Hai bên tường thành là hai ngọn núi lớn, toà thành chính xây dựa vào núi. Ngọn núi thẳng đứng nghìn mét đã trở thành sự che chắn tốt nhất cho toà thành.
Qua sự dạy bảo của Vương Duyên Phong, Đường Tam đã sớm biết, thành Gia Lý là một toà thung lũng thành. Bốn phía đều là núi, thân núi là chỗ dựa tốt nhất, chỉ hai phía Nam Bắc có một đoạn tường thành, thông qua cửa thành để tiến vào trong thành.
Cửa thành mở rộng, không có thủ vệ mặc người tự do ra vào.
Vương Duyên Phong trước tiên không có mang theo Đường Tam vào thành, mà giữ chặt hắn ở bên cạnh chờ đợi. Một mực đợi đến lúc không có Yêu Quái ra vào cửa thành, Vương Duyên Phong mới nhanh chóng kéo Đường Tam vào thành.
Đi vào cửa thành, cảm giác đầu tiên của Đường Tam chính là mình đang tiến nhập vào một thế giới khác.
Trấn Phong Lang nằm ở phía Đông Bắc Yêu Tinh Đại Lục, trong một năm phần lớn thời gian đều là rét lạnh. Thành Gia Lý lại ấm áp như mùa xuân. Nơi này không chỉ có không khí ấm áp, thiên địa linh khí so với bên ngoài còn nồng đậm hơn rất nhiều. Hắn vừa vào thành lập tức liền có một loại cảm giác vui vẻ thoải mái.
Mặt đất trong thành toàn bộ là phiến đá liền, kiên cố mà bằng phẳng, hai bên đường là một toà nhà gỗ có kiến trúc to lớn. Sau khi vào thành càng nhìn thấy được nhiều Yêu Quái, đủ loại Yêu Quái làm người ta không kịp nhìn. Đường Tam nói với Vương Duyên Phong về từng loại chủng Yêu Quái Tộc tương ứng. Mặc dù hắn cực kì chán ghét Yêu Quái Tộc, nhưng không khỏi có cảm giác mở rộng tầm mắt.
"Đừng nhìn." Vương Duyên Phong dùng thân thể ngăn trở tầm mắt của hắn, thấp giọng nói, "Lúc trước ta dặn dò ngươi như thế nào?"
"Vâng." Đường Tam lúc này mới cúi đầu xuống.
Hắn tất nhiên không phải tuỳ tiện xem, giờ này khắc này, nội tâm của hắn tràn ngập rung động. Yêu Quái Tộc thực sự quá mạnh mẽ, so với Hồn Thú thời kì cường thịnh nhất ở thế giới nguyên bản của mình còn cường đại hơn.
Thành Gia Lý này chỉ là một trong chủ thành của Yêu Quái Tộc, nhưng hắn đã thấy các loại Yêu Quái phát ra khí tức cường đại. Mỗi chủng quần đều có đặc tính riêng, cho dù là Yêu Quái bình thường nhất, thực lực cũng không yếu. Nhân loại không có bất kì thiên phú nào, xác thực không cách nào so với bọn chúng.
Đường Tam không khỏi thở dài một tiếng, trên thế giới này, nhân loại muốn cùng Yêu Quái Tộc đối kháng thật sự là vô cùng khó khăn. Muốn thay đổi tất cả chỉ sợ phải bắt đầu từ căn bản. Chỉ cần nhân loại tu luyện đủ để trở nên mạnh mẽ mới có khả năng này. Coi như vậy cũng rất khó, hai tộc Yêu Tinh chưởng khống phiến đại lục này quá mạnh mẽ. Nhân loại chẳng qua là nô ɭệ, coi như có thể thức tỉnh một chút thiên phú, một khi bị phát hiện chỉ sợ cũng bị trấn áp ngay lập tức.
Huống chi, thức tỉnh Yêu Thần biến chính là biện pháp sao? Tuyệt đối không phải! Sở hữu Yêu Thần biến, là bởi vì nhân loại bị khi dex, truyền thừa một tia huyết mạch của Yêu Quái Tộc. Mà thực tế, con lai so với Yêu Quái Tộc chính thức vẫn kém hơn rất nhiều.
Muốn nhân loại quật khởi được, chẳng những nhân loại cần có được thiên phú thuộc về mình, mà còn cần không gian để nhân loại phát triển.
Suy nghĩ muốn cải biến vận mệnh nhân loại dần dần hình thành trong nội tâm Đường Tam.
"Chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi trước, đại khái có thể ở đây ba ngày. Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, ta mang ngươi đi dạo quanh thành." Thanh âm Vương Duyên Phong truyền đến, đem Đường Tam từ trong suy nghĩ kéo về.
"Được, lão sư." Đường Tam vâng lời đáp một tiếng.
Hai người đi về phía trước, đối với thành Gia Lý, Vương Duyên Phong dường như rất quen thuộc. Rất nhanh, hắn đã tìm được một chỗ ở. Đây là một lữ điếm có chút đơn sơ, chủ lữ điếm cũng là một phụ thuộc nhân loại.
Chủ lữ điếm là một nữ tử nhìn qua tuổi không chênh lệch lắm với Vương Duyên Phong, chứng kiến Vương Duyên Phong mang theo Đường Tam tiến đến, nàng lập tức kinh hỉ mà tiếp đón.
"Sao ngươi lại tới đây?" Nàng đi đến liền ôm lấy Vương Duyên Phong.
Vương Duyên Phong cũng dùng sức mà ôm lấy nàng, trong mắt tràn đầy mừng rỡ: "Bị phái tới chấp hành nhiệm vụ, sẽ ở lại vài ngày. Đường Tam, ngươi tới đây." Nói xong, hắn buông nữ tử ra, đem Đường Tam kéo tới bên người.
"Đây là đệ tử ta thu nhận năm ngoái, gọi là Đường Tam. Đường Tam, đây là muội muội ta, nàng gọi Quỷ Quỷ. Ngươi có thể gọi nàng là Quỷ a di." Vương Duyên Phong giới thiệu.
Nguyên lai là muội muội, Đường Tam không khỏi vì sư mẫu mà nhẹ nhàng thở ra.
"Quỷ a di, người hảo." Tên thật kì cục.
Quỷ Quỷ nhìn Đường Tam có chút kinh ngạc hướng Vương Duyên Phong nói: "Nhỏ như vậy đã thức tỉnh? Rất lâu rồi không có gặp qua hài tử thức tỉnh ở tuổi này. Chẳng qua là hắn có thể thông qua khảo hạch sao? Nếu như không thông qua, cũng có nghĩa là ..." Nói đến đây, nàng không khỏi dừng lại, trên mặt lộ ra vài phần bi thương.
Vương Duyên Phong ho khan một tiếng, nói: "Trước an bài cho chúng ta chỗ ở đã."
Đường Tam có thể thông qua khảo hạch hay không hắn một chút cũng không lo lắng. Nếu Đường Tam không thể thông qua khảo hạch thì không ai có thể vượt qua khảo hạch. Hắn cũng không thể nói cho Quỷ Quỷ, đứa nhỏ này còn dạy hắn cách điều khiển Phong Nhận.
Tiểu lữ điếm có chút đơn sơ, bên trong có không ít gian phòng, tổng cộng có gần hai mươi gian phòng. Mỗi gian phòng rộng khoảng mười mét vuông, bên trong có hai cái giường. Tuy rằng mộc mạc nhưng coi như là yên tĩnh, lệ phí cũng rất rẻ.
Vương Duyên Phong để cho Đường Tam ở tại gian phòng nghỉ ngơi, sau đó đi cùng Quỷ Quỷ. Hiển nhiên hai huynh muội này muốn ôn lại chuyện cũ.
Tròng phòng có cửa sổ, nhưng vị trí lữ điếm này khá vắng vẻ, mở cửa sổ ra có thể thấy cũng chỉ là một bức tường cao cách đó không xa.
Lúc tiến vào, Đường Tam thấy được một mặt khác của lữ điếm, khách trọ ở đây cơ bản đều là phụ thuộc nhân loại, nhìn giường chiếu lớn nhỏ trong phòng hiển nhiên là chuyên vì nhân loại mà chuẩn bị. Nơi này hẳn là chuyên môn tiếp đãi phụ thuộc nhân loại.
Gian phòng này thậm chí danh tự đều không có, bên ngoài cũng không có chiêu bài. Phía trước lữ điếm có một mảnh đất nhỏ, dùng để gieo trồng một ít rau quả. Tuy rằng chỗ này nhìn qua đơn giản, nhưng trong vô hình có phân cách với thành thị bên ngoài, có cảm giác rất an tâm.
Có lẽ, đây cũng coi là một mảnh tịnh thổ của nhân loại ở thành Gia Lý.
Trọn vẹn qua một giờ, khi sắc trời dần tối, Vương Duyên Phong mới trở về, gọi Đường Tam ra ngoài ăn cơm.
Bữa tối rất phong phú, có thịt nhưng hương vị cũng như trước. Sau khi tới thế giới này, Đường Tam còn không có được ăn đồ gì ngon cả. Hắn thấy rằng, đồ ăn của những Lang Yêu ở trấn Phong Lang cũng chênh lệch không nhiều với bọn họ, số lượng nhiều hơn một ít mà thôi.
Luận về trình độ ăn uống, thế giới này tựa hồ chênh lệch rất lớn so với Đấu La Đại Lục.
Quỷ Quỷ cùng bọn họ ăn cơm, trong bữa, Quỷ Quỷ hướng Vương Duyên Phong nói: "Ngày mai ngươi muốn dẫn hắn cùng đi sao?"
Vương Duyên Phong quay đầu nhìn về phía Đường Tam: "Ngày mai ta muốn đi tổ chỗ Phong Lang tộc ở thành Gia Lý đưa danh sách, ngươi muốn đi cùng không? Không có nguy hiểm gì, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút. Mỗi một Lang Yêu bất kì ở chỗ đó đều cường đại hơn so với lãnh chủ của chúng ta."
"Ta cùng đi với người." Đường Tam không chút do dự nói.
Huyền Thiên Công cùng Phong Nhận tăng lên, hắn còn muốn từ trên người Lang Yêu thôn phệ một ít. Nếu có cơ hội thôn phệ huyết mạch chi lực của Lang Yêu tầng cao, với điều kiện tiên quyết là thân thể bây giờ có thể chịu đựng được, đối với tu luyện của hắn khẳng định có lợi thật lớn.
"Tốt." Vương Duyên Phong gật gật đầu.
Quỷ Quỷ có chút kì quái nhìn Vương Duyên Phong một cái. Trong mắt nàng, Đường Tam chỉ là một hài tử chín tuổi, từ thái độ của Vương Duyên Phong với Đường Tam, nàng cảm thấy huynh trưởng của mình đối đãi ngang bằng với đứa nhỏ này. Điều này làm cho nàng có cảm giác kì quái.
Quỷ Quỷ nhìn về phía Đường Tam, nói: "Tiểu Đường, bây giờ ngươi tu luyện Phong Lang Biến đến trình độ nào rồi?"
Nghe nàng hỏi như vậy, Đường Tam nhìn về phía Vương Duyên Phong.