Trong một tháng qua, Menfuisu và Carol không ngày nào là không đến làm phiền Arista, cả tên Unasu kia nữa. Menfuisu thì chuyên kiếm cớ gặp nàng bàn nghị sự, Carol thì lúc nào cũng tíu tít đến chơi, còn Unasu luôn lén theo nàng, nàng biết chứ, nhiều khi hắn còn đem đến một vài hộp trầm hương và rượu nho nàng vẫn thích. Lúc đầu nàng rất khó chịu Carol, cái hận trong lòng như bị khơi gợi, muốn giết nó ngay lập tức, nhưng nàng tập đấu tranh với chính mình. Sau cùng, nàng nghĩ ra một ý rất hay, giả bộ thân với con trộm mộ, lợi dụng nó để xem có thể có khả năng khuyên nhủ Menfuisu đừng chiến tranh hay không, nhưng cũng vô ích. Menfuisu, nàng hiểu hắn quá rõ, quyền lực, nóng nảy, trận chiến với Hitaito chỉ là bước đầu, có lẽ hắn còn muốn trận chiến này là bàn đạp khơi mào để tấn công nước khác, chiến tranh sẽ kéo dài. Chứ nếu chỉ vì bảo vệ quốc gia không thôi, nàng đã không ngăn cản. Nàng đã thầm cám ơn Narati và gia đình Nora, trong những lúc nàng đang không muốn gặp bọn người hoàng tộc kia nhất thì họ có cách kéo nàng ra khỏi tẩm cung.
Nebanon và một số quan lại cũng đến tìm nàng, nhưng nàng chỉ gặp một lần, lấy lệ, còn lại lấy cớ cầu nguyện thần điện hoặc đi vắng mà không tiếp. Rất may tên Nebanon một lần đến cung nàng gặp Menfuisu, bị hắn không hài lòng doạ cho một trận, nên Nebanon không dám tới thường xuyên nữa.
Dạo gần đây ở các khu biên giới liên tục dấy lên các tổ chức phiến loạn, tạo phản. Họ nói rằng, Menfuisu là hôn quân, hoàng đế bạo ngược nên thần linh mới sai Carol xuống để ngầm tạo ra chiến tranh. Cô gái sông Nile đã liên tục đưa ra những chính sách đi ngược với tiên đế. Hoàng phi là nguyên nhân của những cuộc chiến đẫm máu. Họ còn nói vị nữ thần mới sẽ là ngừoi giúp họ, rằng bọn ngừoi hoàng gia đang cố gắng áp chế, lôi kéo con gái thần Iris theo phe mình để tiếp tục được làm hôn quân.
Dĩ nhiên Menfuisu vô cùng tức giận, mấy lần phái Honsu đi dẹp loạn, nhưng bọn chúng mọc lên cứ như nấm. Arista thấy mình có nguy cơ lâm vào cảnh như trước đây. Tuy nhiên, lần này may mắn, Menfuisu và Carol an ủi nàng đừng quan tâm đến những lời xúc phạm đó. Nàng nhớ lại, trước đây, bọn họ còn hùa với dân để nói lời độc ác hơn với nàng, bọn họ thật đáng sợ. Nghĩ đến phiến loạn, đang chiến tranh, kích động nội loạn thế này chắc sẽ khó mà thắng được, có ngừoi đã khơi mào chứ không có ngừoi dân nào có thể tự làm. Là Nebanon, Izumin, hay là Ragashu cho ngừoi làm nhỉ.
Arista muốn biết trong gần chín tháng qua, tên Nebanon đã làm những gì, thật chi tiết. Dù biết hắn có ý phản, nhưng chỉ biết đại khái, muốn coi công hắn với Ai Cập cụ thể ra sao, phải đến phòng lưu trữ công văn. Bây giờ nàng được ra vào thoải mái, nhưng vào ban ngày, lại hiên ngang vào chả khác nào gây sự chú ý cho Nebanon. Khốn khiếp, vẫn phải là đột nhập vào. Buổi tối nàng cải trang gọn nhẹ, vẫn mạng che mặt, được đổi sang màu đen cùng tông với áo, mang theo thuốc mê, lần này không có Uri, chỉ có mình nàng. Muốn đi đến điện chính, đi từ thần điện Anuket qua thì đỡ bị nhìn thấy nhất. Vì nơi đó tẩm cung bị niêm phong, chính là nơi nàng đã thiêu, nên cũng muốn đi qua xem xét một lần.
Một màu đen và các bột than rải rác, những đồ vật bị cháy toàn bộ tạo thành mùi khét u ám bám trụ lên mọi thứ ở đây. Nàng không khỏi rùng mình. Định lách người qua để đi tiếp thì chợt có tiếng động. Arista vội nhanh chóng núp vào bức tường cháy xém gần đó. Len lén nhìn ra ngoài, có hai bóng đen đang ở đấy. Nàng cố nhìn, là Nebanon và Ragashu. Bọn chúng đang làm gì ở đây. Nghe nói vết thương Izumin đã lành, Hitaito đã khởi chiến, có lẽ chưa đầy hai tuần nữa là trận chiến sẽ diễn ra, chiến tranh bùng nổ, hai tên kia lại lén lút làm gì ở đây thế nhỉ. Một hoàng đế sao lại vào hoàng cung kẻ địch giừo phút này. Chắc chắn hắn vào đây an toàn là nhờ Nebanon.
_Chúc hợp tác vui vẻ.
Hợp tác? Hoàng đế babylon và tên nô lệ đang có âm mưu gì đây.
Fia