• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không khí trong phòng trong nháy mắt trở nên cực kỳ quỷ dị, Cố Thịnh nắm chặt hai quả đấm, tựa hồ đang ẩn nhẫn tức giận.

"Chị, đi thôi, chúng ta không thể để cho anh cả chờ lâu!" Cố Tâm Ngữ lôi kéo Tả Tình Duyệt đi ra ngoài, trên mặt ngây thơ lóe thần sắc mong đợi, cô thật là muốn nhìn thấy anh cả! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tả Tình Duyệt lại không thể tự chủ trương. Cố Thịnh rất quan tâm cô gái này, cô có thể nhìn ra được, mà bây giờ tình trạng cô gái này rõ ràng không bình thường!

"Tiểu Ngữ, chị không biết anh cả em ở nơi nào..." Tả Tình Duyệt vừa an ủi Cố Tâm Ngữ, vừa hỏi thăm nhìn hướng Cố Thịnh, cô mơ hồ cảm thấy Cố Thịnh không muốn Cố Tâm Ngữ đi gặp anh cả.

"Chị gạt người, chị là bạn gái anh cả, các người thích nhất dính vào cùng nhau, làm sao không biết anh ấy đang ở đâu chứ? Chị hư lắm, nhất định không muốn cho Tiểu Ngữ quấn anh cả, để chị có thể đơn độc ở chung với anh cả!" Cố Tâm Ngữ hất tay Tả Tình Duyệt ra, chạy về trong ngực Cố Thịnh, bĩu môi, tố cáo Tả Tình Duyệt.

Oanh một tiếng, đầu Tả Tình Duyệt trống rỗng, mới vừa rồi Tiểu Ngữ nói cái gì? Cô là bạn gái của anh cả?

Ngay cả anh cả em ấy là ai cô cũng không biết, sao lại là bạn gái của anh ta?

"Tiểu Ngữ, em hiểu lầm rồi, chị không phải..." Tả Tình Duyệt vội vàng muốn giải thích, lại bị Cố Thịnh cắt đứt.

"Tiểu Ngữ, ngoan ngoãn nghe lời, anh cả không ở nơi này, chờ anh cả trở lại, anh lại dẫn em đi gặp anh ấy." Cố Thịnh thân mật vuốt tóc Cố Tâm Ngữ, giọng nhu hòa và ánh mắt dịu dàng, giống như một người cha hiền.

"Thật không?" khuôn mặt nhỏ nhắn mới vừa rồi còn mất mát của Cố Tâm Ngữ, trong nháy mắt thư thái.

"Ừ, thật." Cố Thịnh gật đầu.

"Vậy anh hai cũng mang chị cùng đi nha." Cố Tâm Ngữ mong đợi nhìn Cố Thịnh.

Cố Thịnh ngẩn ra trong lòng, vẫn cười gật đầu, nhưng mà trong nội tâm lại cực kỳ phức tạp.

"Vậy thì tốt quá, anh cả nói rồi, về sau chị sẽ là chị dâu, là người một nhà cùng chúng ta!" Cố Tâm Ngữ giống như quên mất mới vừa rồi còn đang tức giận tố cáo Tả Tình Duyệt, lúc này đã cao hứng lôi kéo tay Tả Tình Duyệt lần nữa, nở một nụ cười thật tươi với cô.

Tả Tình Duyệt bị nụ cười này kéo lây, trong lòng vẫn sinh ra nghi ngờ lớn lao đối với lời nói của Cố Tâm Ngữ. Cô muốn hỏi rõ ràng, nhưng mới vừa rồi rõ ràng cho thấy Cố Thịnh không muốn cho cô mở miệng.

Chỗ sâu trong đáy mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ âm trầm, chị dâu? Cô hiện tại đúng là chị dâu Tiểu Ngữ, nhưng... Cũng chỉ là con cờ chuộc tội!

"Tiểu Ngữ, về sau không cho náo loạn nữa, ngoan ngoãn nghe lời, anh cả và anh hai mới có thể thương em!" Cố Thịnh thả ra mối hận Tả Tình Duyệt. Tiểu Ngữ chịu không nổi kích thích, anh không muốn bởi vì mình khống chế tâm tình không được mà khiến bệnh tình Tiểu Ngữ nghiêm trọng hơn.

"Ừ, Tiểu Ngữ nhất định sẽ nghe lời!" Cố Tâm Ngữ gật đầu như bằm tỏi.

"Thịnh, anh ra ngoài chút đi." Sở Phàm mặc áo blouse trắng kêu lên ở ngoài cửa, mi tâm nhíu chặt, giống như có chuyện nghiêm trọng gì.

Cố Thịnh an trí Cố Tâm Ngữ xong, vòng qua Tả Tình Duyệt đi ra cửa phòng, theo Sở Phàm tới một phòng bí mật khác. Biệt thự này đặc biệt chế tạo cho Cố Tâm Ngữ, vì khiến cho tinh thần cô có thể sớm trở lại bình thường, Cố Thịnh không tiếc bỏ ra số tiền lớn, mua thiết bị tân tiến nhất, tổ chức một đoàn đội nghiên cứu hoàn mỹ nhất. Nhưng đã ba năm đã qua, Cố Tâm Ngữ lại không có chuyển biến tốt chút nào.

"Bệnh tình Tiểu Ngữ càng ngày càng nghiêm trọng." Sở Phàm nghiêm túc nói, trong lòng trồi lên một cảm giác vô lực.

Cố Thịnh giống như là bị rút hết hơi sức, ngồi liệt trên ghế sofa, thật lâu không nói tiếng nào, không biết đã trải qua bao lâu, Cố Thịnh mới chậm rãi mở miệng, "Tôi nhất định sẽ không để cho Tiểu Ngữ có chuyện, dù phải bỏ ra bất kỳ giá nào!"

Trong đầu hiện ra gương mặt của Cận Hạo Nhiên, vốn anh muốn không tiếc bất kỳ giá nào xin Cận Hạo Nhiên giúp một tay, nhưng mà sau khi biết được Cận Hạo Nhiên cùng Tả Tình Duyệt có dính dấp,anh thế nhưng lại do dự.

"Sở Phàm, thay tôi hẹn gặp Cận Hạo Nhiên!" trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ kiên định, tình huống hiện giờ của Tiểu Ngữ khiến anh không thể không vứt bỏ tất cả, không có gì quan trọng hơn Tiểu Ngữ!

Trong quán cà phê.

Có hai người đàn ông anh tuấn, tây trang thẳng thớm, đúng vào thời gian trà chiều, đưa tới không ít ánh mắt ái mộ của các cô gái.

"Tổng giám đốc Cố tới tìm tôi, nhất định là có chuyện quan trọng rồi!" Cận Hạo Nhiên chống tay, nhìn thẳng đôi mắt Cố Thịnh. Trên thực tế, trước khi tới đây, anh đã biết ý đồ của Cố Thịnh, chỉ là anh muốn nghe người đàn ông cao ngạo này chính miệng nói ra lời cầu xin anh.

Cố Thịnh khẽ cau mày, Sở Phàm còn chưa nói rõ với anh ta sao?

Nghĩ đến Tiểu Ngữ, lông mày nhướn cao của Cố Thịnh dần dần giản ra, "Bác sĩ Cận là người giỏi nhất trong giới não bộ và thần kinh quốc tế, tôi muốn xin bác sĩ Cận giúp một chuyện, anh muốn bao nhiêu thù lao, tùy anh ra giá!"

Cố Thịnh đi thẳng vào vấn đề, chỉ cần Cận Hạo Nhiên có thể chữa khỏi cho Tiểu Ngữ, cho dù muốn anh bỏ ra tất cả tài sản của tập đoàn Cố thị, anh cũng sẽ không chút do dự!

"Ra giá với tôi? Tổng giám đốc Cố cho là trong mắt tôi chỉ có tiền bạc sao?" Cận Hạo Nhiên nhíu mày, người đàn ông này khi dễ Duyệt Duyệt thế nào, anh đều đã tận mắt thấy toàn bộ, đả thương cô gái anh yêu, còn công khai xin anh giúp một tay. Chuyện như vậy, có lẽ cũng chỉ có Cố Thịnh làm ra được.

Ánh mắt Cố Thịnh rét lạnh, mơ hồ trồi lên một tia tức giận, Cận Hạo Nhiên rõ ràng là cố ý!

Nhưng nghĩ đến mình có việc cầu người, Cố Thịnh vẫn đè tức giận lại, "Vậy anh muốn gì?"

"Ly hôn! Tôi muốn anh ly hôn với Duyệt Duyệt!" Cận Hạo Nhiên nghiêm túc nói, bất kể Duyệt Duyệt có yêu Cố Thịnh hay không, anh chỉ biết hiện tại Duyệt Duyệt sống không hạnh phúc. Anh không cách nào trơ mắt nhìn cô gái yêu mến bị người khác ngược đãi.

"Không được!" Cố Thịnh trả lời không chút suy nghĩ, nghĩ đến quan hệ mập mờ của Cận Hạo Nhiên và Tả Tình Duyệt, hai tay hết sức nắm thành quyền, cô gái đáng chết! Bọn họ thương lượng tốt rồi sao?

Muốn thoát khỏi anh, không có cửa đâu!

"Thật ngại quá! Chuyện của anh, tôi giúp không được!" Cận Hạo Nhiên cũng không phải nhân vật dễ đối phó, đứng dậy sửa lại một chút y phục của mình, vẻ mặt tươi cười gật đầu một cái với Cố Thịnh, làm bộ muốn đi.

Cố Thịnh cố nén xung động gọi anh ta lại, anh tuyệt đối sẽ không đồng ý ly hôn với Tả Tình Duyệt! Đời này, Tả Tình Duyệt nhất định là người phụ nữ của anh!

Nhưng bệnh tình Tiểu Ngữ nên làm sao bây giờ? Cố Thịnh coi như là ở trên thương trường cũng chưa gặp qua vấn đề khó giải quyết như vậy.

Nhìn hai người tan rã trong không vui, khóe miệng Trần Nhân Như nâng lên một nụ cười, mới vừa rồi bọn họ nói chuyện, cô đều nghe vào tai, nhớ đến hành động của ba người trong bữa tiệc đêm hôm đó, cô cẩn thận ngẫm lại, nhất thời kết nối tất cả mọi chuyện lại với nhau.

Xem ra quan hệ của Cận Hạo Nhiên và Tả Tình Duyệt quả nhiên là không tầm thường. Ly hôn? Cô ngược lại hi vọng thấy kết quả này!

Nhưng thái độ Cố Thịnh kiên quyết như vậy, đầu óc chuyển một cái, Trần Nhân Như thử nhìn Cố Thịnh, "Tổng giám đốc, hay là bảo Tổng giám đốc phu nhân ra mặt, xin bác sĩ Cận giúp một tay, dù sao... bệnh tình của Tiểu Ngữ không thể trì hoãn được!"

Sắc mặt Cố Thịnh âm trầm, ánh mắt nhìn về phía cà phê trong ly, bộ dáng này của Tiểu Ngữ, chính Tả Tình Duyệt là đầu sỏ gây nên, mặc dù bây giờ cô là vợanh, cô cũng vẫn là kẻ thù của anh!

Đối đãi với con cờ, anh không thể mềm lòng!

Chỉ cần Tả Tình Duyệt vẫn là vợ anh, trừ ly hôn, cái gì anh cũng không để ý!

"Cô đến công ty trước đi, tôi về nhà một chuyến!" Cố Thịnh giống như hạ quyết tâm, thân hình cao lớn đi ra khỏi quán cà phê.

Ánh mắt Trần Nhân Như sau lưng thoáng qua vẻ được như ý, cô cũng biết, Tiểu Ngữ là con cờ của Cố Thịnh!

Mà về phần Tả Tình Duyệt, một ngày nào đó sẽ đem danh hiệu Cố phu nhân đến trên tay cô thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK