi gò bồng của cô lúc này đã căn cứng, Vu Quân vùi đầu vào không ngừng **** ***, hắn như phát điên với cơ thể của cô, nơi đó của cô đã ẩm ướt từ lâu vô cùng nóng rát cần có thứ gì đó lấp đầy, Gia Kì bị hắn hôn không ngừng rên rỉ, cô chóng hai chân lên kẹp vào eo của Vu Quân, hắn cũng cởi luôn chiếc quần lót cuối cùng trên người, vật đó đã căng cứng Vụ Quân từ từ đưa vào nơi tư mật của Gia Kì chỗ đó của cô vô cùng hẹp nhưng chất dịch, nơi đó tiết ra làm cho hắn dễ dàng đi vào hơn, Gia Kì thứ gì đó vô cùng to thúc vào hạ bộ, bắt đầu đau đớn nhắn mày lại hai tay nắm chặt ga giường, Vu Quân vuốt ve gương mặt cô thì thầm vào tai.
" Ngoan hãy thả lỏng ra".
Gia Kì nghe hắn nói cơ thể cũng bắt đầu thả lỏng, hắn nhanh cơ hội thúc mạnh vào người cô Gia Kì không chịu nổi la lên đưa tay ôm lấy cổ Vu Quân, màn trình của cô đã bị thứ đó làm cho rách ra một luồng máu đỏ chảy ra.
Hai người họ quấn chặt lấy nhau hai cơ thể như hoà quyện làm một, căn phòng trở nên ám muội chỉ nghe đừng tiếng rên rỉ của một cuộc hoan ái.
Sau đêm một đêm đầy nóng bỏng, đến gần sáng hai người kết thúc cuộc hoan ái, Vu Quân ôm Gia Kì vào lòng, cô đã không còn chút sức lực nào nên đã ngủ thiếp đi.
Đển gần trưa Gia Kì mới thức dậy bên cạnh đã không còn một bóng người, cơ thể trở nên ê ẩm đặt biệt là phần bụng dưới của cô, đau rát dữ dội Gia Kì lom khom ngồi dậy trên người không một mảnh vải che thân, cơ thể chi chít những dấu hôn, Gia Kì nhớ lại chuyện tối hôm qua cô và hắn đã làm chuyện đó, Gia Kì cảm thấy xấu hổ đưa chăn lên che mặt, tuy bị thuốc chi phối nhưng cơ thể có cảm nhận rất chân thật những khoái cảm trong lúc hai người trong lúc làm chuyện đó, cô càng nghĩ đến thì đưa tay lên vò đầu bứt tóc, Gia Kì ngồi trên giường một hồi lâu vì tâm trạng đang rối bời, rồi cô cũng bước xuống giường nhưng cô không thể nào đi nổi đưa tay chống vào thành giường để đi vào toilet, miệng luôn thầm chữi " tên Vu Quân đáng chết hành mình ra nông nỗi này".
Sao khi vệ sinh cá nhân xong Gia Kì thay đồ đi xuống lầu, cô đang chìm vào dòng suy nghĩ không biết gặp Vụ Quân cô sẽ đổi diện như thế nào nữa.
Bà quản gia tiến về phía Gia Kì nói.
"thiếu phu nhân có muốn dùng bữa không ạ ?".
Gia Kì đi đến bàn ăn, cô quay sang hỏi bà quản gia.
" Vụ Quân không có ở nhà à bà Dung ?"
" Dạ thiếu gia đã đi giải quyết một số chuyện ở nước ngoài khoảng một tuần mới về nhà, thiếu gia đã căn dặn tôi khi nào cô thức dậy thì nói lại".
Gia Kì gật gật đầu cô hơi bất ngờ có cảm giác như mình bị bỏ rơi sao khi trao sự trinh trắng của mình cho hắn, giống trong mấy bộ phim cô thường hay xem, tình một đêm xong lại trốn tránh trách nhiệm, nhưng rồi cô cũng thấy vui một phần vì hẳn đi đến những một tuần mỗi tối không ai làm phiền cô nữa, sau chuyện đó chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho cô.
Đã mấy ngày trôi qua Gia Kì có khi đến thăm ba mẹ có khi đến nhà Tiểu Minh, Phi Ưng ở lại để bảo vệ Gia Kì không đi theo Vu Quân nhưng thật chất là ngầm quan sát cô để báo lại với Vu Quân,chẳng hạn như cô đi gặp ai làm gì Gia Kì cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng cũng chẳng làm được gì.
Nhân dịp này cô tạo cơ hội cho Tiểu Minh và Phi Ưng gặp gỡ trò chuyện nhiều hơn dần dần Phi Ưng cũng đã cởi mở nói nhiều hơn, cô bạn thân Tiểu Minh sắp có được tình yêu nên đã
quên bén Gia Kì.
Hôm nay là thứ năm chỉ mới giữ tuần, Gia Kì vẫn còn đang nằm ngủ trên phòng, bỗng nghe tiếng gõ cửa.
" Cốc cốc".
Giọng bà quản gia vang lên.
"Thưa thiếu phu nhân, cô dậy chưa vậy".
Gia Kì lom khom ngồi dậy dụi dụi mắt, đầu tóc rối bời giọng ngáy ngủ nói.
"có chuyện gì vậy bà Dung?".
"Vậy tôi xin phép mở cửa"
Bà quản gia bước vào nói.
"Thưa thiếu phu nhân, cô nhanh chóng chuẩn bị để lên máy bay sang Pháp với thiếu gia đi ạ
Gia Kì khó hiểu nhìn bà quản gia nói.
"Tại sao tôi phải đi ?"
"Đó là mệnh lệnh của thiếu gia, thưa thiếu phu nhân cô hãy chuẩn bị đi ạ, tôi sẽ sắp xếp quần áo cho cô".
Gia Kì không hiểu chuyện gì xảy ra cứ đơ người một lúc cô mới vào toilet đánh răng rửa mặt.
Gia Kì thay đồ xong, đồ đạc cũng đã xếp vào valy Phi Ưng bước vào xách valy đem ra xe, Gia Kì đi phía sau cô lên tiếng hỏi.
" Anh Phi Ưng này, tại
Gia Kì lầm bầm nói " Thật không thể nào hiểu nổi hắn muốn làm gì thì làm không bao giờ hỏi ý kiến của người khác".
Thật ra đêm hôm trước Vu Quân đã bị Tuấn Kiệt giáo huấn cho một bài học qua điện thoại
" Cậu bị điên hả, làm chuyện có lỗi với con gái nhà người ta xong, sáng liền chạy sang Pháp thiệt hết nói nổi cậu, có biết là người ta bị tổn thương lắm không hả".
Vụ Quân khàn giọng trả lời.
" Tôi cần giải quyết công việc nên mới đi vội ".
(Sao khi lão Lý bị Vu Quân giết thế giới ngầm có nhiều biến động nên đích thân hắn phải tự đi giải quyết).
Tuấn Kiệt thở dài trong điện thoại.
" Lấy cậu tôi thà lấy một người gỗ còn hơn, mau đưa cô ấy sang Pháp với cậu đi, coi như đó là khoảng thời gian hưởng tuần trăng mật của hai người, nghĩ đến thôi đã thấy lãng mạn".
Vụ Quân không nói gì cúp máy, hắn nhếch mép cười nói " Ý kiến này không tồi"
Tuấn Kiệt ở đầu giây bên kia nghe tiếng tút tút miệng không ngừng chửi.
" Tên chết tiệt nhà cậu, có việc cần thì gọi cho tôi khi người ta nói cậu lại không nghe, tức chết đi được".
Gia Kì lúc này đã đến sân bay cô cũng không biết mình đang làm gì nữa, mọi chuyện xảy ra quá nhanh chóng, cô chỉ biết đi theo Phi Ưng, máy bay bắt đầu cất cánh, cô ngồi trên khoang hạn sang được các tiếp viên chăm sóc rất chu đáo,vì đường còn dài nên cô đành phải ngủ một giấc, Đến nơi trời đã sập tối cô vẫn ngủ rất ngon lành một tiếp viên đi đến gọi cô dậy vì máy bay đã đáp sân các hành khách khác đã xuống máy bay hết rồi, Gia Kì lật đật ngồi dậy, cô cảm thấy xấu hổ khi ngủ quên đến nơi lúc nào cô cũng không hay biết.
Phi Ưng đang đứng xách hành lý và đợi cô, Gia Kì chạy đến nói với giọng điệu giận dỗi.
"Sao anh không kêu tôi dậy ?"
"Xin lỗi thiếu phu nhân tôi thấy cô ngủ ngon quá không nỡ kêu cô dậy".
Rồi hai người lên một chiếc xe đã được chuẩn bị để đoán cô.
Hai người đi đến một khách sạn sang trọng, Gia Kì bây giờ mới ý thức được nếu cô gặp Vụ Quân không biết sẽ nói gì nữa.
Đến nơi Phi Ưng đem valy của Gia Kì lên phòng, cô cũng đi theo phía sau, mở cửa ra cô há hốc mồm căn phòng vô cùng sang trọng rộng rãi, nhìn như đây là phòng dành cho khách Vip, cô bước vào nhưng không thấy người nào hết quay sang hỏi Phi Ưng.
"Vụ Quân không ở đây à ?"
"Thiếu gia đang xử lý công việc "
Gia Kì gật đầu rồi tiếp tục nhìn xung quanh, Phi Ưng cất đồ xong đi ra ngoài.Vì đã ngủ một giấc dài nên bây giờ cô rất tỉnh táo, cô đi xung quanh để chiêm ngưỡng sự thiết kế tinh tế của căn phòng, Gia Kì đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ thích thú với phong cách ở nơi đây, bỗng một bàn tay từ phía sau luồng qua eo cô ôm chặt lấy cô.
Gia Kì giật mình cô vội quay về phía sau chạm vào ánh mắt của Vụ Quân. Gia Kì vội quay lại lùi ra thoát khỏi vòng tay của hắn miệng lắp bắp hỏi.
"Anh..........anh về khi nào vậy?"
Vu Quân không trả lời cố kéo tay Gia Kì về phía mình, cô bị hắn kéo mất thăng bằng úp mặt vào bộ ngực rắn chắc của hắn, có ngước mặt lên miệng nhỏ mấp máy tính nói gì đó, một nụ hôn tới tấp ập đến, hắn điên cuồng chiếm lấy môi cô cắn mút, Gia Kì lúc đầu còn vùng vẫy xô hắn ra nhưng bị Vu Quần ôm chặt không thể nào thoát ra được nên đành an phận, Gia Kì bị hôn đến mềm nhũn tay chân cô đưa tay ôm lấy cổ hắn, hai người ôm nhau hôn triền miên, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, cô bắt đầu mất dưỡng khí khi bị Vu Quân hôn đến mê muội, một lúc lâu hắn mới buông cô ra.
Gia Kì lấy vừa lấy lại nhịp thở cô đã bị hắn bế lên giường, Vu Quân khom người xuống áp mặt vào sát mặt cô mũi của họ chạm nhau, Gia Kì bắt đầu thấy nguy hiểm cô lấp bắp nói.
"Anh.......định làm gì?".
Vụ Quân nhếch mép cười gian tà
Vu Quân nhếch mép cười gian tà
" Em nghĩ xem tôi sẽ làm gì ?"
Vu Quân vừa hỏi xong không đợi Gia Kì trả lời liền cúi xuống chiếm lấy môi cô một lần nữa, đôi bàn tay mân mê cơ thể cô, rồi hắn chuyển xuống cổ liếm lắp, Gia Kì bắt đầu nói.
" Khoang đã anh dừng lại đi ".
Vụ Quân vẫn tiếp tục hôn, cô đưa tay lên vai hắn đẩy ra.
"Đừng mà tôi....chưa chuẩn bị
Vu Quân đưa miệng lên cắn nhẹ vành tai của Gia Kì thì thào nói.
" Đêm đó tôi thấy em rất phối hợp không có gì là chưa chuẩn bị cả".
Gia Kì xấu hổ mặt đỏ bừng tức giận nói.
" Hôm đó tại tôi bị thuốc chi phối, chứ còn lâu anh mới động đến tôi được".
Vụ Quân dừng như không muốn nghe Gia Kì càm ràm nữa tiếp tục hôn lên môi cô, Gia Kì bất lực để hắn muốn làm gì thì làm.
Vụ Quân vẫn tiếp tục công việc của mình hắn vùi đầu vào bầu ngực căng tròn của Gia Kì ra sức liếm lắp, cô bị hắn hôn đến mức cơ thể nóng ran phía dưới đã bắt đầu ẩm ướt, hắn đưa tay bắt đầu cởi bộ váy cô đang mặc trên người nhanh gọn, cơ thể cô non nớt mềm mại thuần khiết khiến hắn như phát điện,
Gia Kì đang cuồng say trong nụ hôn của hắn cô đưa tay ôm lấy cổ hắn, hai người quấn lấy nhau hoà làm một, sau màng dạo đầu đầy nóng bỏng hắn bắt đầu đưa vào cơ thể cô, Gia Ki bị thứ đó lấp đầy đầu óc quay cuồng không ngừng rên rỉ.
"Nhẹ thôi um...umm"
Nhưng hắn càng tốc độ đưa chân cô đặt lên vai không ngừng hoạt động, cô như đại đến đỉnh điểm cao trào, thứ chất lỏng từ mật nguyệt không ngừng tuôn ra, hắn cũng gầm lên rồi bắt **** **** vào sâu cơ thể cô, Gia Kì mệt mỏi sau đợi vận động vừa rồi cô nghiêm người né tránh hắn nhắm mắt lại, nhưng Vu Quân cứ hôn lên cơ thể cô Gia Kì khó chịu đẩy người hắn ra.
"Tôi mệt lắm rồi ngủ đi ".
Hắn gian manh đưa miệng cắn lấy vành tai cô thì thào nói.
"Em mệt nhưng tôi chưa mệt"
Gia Kì ngửi thấy mùi nguy hiểm cô chưa kịp phản ứng đã bị hắn đưa đến thiên đường một lần nữa, căn phòng không ngừng phát ra những âm thanh ái muội đầy sự gợi tình.
Không biết hắn muốn có bao nhiêu lần đến nỗi cô mệt mỏi thiếp đi mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Hắn sau khi đã thoả mãn cuối cùng cũng chịu buông tha ôm cô vào lòng để ngủ hai người ngủ đến gần trưa mới thức dậy, Gia Ki lờ mờ mở mắt cánh tay to lớn đang quấn lấy eo cô, Gia Kì cẩn thận đẩy tay hắn ra tránh cho hắn thức giấc, nhưng cánh tay đó quá lớn cô không tài nào nhất lên được, hắn bị con cừu non trong lòng làm cho thức giấc, vùi mặt vào những lọn tóc thơm tho của cô, rồi hôn lên má cô nói.
"Định chạy trốn à ?".
Gia Kì thấy xấu hổ mặt đỏ bừng giận dỗi nói.
" Sao phải chạy trốn, không phải chính anh mới là người chạy trốn sao".
Vụ Quân cười thích thú với cô vợ nhỏ thích trả treo của mình.
"Em không trả treo, thì chết sao".
"Tất cả mọi chuyện là tại anh, cơ thể tôi đau ê ẩm hết rồi này".
Vụ Quân cười gian tà thào vào tai cô, khiến Gia Kì nổi da gà từng cơn.
"Em tưởng tôi không mệt hay sao, chẳng phải em rất hưởng thụ sao".
Gia Kì đỏ mặt tức giận ngồi dậy.
"Tên lưu manh nhà anh, tôi không thèm nói chuyện với anh nữa".
Nói rồi cô quấn chiếc chăn quanh người bỏ đi vào toilet.
Hai người chuẩn bị xong xuôi mọi thứ hắn đưa cô ra ngoài để dùng bữa rồi đưa cô đi dạo quanh đường phố nước Pháp, Gia Kì vô cùng thích thú với sự lãng mạn của đất nước này rất thích hợp cho các cặp đôi yêu nhau.
Dường như Vụ Quân đã xử lý xong công việc của mình, hắn dành hầu như tất cả thời gian cho cô trong những ngày cuối tuần, hắn đưa cô đi mua sắm và mua cho cô rất nhiều món đồ cao cấp, dẫn cô đến những địa điểm nổi tiếng để tham quan, khoảng thời gian này có vẻ cô đã dần có một chút tình cảm với Vụ Quân không còn đề phòng hắn như trước nữa, nhưng cảm giác đó là nhất thời hay là thật lòng với hắn cô cũng chưa định nghĩa được.
Hôm nay là ngày cuối hai người ở lại Pháp, Gia Kì đang cùng Vụ Quân đi dạo ở một bờ biển vào chiều hoàng hôn, cô tinh nghịch cởi giày ra khỏi chân chạy đến đùa nghịch với những cơn sóng nhẹ, trên môi nở một nụ cười hồn nhiên, không vướng bận âu lo phiền muộn, Vụ Quân đứa đó nhìn người con gái trước mặt vô cùng đáng yêu miệng bất giác nở nụ cười, hắn cười lên trong rất đẹp trai, cuốn hút nhưng ít khi nào thấy hắn cười, chắc có lẽ trái tim đã chịu nhiều tổn thương khiến hắn trở nên lạnh lùng tàn bạo, nhưng Gia Kì một cô gái thuần khiết có đôi phần bướng bỉnh luôn làm tâm điển hắn để mắt đến, liệu trái tim đã lạnh như tro tàn có được cô gái nhỏ đó sưởi ấm bật ngọn lửa lòng thêm một lần nào nữa không.
Cô tinh nghịch tát nước vào người Vu Quân trêu đùa, hắn vẫn đứng bất động không phản ứng gì, Gia Kì nhàm chán bĩu môi nói.
"Anh nhàm chán thiết đó, cứ đứng đó như một khúc gỗ ".
Nói rồi cô quay sang hướng khác, để tiếp tục nghịch nước, thấy Gia Kì không còn để ý đến mình Vu Quân tiến lại phía cô bế thốc cô lên, Gia Kì bất ngờ la lên rồi đưa tay ôm lấy cổ hắn sợ bị ngã đấm vào ngực hắn giận dỗi nói
" Anh làm gì vậy, người ta hết hồn có biết không hả".
Vụ Quân nhếch mép cười khẩy nói
" Lúc này em tát nước vào người tôi, tôi chưa tính sổ với em ".
Gia Kì lém lỉnh nói.
" Bây giờ anh muốn gì, định trả thù à?"
Vụ Quân không nói không rằng buông lỏng bàn tay đang bế cô ra, người cô xém chút nữa là rơi xuống nước, Gia Kì vội la lên ôm cổ hắn chặt hơn tức giận nói.
" Đồ lưu manh, dám chơi cái trò bỉ ổi này với tôi".
Vụ Quân càng thích thú khi trêu ghẹo cô, hắn ta đưa môi lại gần sát tại Gia Kì
thì thào.
" Nếu em hôn tôi một cái tôi sẽ suy nghĩ lại tha cho em".
Gia Kì mặt đỏ bừng vừa xấu hổ vừa bực tức miệng đanh đá nói.
" Không đời nào".
Hắn nghe cô nói liền nới lỏng tay ra một lần nữa Gia Kì bị làm cho giật mình cô không ngừng ôm cổ hắn la hét.
"Được rồi được rồi tôi sẽ làm mau thả tôi xuống đi".
Vụ Quân lúc này mới hài lòng nâng cô lên, Gia Kì tức tối hôn lên má hắn một cái phớt lờ, cô nghĩ mình có thể qua mặt được hắn, nhưng có quá ngây thơ, Gia Kì một lần nữa bị hắn thả xuống người sắp chạm vào nước cô luống cuống nói.
A
"Đã hôn rồi mà, sao anh không giữ lời hứa gì hết vậy".
Vu Quân nhếch mép cười gian xảo.
" Nụ hôn đó không tính, mau hôn lại khi nào hài lòng tôi sẽ thả em xuống".
Gia Kì bị hắn chọc cho đỏ bừng cả khuôn mặt, lúc đầu cô chế hắn nhàm chán quả là một sai lầm lớn, tên này quá bá đạo cô không thể nào làm lại hắn.
Gia Kì đưa môi vào má hắn hôn một cái thật mạnh, hắn liền tham lam quay mặt sang má bên kia nói.
" Hôn bên này nữa ".
Gia Kì bị hắn chọc cho đến bốc hỏa, cô tiếp hôn vào má kia hắn hài lòng gật đầu nói.
"Tạm được tha cho em đấy ".
Rồi Vu Quân thả cô xuống, Gia Kì vừa đứng xuống liền liếc hắn một cái trên gương mặt nhỏ nở một nụ cười đầy nguy hiểm, cô đưa tay hất mạnh nước vào người hắn một cái, rồi vội vàng chạy đi cô còn không
Vừa về đến cửa đã bên trong căn nhà đã nghe được tiếng của một cô gái, cô ấy vội chạy ra đón, nhìn cũng trạc tuổi Gia Kì ngũ quan sáng sủa dễ nhìn ăn mặc cũng sành điệu chắc chắn là một tiểu thư nhà giàu được cưng chiều.
Giọng cô vang dội khắp nhà.
"Anh Hai về rồi"
Vu Quân nghe giọng nói đó có phần hơi chán nản, hai người mở cửa đi vào, cô gái đó đang tươi cười vui vẻ khi thấy Vu Quân, nhìn sang Gia Kì mặt liền nghiêm lại hỏi.
" Cô ta là ai ?"
Vụ Quân hít một tiếng nói.
" Em về đây làm gì ?"
Cô gái đó khuôn mặt đầy sự bướng bỉnh nói
"Em đã học xong rồi nên về thôi ".
Cô chu môi nói với giọng giận dỗi.
"Anh không muốn em về sao? báo cho anh một tin mừng lần này em về là ở luôn không đi nữa".
Rồi cô quay sang nhìn Gia Kì đầy khó hiểu như muốn dò xét cái gì đó.
"Anh à sao không trả lời em cô gái này là ai ? ".
Vu Quân gương mặt có đôi phần lạnh lùng nhìn đứa em gái của mình nói.
"Đây là Gia Kì vợ của anh".
Anh nhìn sang Gia Kì cô cũng đang tò mò về cô gái trước mặt.
"Đây là Thiên Ngọc em họ của anh, hai người làm quen đi ".
Gia Kì nhìn Thiên Ngọc cười cười chào hỏi.
" Chào cô tôi là Gia Kì ".
Thiên Ngọc dường như không hài lòng với Gia Kì cô không thèm chào hỏi lại nhìn Vu Quân nói.
" Anh Hai, anh lấy cô gái này từ khi nào?, Anh đã quên chị Lệ Mỹ rồi sao?.
Vụ Quân mặt mày tối sầm lại khi Thiên Ngọc nhắc đến cái tên đó.
"Em mau về đi, từ nay về sau đừng bao giờ nhắc đến người phụ nữ đó trước mặt anh ".
Nói rồi Vu Quân đi một mạch vào trong, để lại Gia Kì và Thiên Ngọc đứng đó, đôi mắt như muốn đánh người của Thiên Ngọc nhìn cô đầy hâm dọa nói.
"Tôi sẽ không bao giờ gọi cô là chị dâu đâu đừng có mà mơ, chị Lệ Mỹ đã quay về, cô sẽ không ở lại trong ngôi nhà này lâu đâu".
Nói rồi Thiên Ngọc lườm Gia Kì hừ một các rồi bỏ về.
Gia Kì đứng im lặng từ nảy đến giờ, cũng bị cô ta lôi ra đại nghiến , cô lắc đầu đầy sự khó hiểu ngập tràn trong đầu.
Bầu không khí u ám ngập tràn trong ngôi nhà khi nhắc đến tên người phụ nữ đó, Vụ Quân từ khi về đến giờ vẫn ngồi lì trong phòng làm việc,
Đến lúc dùng bữa tối Gia Kì không thấy hắn xuống ăn trong lòng cô thấy lo lắng, Gia Kì quyết định đi lên phòng làm việc để gọi hắn xuống.
Đến trước của cô gõ vào mấy tiếng cũng không thấy động tĩnh gì, cô vẫn tiếp tục gõ như bên trong vẫn im lặng, Gia Kì mất hết kiên nhẫn đẩy cửa đi vào, một màng đêm u tối bao trùm căn phòng, Vụ Quân ngồi tự vào ghế khói thuốc nghi ngút, hắn đã hút không biết bao nhiêu điếu thuốc căn phòng nồng nặc mùi thuốc lá.
Người ta thường nói những người đàn ông hút thuốc một cách mất kiểm soát như vậy thường có rất nhiều tâm sự chồng chất không biết giải toả với ai.
Trong bóng tối gương mặt điển trai đã bị màn đêm che khuất một nữa lòng đầy nổi đau, tâm sự chất đóng.
Gia Kì từ từ tiến về phía Vu Quân cô đưa tay sờ lên đôi vai cường trán của hắn an ủi nói.
" Anh làm sao vậy ?"