Mục lục
Nhật Kí Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 409

Mạc Thiên Phàm còn muốn nói gì đó, cuối cùng lại nuốt trở lại, trầm giọng hỏi: “Cô muốn như thế nào?”

“Rất đơn giản, tôi hy vọng cậu có thể là giúp tôi một chuyện.”

Tôi nói.

Mạc Thiên Phàm bớt giận hơn: “Dựa vào cái gì mà tôi phải làm việc giúp cô? Đừng quên, tôi đã nói từ lâu rồi, trừ phi là chuyện liên quan đến tính mạng của cô, nếu không tôi sẽ không giúp cô.”

“Chuyện này đối với tôi mà nói thì chính là liên quan đến tính mạng.”

Tôi nói nghiêm túc: “Bây giờ tôi bị người ta hãm hại, nếu rêu rao ra ngoài, nói chủ nhân của cậu là một đứa ngu, bị người ta đùa bỡn quay vòng vòng, có phải cậu rất có cảm giác tự hào không?”

Mạc Thiên Phàm không nói, anh ta là một người cực kỳ sĩ diện, tôi và tính mạng của anh ta vẫn luôn luôn gắn với nhau, anh ta trầm tư một lát, hỏi: “Cô muốn tôi làm gì?”

Tôi nói: “Tôi hy vọng cậu đi điều tra một người giúp tôi.”

“Ai?”

Tôi vẫy vẫy tay với anh ta, anh ta nhích lại gần, tôi nhỏ giọng nói một cái tên vào tai anh ta, khóe miệng anh ta nhếch nhếch lên, nói: “Vì cô là chủ nhân của tôi nên tôi mới giúp cô lần này đấy, nhớ lấy, chỉ lần này, lần sau đừng làm phiền tôi nữa.”

Tôi cười một tiếng, biến mất trong gương.

Mạc Thiên Phàm quay đầu, thấy cô nàng nhà giàu xinh đẹp mình vừa mới cưa cẩm kia đang nhìn mình bằng ánh mắt như nhìn người thần kinh.

“Anh đang nói chuyện với vậy?”

Cô nàng nhà giàu xinh đẹp nghi ngờ hỏi.

Mạc Thiên Phàm cười thần bí, xoay người cầm tay cô ta lên, khẽ hôn lên mu bàn tay cô ta một cái, nói: “Anh đang luyện tập trước gương.”

“Luyện tập cái gì?”

“Anh viết một bài thơ dành tặng cho em, anh đang luyện tập để đọc diễn cảm cho em nghe.”

Mạc Thiên Phàm nói xong liền làm một bài thơ cổ, ý cảnh cũng không tệ lắm, trực tiếp dụ dỗ được cô nàng nhà giàu xinh đẹp kia.

Vì vậy cậu ta thuận lợi ôm gái nhà giàu xinh đẹp, tiếp tục đi hẹn hò mà không xấu hổ hay ngượng ngùng gì.

Tôi mở mắt ra, cảm thấy đầu có chút đau nhói.

Xâm nhập vào ý thức của người khác quả thực là quá hao phí tinh thần lực rồi, nếu như không phải vì tôi và Mạc Thiên Phàm có khế ước chủ tớ, tôi hoàn toàn không có cách nào bước vào ý thức của một đại yêu.

Nghỉ ngơi một đêm, sáng ngày hôm sau, Vân Kỳ dẫn tôi rời khỏi biệt thự trên đỉnh núi tuyết.

Đối với người có sức mạnh võng lượng mà nói thì ngày đi nghìn dặm cũng không vấn đề gì, mà sau khi sức mạnh của tôi đột phá lên tứ phẩm thì tốc độ và sức chịu đựng cũng rất mạnh, đi trên núi tuyết mà như giẫm trên đất bằng, rất nhanh đã xuống khỏi núi tuyết.

Một võng lượng đã chờ sẵn dưới chân núi, cung kính dâng một cái chìa khóa lên cho Vân Kỳ, không ngờ rằng kỹ thuật lái xe của Vân Kỳ rất tốt, nhưng mà cũng có thể hiểu được, anh ta sống hơn một ngàn năm, có một đống thời gian để học tập các loại kỹ năng.

Chúng tôi luôn lái xe về hướng bắc, ba ngày sau đã lại đi vào tỉnh Hoa Tây lần nữa, chúng tôi nghỉ ngơi ở Tây An một đêm, ngày hôm sau thì đi đến bến sông cổ Hoàng Hà ở thành phố Hàn Sơn.

Long Môn là yết hầu của Hoàng Hà, nằm cách Hàn Thành ba mươi ki lô mét về phía bắc, phía bắc là đường hẻm của vách núi Hoàng Hà, được bao quanh bởi các dãy núi, phía nam là đồng bằng rộng rãi, tương phản rất lớn, ở đây chiều rộng của sông chưa được bốn mươi mét, cho nên từ trước đến nay người ta vẫn luôn có câu nói “Không gió vẫn có sóng, đất bằng nổi sấm”. Tương truyền rằng đây chính là nơi Đại Vũ trị thủy, vì vậy còn được gọi là Vũ Môn.

Vừa đi vào thành phố Hàn Sơn, chúng tôi đã phát hiện khắp nơi đều là người tu đạo, quấy nhiễu một thành phố cấp huyện yên lặng có lịch sử lâu đời làm đến nỗi gió nổi mây vần.

Tôi ở bên trong xe, có hơi lo lắng nhìn ra bên ngoài, nói: “Nhiều người tu đạo như vậy, sợ rằng bọn họ sẽ nhận ra là tôi đến đây.”

“Không cần lo lắng chuyện này đâu.”

Vân Kỳ lấy một cái hòm nhỏ từ trong cốp sau của xe việt dã, mở cái hòm ra, bên trong có một cái mặt nạ da người và một thứ gì đó giống như thạch rau câu.

“Đây…”

Tôi cầm cái mặt nạ da người lên, có hơi giật mình: “Đây là dịch dung hả? Tôi còn tưởng rằng dịch dung chỉ là hư cấu trong phim ảnh trên ti vi thôi.”

Vân Kỳ cười nói: “Từ xưa tới nay Hoa Quốc vẫn có bí thuật dịch dung, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, phim ảnh trên ti vi dùng kỹ thuật hóa trang cũng có thể hoàn toàn thay đổi dung mạo của một người.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK