• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cổ Tích Niên tỉnh lại thì thấy bản thân đang trong một căn phòng tối đen, đầu rất đau, cô nâng tay khẽ xoa chỗ bị đánh, nơi đó đã sưng lên một cục to rồi.


Đây là đâu?



'Tách


Đèn trong phòng chợt sáng lên, Cổ Tích Niên vô thức nâng tay che mắt, ánh sáng bất ngờ đâm đau mắt cô, rất khó chịu.


"Khà khà... ha haha... Mợ Hạ, lâu rồi không gặp nha!" Một giọng nói hùng hồn đầy nam tính vang lên.


Sau khi quen với ánh sáng, Cổ Tích Niên từ từ thả tay xuống, nhìn sang phía người vừa nói, thấy đối phương là một gã đàn ông béo múp.




"Là anh!"


Đây chẳng phải chính là người cầm bình xăng đe dọa ở nhà Hạ Ngôn hôm đó sao? Sao lại là anh ta?


Gã béo đi tới: "Không ngờ đúng không? Mới từ biệt không lâu chúng ta đã lại gặp mặt, hừ!"


"Anh muốn làm gì?"


"Làm gì ấy à? Hạ Ngôn hủy hoại công ty của tao, mày cho là tao từ bỏ đơn giản như thế à? Nếu nó không chịu trả công ty cho tao thì tao sẽ khiến nó cửa nát nhà tan! Bắt đầu chính là cô đấy, mợ Hạ!"


Cố Tích Niên nuốt khan một ngụm nước miếng, tự cấu mạnh vào đùi cô làm bản thân bình tĩnh: "Anh muốn bắt tôi để uy hiếp Hạ Ngôn trả công ty lại cho anh sao? Hành vi của anh là bắt cóc!"


"Hừ, bắt cóc thì sao? Cô vẫn nên cầu xin năn nỉ ông chồng nhà cô đến cứu


mình đi!" Gã béo ném thẳng một chiếc điện thoại đến trước mặt Cổ Tích Niên, ý bảo cô gọi cho Hạ Ngôn.


Nhìn thấy điện thoại, cô quay mặt sang một bên: "Tôi không gọi."


"Muốn chết à!"


"Thưa anh, trước khi anh bắt cóc tôi không thử tìm hiểu giá trị thị trường của tôi trước hay sao? Tuy tôi là vợ của Hạ Ngôn, nhưng chỉ là một người vợ trên danh nghĩa mà thôi. Anh ấy sẽ không đến cứu tôi, nên có gọi điện thoại cũng vô dụng, gọi đến cũng là tự rước lấy nhục. Vậy nên việc gì anh phải tra tấn một người vô tội như tôi chứ?" Cô quật cường nói xong.


"A..."


Gã béo nắm tóc của cô giật lên: "Con đàn bà thối tha, mày có gọi không thì bảo? Mày có tin tao đánh chết mày không hả?"


"Mạng của tôi ở đây, anh muốn chém muốn giết đều tùy anh. Nhưng tôi sẽ không gọi điện thoại đầu." Cố Tích Niên bình tĩnh nói, ánh mắt kiên định không chút khiếp nhược.


"Còn định chơi chiếu với tao đúng không? Được lắm, mày không gọi thì tao


gọi!"


Bên kia, văn phòng Tổng giám đốc Tập đoàn Hạ Lập.


"Haha hahaha, Ngôn ơi là Ngôn, có vẻ dạo này cuộc sống của cậu muốn màu muôn vẻ quả nhỉ? Nhà có cô vợ hiền còn chưa tính, lại còn mang chị em tốt của vợ về ở chung luôn. Chậc chậc, cậu làm người anh em này hâm mộ chết rồi!" Cung Nhược Hàn cười nghiêng ngả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK