Chương 269
Máu tươi phun ra người hắn, nhưng vừa đụng vào cơ thể hắn, đã bị làn da hắn hút vào.
Hắn lại thoáng hiện, đi đến trước mặt một đạo sĩ khác, đạo sĩ kia còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị một rìu chặt từ trên đỉnh đầu xuống, vẫn luôn chém âm xuống, từ giữa chém thành hai nửa.
Nơi cương thi đi qua, đẫm máu và kinh hoàng hơn.
Chính vào ngay lúc này, bỗng nhiên bốn đạo sĩ mặc áo đạo sĩ màu xám xuất hiện ở bốn phía, bước chân cương thi dừng lại, cúi đầu thì phát hiện mình đang đứng trong một trận pháp, bốn phía cắm tám lá cờ, bốn vị đạo sĩ đứng ở bốn phương vị Càn, Khôn, Khảm, Ly.
Bốn người trong tay kết Pháp ấn, cao giọng niệm tụng chú ngữ: “Minh minh Tam Thanh ngự tôn, vừa đứt người có đường, nhị đoạn quỷ không cửa, tam đoạn tà sư lộ, bốn đoạn tai ôn năm miếu thần, năm đoạn Vu sư tà ác lộ, sáu đoạn ngô sư có đường hành, từ lão sư đoạn qua đi, người tới có đường, hết thảy tà sư tà pháp quỷ không cửa, đạp ở thiên la địa võng không dung tình, cẩn thỉnh Nam Đẩu lục tinh, Bắc Đẩu thất tinh, ngô phụng Thái Thượng Lão Quân cấp tốc nghe lệnh!”
Trong lòng tôi chấn động, đây là thiên la địa võng chú!
Tiếng nói vừa dứt, trên bầu trời bỗng nhiên giáng xuống một đạo đại võng, đè xuống bên trong trận pháp.
Cương thi bị nhốt trong trận pháp, muốn cứ động cũng không thể.
Lúc này, Lý chưởng môn xuất hiện, trong tay vẫn cầm ấn một tấc vuông tôn Bạch Hổ, quát lớn: “Nghiệt súc, nộp mạng đi!”
Dứt lời, một ấn tấc vuông từ trên trời giáng xuống, hung hăng đập trên người cương thi, xung quanh trận pháp chuyển động, sức mạnh mạnh mẽ bắt đầu khuấy trong trận pháp, cương thi ngửa mặt nổi giận gầm lên một tiếng, từng tấc có thể nứt toạc.
Tôi có chút không dám tin, đường đường là một cương thi, cứ như vậy bị diệt trừ sao?
Thực lực của Hoa Sơn mạnh như vậy sao?
Đúng lúc này, tôi đột nhiên nhận thấy một tia nguy hiểm, quay đầu lại, lập tức cực kỳ hoảng sợ.
Cương thi xuất hiện phía sau Chu Nguyên Hạo, anh ấy còn chưa kịp phản ứng lại, rìu đã chém vào vai phải anh ấy từ, chém ngang cơ thể, chém tới bên trái bụng anh ấy.
“Không!” Trong nháy mắt tôi sụp đổ, dùng hết sức lực thét một tiếng chói tai, tất cả sức lực trong người đều hóa thành một tiếng sư tử gầm, ùn ùn kéo đến phía cương thi.
Cơ thể Chu Nguyên Hạo bị chém, dùng hết một chút sức lực cuối cùng, quay người lại, cắm một cây đinh bằng đồng vào ngực cương thi.
Cương thi kêu rên một tiếng, tức giận xé Chu Nguyên Hạo thành hai nửa, ném ra ngoài, sau đó tức giận bị sư tử gầm này của tôi tấn công.
Cú tấn công này lại chỉ làm bước chân hắn hơi dừng một chút, sau đó nhanh chóng lao về phía tôi, nắm lấy bả vai tôi, tôi chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, hơn nữa tiêu hao linh lực quá độ, tối tăm sụp đổ, dần dần hôn mê bất tỉnh.
Cũng không biết qua bao lâu, tôi cảm giác giống như có giọt nước ở trên mặt, lông mi giật giật, mở mắt.
Tôi giống như đang ở trong một ngôi miếu thờ cũ nát, xung quanh rất tối, dường như có thể nhìn thấy chỉ còn lại có nửa thanh tượng Phật.
Tôi nhớ ra mình bị cương thi bắt đi, lập tức cảm thấy cả người rét run, sao hắn chưa giết tôi?
Đúng rồi, hắn đã nói, sẽ không để tôi được chết dễ dàng như vậy.
Hắn muốn tra tấn tôi như thế nào?
Tôi chạy đến cạnh cửa, muốn mở cửa bỏ chạy, lại phát hiện dù tôi liều mạng dùng sức như thế nào, đều không thể mở cửa ra.
Lúc này, tôi đột nhiên phát hiện, trên cổ tay của tôi đeo một sợi dây chuyền, trên sợi dây chuyền đính một viên ngọc trai màu đen.
Viên ngọc trai này có lẽ đã ở trên người cương thi lâu rồi, nhiễm linh khí của cương thi dày đặc, nếu người bình thường đeo, dương khí sẽ bị hao tổn, cơ thể sinh ra các loại bệnh tật, không dùng được bao lâu sẽ mất mạng.
Tôi vội vàng gỡ dây chuyền xuống, đang muốn ném, đột nhiên nhớ tới, dây chuyền này không phải là đồ vật của Khương Trân Nương chứ? Tôi không nhịn được nhẹ nhàng vuốt ve hạt ngọc trai kia, viên ngọc trai to chừng ngón, rất xứng với từ ngọc sáng, nếu trừ bỏ linh khí của tử thi, đem đi bán, trên mấy triệu đô la cũng không thành vấn đề.
Chính vào giây phút đầu ngón tay chạm vào viên ngọc trai, trước mắt bỗng nhiên hiện lên một số hình ảnh như một cuốn phim.
Tôi ngồi trong một khoảng sân nhỏ, căn nhà là nhà ngói cổ đại, trong phòng được trang trí bằng đồ nội thất bằng gỗ cẩm lai dát vàng, đồ trang trí đặt trên kệ đều là đồ cổ quý hiếm.