" Phịch. "
Một thành viên của Dương Long đột ngột ngã xuống, không ai nhìn thấy cô ta bị lôi vào một góc tối. Duệ Trân nhanh chóng thay trang phục cho cô gái kia tráo đổi lại với bản thân rồi để anh mang cô ta đặt lên trên giường. Người của Dương Long đã chuẩn bị sẵn sàng hết tất cả, cô cần phải nhanh chân hơn trước khi bị chúng phát hiện.
- Tình hình của cô ta thế nào rồi?
Cô giật mình nhìn ra ngoài cửa. Một cái bóng cao lớn hắt lên trên tường, chắc chắn là Lâm Tần. Có lẽ trước khi đi hắn vẫn muốn quay lại để kiểm tra để chắc chắn được rằng cô vẫn còn ở đây.
- Sau khi dùng bữa tối cô ấy đã ngủ rồi.
Anh cố gắng kéo dài thời gian cho cô nếu để Lâm Tần biết về kế hoạch lầm này chắc chắn sẽ chỉ có một con đường duy nhất cho cả hai, đó là chết. Duệ Trân nhanh chóng tận dụng khoảng thời gian mà anh kéo dài tìm một nơi để ẩn mình. Nhìn một lượt quanh phòng bệnh cuối cùng cô chọn trốn vào trong một góc tối khuất sau cánh cửa tủ gần cửa sổ. Trong điều kiện thiếu ánh sáng kết hợp với bộ đồ đen của cô hắn nhất định sẽ không để ý.
May mắn là người được chọn làm thế thân kia nhìn phía sau khá giống với cô, chỉ cần để cô ta quay mặt về hướng cửa sổ liền có thể đánh lạc hướng Lâm Tần. Hắn mở cửa chầm chậm bước vào bên trong, nhìn thấy có người nằm ở trên giường mới an tâm mà rời đi.
- Canh chừng cô ta cho tốt. Ả đàn bà đó không dễ đoán lại tâm cơ nhất định trong thời gian tao và anh cả vắng mặt nó sẽ nghĩ cách chạy trốn.
Sau khi để lại lời dặn dò cho anh Lâm Tần liền gọi thêm bốn tên vệ sĩ nữa cùng vào để canh giữ. Cô nhíu mày, như vậy chẳng phải là khó hơn rồi sao?
Anh liền bước vào bên trong phòng, tránh sự chú ý của bốn tên kia đi đến chỗ cô đang ẩn nấp.
- Lát nữa đợi khi có y tá vào em lấy đồ của cô ta mặc anh sẽ đánh lạc hướng bốn tên kia. Thời gian không còn nhiều chúng sắp khởi hành rồi.
Sau khi nói xong Tử Quân liền đi ra bên ngoài rồi với lí do thay bịch truyền nước mà đi gọi y tá. Sau khi dẫn y tá vào bên trong đợi khi cô ta đang loay hoay kiểm tra bịch truyền nước mà không để ý anh liền dùng sức đánh mạnh vào sau gáy làm cô ta ngất đi. Tử Quân đưa tay đỡ người y tá nhẹ nhàng đặt xuống đất. Cô theo đó cũng nhẹ bước ra chuẩn bị thay trang phục.
- Nhanh một chút.
Sau khi nhắc nhở cô anh liền đi ra bên ngoài để canh cho cô thay đồ.
Duệ Trân rất nhanh thay đồ y tá vào rồi bước ra ngoài, sợ rằng sẽ bị phát hiện cô búi gọn tóc lên rồi đeo gọng kính cùng khẩu trang của nữ y tá kia vào.
" Cạch. "
Cánh cửa phòng mở ra, bên ngoài là bốn tên vệ sĩ cùng anh đang đứng canh. Chúng nhìn cô chằm chằm khiến cô có chút không thoải mái.
- Cô, đứng lại.
Một trong bốn tên lên tiếng gọi cô lại khi cô đã đi được vài bước. Duệ Trân bất giác giật mình, bước chân cô khựng lại. Chẳng lẽ là bị phát hiện rồi sao?
Cô quay người lại, cơ thể run đến mức toát mồ hôi. Nhìn gương mặt dữ tợn của bốn tên vệ sĩ canh phòng trong lòng cô vừa lo lắng lại sợ hãi.
- Cô lại đây một chút.
Nhịp thở của cô không còn đều. Nếu trong trường hợp xấu nhất bị phát hiện cô sẽ đánh gục bốn tên này trước. Để hạ được chúng tuy là dễ dàng nhưng chắc chắn sẽ gây ra tiếng động. Đến lúc đó người của Dương Long đến cô và anh chắc chắn cũng không còn đường thoát thân.
Cô bước từng bước đến chỗ bốn tên kia, khi đã gần ngay sát bọn chúng cô luồn tay vào trong túi áo nắm lấy con dao chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Anh bên cạnh cũng đã vào tư thế chỉ cần chúng mang động liền sẽ ra tay.
- Đại ca dặn cô cho cô ta uống một liền thuốc ngủ để phòng trường hợp cô ta chạy trốn.
Nghe lời dặn của hắn cô mới có thể buông lỏng bàn tay. Dường như hắn vẫn chưa phát hiện rằng cô đang giả dạng làm y tá. Lâm Tần cũng cẩn thận thật lại còn muốn cho cô dùng thuốc ngủ. Nhưng chiêu trò gì thì cũng không thể nào ngờ tới cô đã nhanh hơn hắn một bước.
- Vâng.
Cô thở phào nhẹ nhõm rồi buông lỏng cơ thể. Đúng là doạ chết cô rồi.
- Vậy để tôi đi cùng cô ấy lấy thuốc ngủ.
Anh nhanh chóng lên tiếng rồi bước cùng cô đi.
- Này, trông cậu rất lạ, tôi chưa từng thấy cậu ở trong tổ chức bao giờ.
Anh khựng lại, bước chân không thể di chuyển. Hai tên vệ sĩ bước đến bên cạnh anh rồi đặt tay lên vai giữ anh lại.
- À thì là do tôi mới được anh cả nhận vào cách đây không lâu nên anh thấy không quen cũng là điều hiển nhiên thôi mà.
Hắn bán tín bán nhưng cuối cùng vẫn bỏ tay ra khỏi người anh. Dù gì anh cũng có thẻ thành viên nên hắn cũng không có lí do gì để giữ anh lại.
Tử Quân cùng cô rời đi mà không tạo ra bất cứ một tiếng động nào trong tổ chức. Chúng nhìn vào bên trong, thấy một bóng lưng đang nằm trên giường cũng vì vậy mà an tâm tiếp tục canh giữ.
Sau khi thoát khỏi ánh nhìn của bốn tên vệ sĩ anh cùng cô nhanh chóng chạy xuống gara ôtô. Nhưng vấn đề lớn nhất ở đây chính là quét mã thẻ trước khi ra ngoài. Anh có thẻ thành viên giả nên có thể dễ dàng ra ngoài nhưng thẻ thành viên của cô bây giờ lại không thể dùng được. Anh duy nghĩ gì đó rồi dừng lại kéo cô vào trong một góc khuất rồi nhỏ giọng.
- Lát nữa anh sẽ thu hút sự chú ý của hai tên kia, em nhanh chóng chạy ra ngoài anh sẽ theo sau.
Cô gật đầu rồi anh nhanh chóng bước ra cửa. Hai tên vệ sĩ liền nhắc nhở anh quét thẻ thành viên trước khi rời khỏi tổ chức, Tử Quân cầm lấy thẻ thành viên đi đến máy rồi bắt đầu quét.
- Này anh, hình như hệ thống bị lỗi rồi.
Anh loay hoay mãi một lúc rồi gọi hai tên vệ sĩ kia lại. Nghe thấy vậy hai tên kia nhanh chóng chạy đến chỗ anh để kiểm tra hệ thống quét mã thành viên.
- Đâu, xem xem hệ thống lỗi chỗ nào.
Hai tên kia loay hoay mãi sợ rằng thiết bị thực sự bị hỏng Dạ Hoắc Tước nhất định sẽ không tha cho chúng. Anh có thể nhìn thấy vẻ lo lắng của hai tên vệ sĩ đang chú tâm vào hệ thống quét mã. Chắc chắn rằng chúng không còn để ý đến cửa anh liền ra liệu cho cô chạy ra ngoài. Nhìn thấy thời cơ đã đến cô nhanh chân chạy thẳng ra rồi đi đến gara ôtô đợi anh.
Sau khi nhìn thấy cô đã thuận lợi mà ra ngoài anh nhanh chóng quay lại giải quyết vấn đề quét thẻ thành viên. Hai tên kia vẫn mãi loay hoay với hệ thống mà không hề quan tâm đến bên ngoài. Tử Quân cầm lấy thẻ thành viên nhanh chóng lật ngược chiếc thẻ lại rồi đến quét mã một lần nữa.
Lần này thì đã quét mã thành công. Khi nãy anh cố lật ngược lại thẻ nên hệ thống không thể nhận dạng mới có cơ hội cho cô trốn ra ngoài. Tử Quân quay lại nhìn hai tên kia rồi mỉm cười.
- Thật ngại quá, do tôi quét nhầm mặt thẻ. Bây giờ đã quét được rồi, tôi xin phép đi trước. Đã làm phiền hai người rồi.