Hắn khẳng định: “Đừng do dự, anh có lòng tin với năng lực của em, đã từng là nhà thiết kế có tiếng vang ở Mỹ, sao có thể không tự tin như thế? Bây giờ anh đưa em tới phỏng vấn, có vòng phỏng vấn này, em hài lòng rồi chứ?”
“Tôi...” Đường Tinh Khanh cắn răng, cuối cùng vẫn lựa chọn chấp nhận ý tốt của Tịch Song, nói: “Được rồi, cám ơn anh, Tịch Song.”
Thực ra so với đi cửa sau, Đường Tinh Khanh để ý hơn chính là lại nợ ân tình của Tịch Song, cô luôn làm phiền Tịch Song, cuối cùng lại không thể cho hắn điều gì, đây mới là điều Đường Tinh Khanh để ý nhất.
Tịch Song không biết ý nghĩ trong lòng Đường Tinh Khanh, hắn chỉ muốn đối xử tốt với Đường Tinh Khanh, để cô hồi tâm chuyển ý, để cô thích mình.
...
Tịch Song đưa Đường Tinh Khanh tới công ty người bạn mà hắn nói, mới vừa vào công ty, lập tức có người ra nghênh đón bọn họ, Tịch Song bày tỏ muốn để Đường Tinh Khanh đi phỏng vấn chức vụ nhà thiết kế.
Người tới có lẽ là bạn của Tịch Song, hắn có vẻ được yêu thương nên lo sợ, nhìn thái độ này, chắc là người thường xuyên muốn nịnh bợ Tịch Song. Mặc dù hắn nhìn bề ngoài rất bình tĩnh, rất vui vẻ vì Tịch Song có thể tới, nhưng nhìn biểu cảm chỉ cần anh nói một lời thì tôi có chết cũng không từ là biết.
Nghe Tịch Song nói, hắn đưa Đường Tinh Khanh tới phòng làm việc, hỏi mấy câu mang tính tượng trưng, biết Đường Tinh Khanh có quá trình làm việc nổi bật ở Mỹ, hắn phát hiện mình đã có được một nhân tài.
Hắn lập tức cho Đường Tinh Khanh vị trí giám đốc thiết kế, còn có chút lấy lòng hỏi: “Cô muốn đi làm lúc nào? Lúc nào đi làm cũng được, chỉ cần cô rảnh!”
Đường Tinh Khanh đi làm thông thường đều giữ khoảng cách với ông chủ, như vậy mới có thể khiến người ta cảm thấy công tư phân minh, ông chủ này mặc dù là bạn của Tịch Song nhưng nhiệt tình với cô như vậy, cô thật sự có chút không quen.
Tịch Song bên cạnh an ủi cô: “A Minh rất dễ chịu, bình thường nếu em có gì không biết, có thể trực tiếp hỏi hắn.”
“Ừ, tôi biết rồi.” Đường Tinh Khanh cười có chút miễn cưỡng.
Tịch Song trấn an Đường Tinh Khanh vài câu, lại nói mấy câu với người hắn gọi là bạn rồi đi.
Đường Tinh Khanh quyết định bắt đầu đi làm từ hôm nay, ông chủ của cô lập tức đưa cô đi tham quan công ty, còn làm người hướng dẫn cho cô.
Tuy Đường Tinh Khanh cũng không quen người khác nhiệt tình như vậy, nhưng cô thấy nhân viên và môi trường công ty cũng khá tốt, không hổ là công ty thiết kế, đến cách trang trí đều rất chú trọng, rất có cảm giác thiết kế.
Trong lúc tìm hiểu công ty, ông chủ lại đưa Đường Tinh Khanh tới phòng làm việc của cô, thân là giám đốc, đáng lý phải có phòng làm việc của mình, Đường Tinh Khanh cũng không ngoại lệ. Lúc ở Mỹ cô đã quen môi trường như vậy, cũng chẳng có gì lạ, hỏi ông chủ mấy vấn đề rồi bắt đầu làm việc.
Thấy Đường Tinh Khanh đã nắm được gần hết, trong lòng ông chủ càng mừng rỡ, bản thân độc lập gây dựng sự nghiệp, ai không hy vọng có thể tuyển được một nhân tài tuyệt đỉnh, tuy công ty của hắn không phải là công ty lớn, nhưng nhân tài như Đường Tinh Khanh cũng không phải là chưa từng gặp.
Nhưng điểm khác biệt duy nhất ở Đường Tinh Khanh chính là cô do Tịch Song giới thiệu tới! Người như vậy, cho dù thế nào cũng phải lấy lòng!
Ông chủ cho Đường Tinh Khanh điện thoại riêng của mình, nói có chuyện gì cứ tìm hắn, sau đó mới rời khỏi.
Ông chủ đi rồi, Đường Tinh Khanh nặng nề thở một hơi, lần đầu tiên được ông chủ đối xử tốt như thế, nhất thời cô không có cách nào tiếp nhận.
Đường Tinh Khanh ở trong phòng làm việc tìm hiểu vài dự án gần đây của công ty, phát hiện gần đây đang làm một dự án lớn, lại chưa có ai làm ra tác phẩm.
Đường Tinh Khanh đi ra ngoài gọi một trợ lý mà ông chủ tiến cử cho cô, trợ lý nghe Đường Tinh Khanh gọi mình, run rẩy đi tới khách sáo hỏi: “Giám, giám đốc... Xin hỏi có chuyện gì ạ?”
Quan mới nhậm chức làm việc tốt nên cô ta sợ đến vậy sao?
Đường Tinh Khanh nheo mắt cười cười, nhẹ nhàng nói: “Cô tên gì?”
“Dương, Dương Thiến Thiến...” Dương Thiến Thiến nhìn có vẻ căng thẳng, cô ta không dám nhìn Đường Tinh Khanh.
Thấy vậy, Đường Tinh Khanh cười khẽ một tiếng, cô đi tới trước mặt Dương Thiến Thiến, cười nói: “Tôi tên Đường Tinh Khanh, nhìn tuổi thì chắc cô nhỏ hơn tôi, gọi chị cũng được. Hơn nữa... cô cũng không cần sợ tôi, con người của tôi rất hiền hòa, về sau trong công ty còn cần nhờ cô giúp đỡ nhiều.”
Uầy, vì sao lời vừa nói ra cứ như muốn uy hiếp cô ta vậy?
Quả nhiên, nghe Đường Tinh Khanh nói, cô trợ lý tên Dương Thiến Thiến hơi run run, cúi đầu nói: “Thiến Thiến không dám, tôi nên gọi cô là giám đốc, xin hỏi giám đốc gọi tới có chuyện gì không?”
Thấy Dương Thiến Thiến đích thực là một cô gái nhát gan, Đường Tinh Khanh cũng không ép cô ta, nghe cô ta nói, Đường Tinh Khanh mới nhớ tới việc chính.
Ho nhẹ một tiếng, cô trở về chỗ ngồi lấy tài liệu vừa xem ra, hỏi Dương Thiến Thiến: “Công ty chúng ta không phải muốn làm một dự án tên “Đông Phùng Đại Đạo” sao, vì sao kế hoạch cụ thể còn chưa có, bây giờ ngay cả phương án cơ bản cũng chưa hình thành.”
“À, việc đó.” Nghe Đường Tinh Khanh muốn bàn chuyện công việc, cơ thể căng thẳng của Dương Thiến Thiến dần dần thả lỏng, thở phào đi tới trước mặt Đường Tinh Khanh giải thích với cô: “Dự án này mới quyết định làm gần đây, là thế này, chúng ta muốn duy trì quan hệ hợp tác lâu dài với một công ty cổ phần, bây giờ chúng ta phải làm một tác phẩm thiết kế quảng cáo khiến họ hài lòng.”
“Do mới quyết định hai ngày trước nên vẫn chưa thành hình, hơn nữa giám đốc trước đã về quê sinh con, phòng thiết kế tạm thời không có ai có thể đưa ra ý kiến chính...”
Đường Tinh Khanh hiểu lời Dương Thiến Thiến nói, cô liên tiếp gật đầu, nghiêm túc bắt tay vào công việc, nghiêm mặt nói: “Tôi biết rồi, đối phương là công ty thế nào, sản phẩm át chủ bài là gì.”
“Giám đốc chờ một chút, tôi ra ngoài tìm tài liệu cho cô!” Vừa nhắc tới công việc, Dương Thiến Thiến không sợ hãi như vậy nữa, cô ta xoay người chạy ra khỏi phòng làm việc, chỉ chốc lát sau đã mang một chồng tài liệu đến.
Dương Thiến Thiến đặt một bản tài liệu trước mặt Đường Tinh Khanh, nói một cách chuyên nghiệp: “Giám đốc, đây là tài liệu của công ty chúng ta muốn hợp tác, chúng tôi đã làm điều tra thị trường, cũng đã liệt kê ra một phương án có thể thu hút sự chú ý của công ty họ, cô hãy xem qua, cảm thấy có chỗ nào không phù hợp thì lại sửa tiếp.”
Đường Tinh Khanh gật đầu, vẻ mặt chăm chú cúi đầu xem tài liệu, cô càng xem thì chân mày cô càng nhíu lại.
Vì sao bản giới thiệu công ty hợp tác này lại quen thuộc như vậy, thậm chí có chút giống công ty của Đông Phùng Lưu?