Kiếm được món tiền mới, trong lòng Tần Tình Tình cảm thấy nhẹ nhàng không ít.
Tuy nàng không biết Ân Triệu Lê rốt cuộc có phải tiểu đệ của Viên Vinh Cần không, nhưng với tình huống hiện tại đối với nàng cũng không có hại.
Nếu đây là sự thật, như vậy thân phận tướng công nàng thật không đơn giản.
Nhìn Ân Triệu Lê tuổi còn trẻ như vậy, đã làm được tới vị trí khâm sai đại nhân, nếu nói không có quan hệ với bên trên, đánh chết nàng cũng không tin.
Thời đại này cũng không giống như ở hiện đại, không có cái gọi là thân có năng lực xuất chúng có thể có chức vị cao. Một tiểu tử nghèo không có bối cảnh không thể nào bò đến địa vị cao như vậy. Cho nên nói, thân phận Ân Triệu Lê tuyệt đối không đơn giản, có thể yên ổn làm quan nhị đại (quan đời thứ hai), như vậy cũng cần có một phụ thân địa vị cao chống lưng cho mới được.
Mà Viên Vinh Cẩn có thể cùng Ân Triệu Lê cùng nhau chơi từ nhỏ tới lớn, vậy khẳng định thân phận cũng không đơn giản. Nhưng một người như vậy vẫn luôn mai danh ẩn tích ở đây, nhất định là có nguyên nhân.
Tần Tình Tình cũng không tiếp tục nghĩ mấy chuyện này. Bây giờ cũng chưa có chuyện gì phát sinh, chờ về sau nếu có chuyện lại nghĩ biện pháp sau, ai bảo nàng là một người rất lười đây.
Sau khi một nữ nhân có tiền, vậy nàng sẽ làm cái gì đây?
Đúng vậy, mua sắm!
Số tiền lần trước chỉ đủ thoả mãn yêu cầu sinh hoạt bình thường hàng ngày trong nhà, đối với biên độ tăng lên chất lượng sinh hoạt vẫn còn chút chênh lệch.
Bởi vì muốn xây phòng ở mới, nên những bài trí linh tinh cũng không vội vã mua. Nhưng thịt có thể mua nhiều một chút.
Tần Tình Tình đi mua thịt, bỗng nhiên phát hiện phía trước dị thường náo nhiệt, tò mò cũng lại gần nhìn.
A! Quả nhiên là náo nhiệt, bên trong có một bạch y nữ tử đang bị một đám người vây quanh đùa giỡn.
"Tiểu cô nương, ngươi cũng đừng sợ hãi, Vương công tử chúng ta là người rất thương hương tiếc ngọc, nhất định sẽ đối với ngươi thật tốt.
Một nam tử nhìn cà lơ phất phơ cầm quạt xếp, muốn học làm công tử phong lưu, lại không biết rằng bản thân mình chưa đạt tới hai chữ phong lưu. Một gương mặt giống như heo nhìn chằm chằm bạch y nữ tử, chỉ kém chảy nước miếng.
Mà Tần Tình Tình bị mọi người vây quanh như sao vây quanh trăng từng một lần gặp được Vương công tử, nhi tử duy nhất của nhà giàu số một trấn trên Vương gia.
Vương công tử mấy ngày nay đúng là lúc xuân phong đắc ý. Hắn có mười mấy phòng tiểu thiếp, bảy tám năm nay đều không có một ai mang thai, lần này thật vất vả mới có một người mang thai, tự nhiên là cẩn thận chăm sóc.
Mấy tháng trước, tình huống của tiểu thiếp kia không ổn định, cả ngày thân thể không thoải mái, gần đây thì tốt hơn nhiều, đại phu nói an tâm dưỡng thai, không để nàng chịu kinh hách lớn là có thể bình an hạ sinh đứa nhỏ. Nghe được những lời này, trong lòng Vương công tử yên tâm hơn nhiều. Cho nên bắt đầu đi ra ngoài tìm mục tiêu mới.
Vị tiểu thiếp kia của hắn gần đây rất hay ghen, chỉ cần hắn tới phòng khác thì sẽ ầm ĩ khóc không ngừng. Vì tránh cho nàng chịu kích thích, mấy ngày nay lúc ở nhà hắn đều bồi tiểu thiếp này, nhưng là vì nàng bụng lớn nên không thể thoả mãn nhu cầu của hắn.
Đó là nguyên nhân vì sao hắn phải ra ngoài tìm mục tiêu mới.
Chỉ là Vương công tử không nghĩ tới, hắn lần này ra cửa sẽ đụng tới người làm hắn khắc sâu trong trí nhớ.
Từ lần trước gặp qua Tần Tình Tình ở tiệm thuốc, Vương công tử liền đối với Tần Tình Tình nhớ mãi không quên.
Nhìn thấy hắn phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, còn có thể bảo trì tỉnh táo, không bị hắn mê đắm, quả thật là một nữ nhân đặc biệt. [O_o...... ̄︿ ̄]. Hơn nữa nàng cùng nữ nhân khác khác nhau, không thẹn thùng, hoạt bát, tràn đầy sức sống, cho dù có chút bạo lực, nhưng khiến người khác có loại cảm giác muốn ngừng mà không được. Cái cảm giác bị nàng đánh vào trên người, ngẫm lại khiến cho người ta có cảm giác nhiệt huyết sôi trào
[Hương Hương: Mị đi chết đây, dịch tới đoạn này, mị muốn ói..... Và mị không hỉu sao muốn đạp vài cái lên mặt tên họ Vương này..... 😒😒]
Nói tóm lại, Vương công tử sau khi bị Tần Tình Tình đánh, đã mở ra run M*
(*) run M: hoạt động thống dâm - người có sở thích bị người khác hành hạ.
Mấy ngày nay hắn ở trên phố tìm kiếm nữ tử có chút giống Tần Tình Tình. Hôm nay, vị bạch y nữ tử này là hắn phát hiện hợp tiêu chuẩn nhất.
Tần Tình Tình chỉ là đi ngang qua, cũng không có ý muốn giải cứu nữ tử kia.
Anh hùng cứu mỹ nhân vẫn là nên dạy cho những nam nhân muốn làm anh hùng thì tốt hơn, cùng một nữ nhân như nàng không liên quan. Dọc theo con đường này nàng đã nhìn qua, phát hiện có vài người tính toán muốn đi lên giải cứu hỗ trợ.
Nhưng mọi chuyện trên đời đều không như mong muốn, Tần Tình Tình muốn rời đi, ai ngờ vị bạch y nữ tử lại giãy giụa chạy trốn, phương hướng chạy trốn lại đúng chỗ Tần Tình đang đứng. Bởi vì chạy hấp tấp nên bị vấp chân, Tần Tình Tình một tay bắt được nàng, phòng ngừa nàng ngã trên mặt đất.
"Cám ơn vị phu nhân này cứu giúp". Bạch y nữ tử đối với Tần Tình Tình thi lễ.
Tần Tình Tình thuận thế đáng giá nữ tử này một chút, quả nhiên là mỹ nhân, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan tinh xảo tái nhợt, tư thái giống như cành liễu trong gió, suy nhược đứng cạnh Tần Tình Tình, làm cho người khác muốn ôm vào lòng, nhẹ nhàng an ủi.
Đáng tiếc Tần Tình Tình là nữ tử, còn là một nữ cường nhân, không thích nhất chính là nữ tử nhu nhược.
"Cô nương không cần khách khí, ta chỉ là đi ngang qua". Tần Tình Tình lạnh lùng nói một câu, chờ khi nữ tử đứng thẳng, liền muốn rời đi.
Ai ngờ nữ tử này giống như không có xương, mềm mại dựa ở trên người Tần Tình Tình, ủy khuất nói: "Vị phu nhân này chẳng lẽ khinh thường Tuyết Nhi sao. Tuyết Nhi tốt xấu gì cùng là cô nương của gia đình đứng đắn, không phải nữ tử phong trần".
Tần Tình Tình bây giờ muốn rời đi cũng không được, cũng không thể đem cô nương đang dựa trên người đẩy ngã xuống đất.
"Cô nương suy nghĩ nhiều, ta cũng chưa từng nói như vậy? Huống chi ở đây có nhiều người có thể giúp đỡ, ngươi có đi tìm người khác giúp đỡ, xin thứ cho tiểu phụ nhân bất lực. Trong nhà có hài tử còn nhỏ, ta muốn nhanh chóng trở về, cáo từ trước".
Nghe được lời Tần Tình Tình nói, Lâm Tuyết Nhi giống như bị ủy khuất rất lớn, hai mắt nước mắt lưng tròng nhìn Tần Tình Tình, nói: "Vị phu nhân này, ngài yên tâm, Tuyết Nhi sẽ không gây thêm phiền cho ngài. Tuyết Nhi cũng không phải loại người không biết tốt xấu, sẽ không cố ý cản trở làm chậm trễ chuyện của ngài. Các vị ở đây cũng vậy, Tuyết Nhi sẽ không cố ý quấn lấy các ngươi, các ngươi cứ yên tâm".
"Tiểu mỹ nhân, quấn lấy ta đi, ta sẽ không chê ngươi, thật sự". Một người mập như heo hô lên.
"Tuyết Nhi, ngươi yên tâm, ca ca nhất định sẽ yêu thương ngươi". Một người mập thứ hai không cam lòng yếu thế.
"Mỹ nhân, về nhà cùng ta, làm tiểu thiếp của ta như thế nào?". Người mập thứ ba cũng vội vàng quát.
Tần Tình Tình thừa dịp Lâm Tuyết Nhi bày ra dáng vẻ nhu nhược với mọi người xung quanh, mạnh mẽ đem Lâm Tuyết Nhi đẩy tới trong ngực một nam nhân.
Đây cũng là một công tử không tồi, cũng coi như thành toàn nàng.
Dựa vào kinh nghiệm trên thương trường khi ở hiện đại, loại người như thế này nàng thấy nhiều rồi. Muốn dựa vào nhu nhược khiến người khác đồng tình, vậy cũng phải xem nàng có bản lĩnh đó hay không. Giả vờ yếu ớt giành lấy đồng tình. Hừ! Còn không phải là muốn câu một con cá lớn sao? Vậy nàng liền đưa một con cá lớn cho nàng ta.
Vị công tử này lớn lên tuy có chút xấu, nhưng là nhìn y phục của hắn có thể biết tình huống nhà hắn phi thường không tệ.
Khéo chính là, Tần Tình Tình đem Lâm Tuyết Nhi đẩy tới trên người Vương công tử. Nhưng Tần Tình Tình đối với mấy chuyện không trọng yếu không bao giờ để trong trí nhớ. Cho nên Vương công tử lần trước cùng nàng ở tiệm thuốc xảy ra xung đột, đã bị nàng ném ra sau đầu.
Hết Chương 27.