Mục lục
Thần Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mộ Dung Nhân trả lời: Chú Tư này quả thật là không coi ai ra gì.

Lúc có việc thì không liên lạc được.

Chú Hai, chú cảm thấy công ty Hoa Cường kia có thật là có thực lực cạnh tranh với chúng ta không?
Mộ Dung Nghĩa trả lời: Chuyện này rất khó nói, nhưng em thấy, công ty xây dựng của nhà Mộ Dung chúng ta nhất định là có chất lượng cao hơn.
Mộ Dung Nhân bỗng nhiên nói: Hay là nhân lúc trời tối chúng ta đi cảnh cáo công ty Hoa Cường kia một chút?
Mộ Dung Nghĩa nói: Được.
Từ sau khi Diệp Vô Phong tiếp quản công ty Hoa Cường, tòa nhà tổng bộ của công ty Hoa Cường gần như biến thành tòa thành không có đêm.
Bởi vì nhân viên ở nơi này gần như tăng ca thâu thêm làm việc hết ngày này đến ngày khác.

Đương nhiên, tiền lương cũng tăng thêm gấp bội.
Cho dù là bảo vệ của Hoa Cường, bây giờ cũng đi tuần cả ngày lẫn đêm.

Trong nhóm bảo vệ ngoại trừ Tiết Phi, Mã Vũ, Hàn Kỳ và các cao thủ, thì nay lại thêm một người nữa đó chính là Tiêu Ngưu Nhi.
Đêm nay, lúc Tiêu Sắc đi ra khỏi tòa nhà trùng hợp gặp ngay Tiết Phi đứng ở phía đối diện.
“Tổng giám đốc Tiêu, cô đây là? Ra ngoài hít thở không khí sao?” Bên cạnh Tiết Phi có bốn người bảo vệ nữa cũng nhìn về phía Tiêu Sắc mỉm cười.
Tiêu Sắc gật đầu: “Đúng vậy, vân là không khí bên ngoài thoải mái hơn.

Sao rồi? Không xảy ra tình huống gì chứ?”
Tiết Phi gật đầu: “Trước mắt vẫn chưa xảy ra chuyện gì.”
Tiêu Sắc bỗng nhiên nói: “Hả? Đằng xa kia sao có nhiều xe vậy?”

“Kít”.

Một đợt tiếng phanh xe chói tai vang lên, Tiêu Sắc lập tức cảnh giác hét lên một tiếng: “Có chuyện rồi! Tập hợp ngay lập tức!”
Tiết Phi nhanh chóng quát vào bộ đàm: “Tất cả nhân viên bảo vệ ở Hoa Cường chú ý, đến tập hợp ở cửa trước ngay lập tức! Có người xấu đến gây chuyện! Nhanh lên!”
Tiêu Sắc lo lắng đối phương mang theo súng nên bảo mọi người lui về cửa chính tổng bộ.
Hơn bốn mươi bảo vệ sau khi tiếp nhận mệnh lệnh của Tiết Phi liền tập hợp ở cửa chính, cầm trong tay các loại vũ khí như là gậy gộc.
Đội xe của đối phương dần dần tăng lên, cà số lượng người đến cũng nhanh chóng tăng lên rất nhiều.
Hai mắt Tiêu Ngưu Nhi tỏa sáng lấp lánh: “Ôi chao! Có hơn trăm người! Cái này có thể tạo thành trận đánh lớn nha!”
Tiêu Sắc nói: “Tình hình của quân địch không rõ.

Mọi người không nên ra tay tùy tiện, chỉ cần giữ vững già nhà là được.”
Đối phương có hơn trăm người, chia thành hai đội, từ từ đi về phía cửa chính, dần dần đến gần.
Tiêu Sắc lập tức nói: “Ngưu Nhi, cậu và Tiết Phi phụ trách bên trái.

Tôi và Mã Vũ, Hàn Kỳ phụ trách bên phải! Kiên quyết không thề để cho bất cứ kẻ nào xông vào!”
“Được!” Tiêu Ngưu Nhi đồng ý một câu, lập tức hướng về phía tiểu đội bên trái hét to: “Đám ranh con kia, mau đến đây! Ông nội mi không chờ được nữa rồi! Tao muốn bắt đầu đánh người rồi! Mau đến đây đi!”
Tiêu Sắc cầm trong tay hai cây gậy ngắn, đứng cùng một chỗ với Mã Vũ, Hàn Kỳ.
Mã Vũ nói: “Tổng giám đốc Tiêu, cô đừng đứng phía trước quá gần.

Nơi này nguy hiểm.”
Tiêu Sắc vừa quan sát tình hình quân địch vừa nói: “Đối phương không có vũ khí nóng, mọi người không cần lo lắng.

Mã Vũ, Hàn Kỳ, các cậu dẫn người đến bảo vệ cổng bên phải cho thật tốt.”

“Được! Cô mau lùi về phía sau đi.” Mã Vũ nói.

Truyện Sủng
Thế nhưng, anh ta vừa dứt lời liền thấy bóng dáng yểu điệu kia của Tiêu Sắc thế mà lại lao ra ngoài?
“Tổng giám đốc Tiêu! Đừng mà!” Mã Vũ giật nảy mình.

Con gái lớn trong một gia đình, xông vào đám người mấy chục người của đối phương.

Nếu như bị thương, vậy thì đám đàn ông chúng ta sẽ rất mất mặt nha.
“Hàn Kỳ, bảo vệ cửa cho tốt! Tôi xông lên đây!” Mã Vũ cũng xốc lại tinh thần, cầm theo một ống thép, lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phía Tiêu Sắc.
“Này! Mã Vũ, mẹ nó anh cẩn thận một chút! Đối phương có rất nhiều người!” Hàn Kỳ rống lên một câu, sau đó chỉ có thể cẩn thận bảo vệ cửa lớn thật tốt.
Lúc đầu Tiết Phi cảm thất Tiêu Ngưu Nhi là người tính tình ngay thẳng, có hơi chất phác, võ công thì chắc cũng ở mức bình thường thôi.

Nhưng ai ngờ đêm nay thật sự khiến anh ta phải mở rộng tầm mắt.
Sau khi Tiêu Ngưu Nhi xông vào giữa đám người của đối phương, quả thật cậu ta giống như một con hổ phát điên, đá trái đụng phải.

Chỉ trong nháy mắt đã tách đội hình của đối phương ra.
Tiến thẳng một đường, đám người bên cạnh Tiêu Ngưu Nhi đã đổ rạp xuống thành hai hàng.
“Mẹ nó! Quả thật là hàng nghìn công phu cũng không ngăn được sự dũng cảm nha! Cái này nếu như ở thời cổ đại, vậy thì nhất định không khó để có một chức tướng quân Ngũ Hổ!” Tiết Phi muốn xông lên giúp đỡ một tay, kết quả phát hiện ra là Tiêu Ngưu Nhi đã đánh cho đám người kia chạy lung tung bốn phía.

Vậy mà Tiết phi lại không xen chân vào được.
Bên phía nhóm bảo vệ Hoa Cường cũng bị sức chiến đấu mạnh mẽ của Tiêu Ngưu Nhi làm cho kinh ngạc đến ngây người: “Mẹ nó! Tiêu Ngưu Nhi lợi hại như vậy sao.”

Mã Vũ lao ra bên ngoài, gặp phải tình huống y hệt Tiết Phi.
Mặc dù bóng dáng của Tiêu Sắc nhìn rất yểu điệu, nhưng sức chiến đấu thì không phải dạng mạnh bình thường.
Sau khi cô ta xông vào giữa quân địch, triển khai công pháp, quả thật là như gió lốc.

Bên phía đối phương, phàm là những người bị cô ta đánh đều là không kịp phản ứng lại đã ngã sõng soài trên đất.
Không đến một phút sau, Tiêu Sắc đã đánh bại một nửa, còn một nửa còn lại thì vắt chân lên cổ mà chạy!
Tâm tư của cô ta và Tiêu Ngưu Nhi liên thông với nhau.

Nếu như đã muốn hợp tác cùng với Diệp Vô Phong, vậy thì phải để Diệp Vô Phong nhìn thấy giá trị tồn tại của hai chị em họ!
Một cặp chị em cấp bậc tông sư đi đối phó với dạng râu ria thế này, quả thật là không khác gì người trưởng thành đánh nhau với trẻ con.

Lợi thế hoàn toàn nghiêng về một bên.

Hơn nữa, sau đánh tan đội hình của đối phương, hai người này vẫn rất ổn định, không mang theo hơi thở gấp gáp.
“Tổng giám đốc Tiêu, cô quá giỏi rồi.” Mã Vũ liên tục cảm thán, vẫy tay một cái về phía sau lưng: “Các anh em, trói tất cả những tên này lại!”
Tiết Phi bên kia cũng phản ứng lại: “Đúng! Trói lại! Mấy tên này biến thành tù binh của chúng ta rồi!”
Đương nhiên Mộ Dung Nghĩa không xen lẫn vào trong đội hình này, mà ông ta đứng từ xa cầm theo ống nhòm, nhìn quanh về phía bên này.
Làm sao ông ta cũng không ngờ được, đám đàn em hơn trăm người do ông ta lựa chọn tỉ mỉ lại bị đối phương dễ dàng đánh hạ, biến thành một đám nằm lăn lốc thế này.
“Khốn kiếp! Đúng là đồ đần!” Mộ Dung Nghĩa hận không thể làm thịt đám ngu ngốc này.
“Ông Hai, đối phương đúng là cao thủ đó!” Đội trưởng dẫn dắt hành động lần này là một vụ đại sư cấp cao thủ.

Vậy mà lúc này lại nâng tay che lấy trán, chật vật chạy về bên cạnh Mộ Dung Nghĩa: “Chúng tôi không thể ngăn nổi đâu! Tôi vừa xông lên đã bị cô gái kia đánh cho một gậy!”
“Thu binh!” Mộ Dung Nghĩa biết đêm nay không chiếm được lợi gì, dứt khoát rút lui.
Hai chị em Tiêu Sắc mặc dù đánh rất vui vẻ nhưng không cố gắng đuổi theo.
Đây cũng là một điểm cẩn thận của bọn họ.

Chẳng may rơi vào bẫy của đối phương, vậy thì cái được chẳng bù nổi cái mất.

“Anh Ngưu Nhi, anh quá xuất sắc! Còn xuất sắc hơn cả đội trưởng Tiết Phi!”
“Anh Ngưu Nhi quả thật giống như Trương Phi tái thế, bá vương sống lại nha.

Quá là xuất sắc!”
“Hừ, tổng giám đốc Tiêu còn xuất sắc hơn!”
“Đúng vậy, bọn họ đều cao thủ tuyệt đỉnh.”
Trong âm thanh ca ngợi của đoàn người, Tiêu Ngưu Nhi rất hưởng thụ cười khúc khích.
Tiêu Sắc nói: “Mọi người cần phải đề cao cảnh giác, đối phương sẽ không chịu để yên đâu.

Tiếp theo mọi người phải chia ca canh gác, cẩn thận đối phương còn quay lại.”
Tiết Phi gật đầu: “Tổng giám đốc Tiêu nói rất đúng! Mọi người chuẩn bị tinh thần.

Dẫn tất cả những tên này đi, giam lại cho tốt!”
Lúc này Diệp Vô Phong mới bước ra từ cửa chính: “Ối? Tiêu Sắc, trận chiến vừa rồi thật sự rất đặc sắc nha!” Diệp Vô Phong giơ ngón tay cái về phía chị em hai người.
Tiêu Ngưu Nhi nhìn thấy thì cười ngây ngô, còn Tiêu Sắc nói: “Vừa rồi chúng tôi cũng chỉ dốc hết sức mà thôi.

Anh Diệp, khiến anh chê cười rồi.”
Đương nhiên Tiêu Sắc hiểu rõ.

Mặc dù Diệp Vô Phong đi ra muộn, nhưng nhất định anh vẫn luôn quan sát trận chiến.

Chỉ cần thấy hai chị em cô ta gặp phải nguy hiểm, nhất định Diệp Vô Hồn sẽ xuất hiện kịp thời.
Diệp Vô Phong nói: “Hai chị em cô cũng mệt mỏi rồi, đi về nghỉ ngơi một lúc đi.

Từ nửa đêm đến sáng, tôi sẽ canh giữ ở đây.”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK